“Anh Thẩm Dịch Quân, anh bị bắt vì bị tình nghi buôn bán ma túy, ***** ***, giết người, anh có quyền mời luật sư, mong anh phối hợp cùng chúng tôi về sở.”
Còng tay lạnh lẽo trói chặt hai bàn tay hắn lại, Thẩm Dịch Quân im lặng nhìn về phía xe cứu thương.
Đôi mắt nhòe đi, nước mắt hòa lẫn với nước biển mặn chát.
***
Thẩm gia sụp đổ.
Các phương tiện truyền thông báo chí đều đưa tin về vụ việc này.
Tội ác trong hơn một thập kỉ của gia tộc đó bị vạch trần.
Đằng sau vẻ hào nhoáng không sợ trời không sợ đất là những con quỷ giết người không gớm tay.
Dân mạng thi nhau chửi rủa, các gia đình của những nạn nhân xấu số đã đứng lên nói ra sự thật.
Thẩm gia - gia tộc lâu đời nhất thành phố S đã hoàn toàn sụp đổ, không thể ngóc đầu dậy.
“Hôm nay là phiên tòa xét xử Thẩm gia chủ - người đứng đầu gia tộc đáng sợ này - Thẩm Dịch Quân.”
Cô phóng viên chịu đựng cơn mưa giông nặng hạt để đưa tin về sự việc hot nhất hiện nay.
Hiện trường rối loạn, đám đông nhao nhao khi thấy một người đàn ông bị còng tay đi giữa sáu viên cảnh sát.
Bầu trời âm u với những tia chớp lóe lên, ông trời như đang giận dữ trước những tội ác đáng sợ của Thẩm Dịch Quân, nước mưa rơi càng nặng hạt, như đang khóc thương cho những nạn nhân xấu số đã phải bỏ mạng.
“Thẩm Dịch Quân! Tên khốn, là mày đã sai người bắt con gái tao sang biên giới, giờ nó đâu rồi, trả lại con gái cho tao!”
Một quả trứng ném về phía hắn, tiếp theo đấy là vô số thứ bẩn thỉu ném đến, may mà Thẩm Dịch Quân có mặc áo mưa nên không bị sao cả.
“Tên quỷ giết người!”
“Sống mục rữa đến chết trong tù đi.”
“Người như mày sao có thể sống tới tận bây giờ.”
“Ông trời ơi…”
Từng lời lẽ chửi rủa, từng lời lẽ xúc phạm, từng tiếng khóc kêu ai oán, nhưng vẫn không đả động chút nào đến hắn.
Thẩm Dịch Quân nổi bật giữa dàn cảnh sát, trước khi lên xe, Thẩm Dịch Quân quay đầu nhìn lướt qua những người có mặt ở đây.
Ánh mắt trống rỗng, sắc mặt trắng bệch, người đàn ông trong bộ áo mưa đen để lại nỗi ám ảnh cho những người đang xem trực tiếp và những người đang trực tiếp có mặt ở nơi đây.
…
“Phiên tòa xét xử chính thức bắt đầu.”
“Tên, tuổi?”
“Thẩm Dịch Quân, 43 tuổi.” Mái tóc rũ xuống che khuất tầm mắt hắn.
"Anh bị kiện vì tội buôn bán ma túy, buôn bán nội tạng người, là đường dây buôn bán phụ nữ trẻ, ***** ***, giết người, anh có phản đối? "
“***** ***? Tôi không ***** *** ai cả.” Thẩm Dịch Quân nhìn lên thẩm phán, ông ta đối diện với ánh mắt của Thẩm Dịch Quân, khẽ nheo mắt.
“Vậy là anh nhận tội những vụ việc trên, ngoại trừ ***** ***?”
“…Ừ.”
“Theo hồ sơ, nạn nhân anh ***** *** là cô Bạch Kiều Di.” Thẩm phán nhìn vào thông tin trong hồ sơ một lúc lâu, giống như đang bị choáng váng bởi tội ác mà Thẩm Dịch Quân gây ra cho nhà họ Bạch.
Khi nghe đến cái tên Bạch Kiều Di, Thẩm Dịch Quân nắm chặt tay lại.
“Ông nói cái quái gì thế? Bạch Kiều Di là vợ tôi, ***** *** là cái quỷ gì?”
Vị thẩm phán già cũng không biết nên nói thế nào, chuyện này quá mức rắc rối đi.
“Anh Thẩm Dịch Quân, anh có nhận mình từng quen cô Bạch Kiều Di, thiên kim nhà họ Bạch không?”
Yết hầu lên xuống, Thẩm Dịch Quân nhíu mày trả lời: “Có quen, cô ta là bạn của người quen cũ.”
"Theo nhân chứng kể lại, anh đã ***** *** thiên kim nhà họ Bạch…là cô Bạch Kiều Di, rồi tạo cái chết giả cho cô ấy, nhằm mục đích riêng, đến khi nảy sinh tình cảm, anh tạo cho cô ấy một thân phận mới cũng có tên là Bạch Kiều Di. "
Lời nói của thẩm phán kết thúc, cả phiên tòa trở nên ồn ào.
Chắc tại vụ ***** *** này quá mức là khó hiểu rồi.
“Tôi phản đối. Việc mà thẩm phán nói quá mức là phi thực tế, sao thân chủ của tôi có thể dễ dàng tạo ra cái chết giả và tạo ra thân phận mới cho một người như ông nói được?!” Bấy giờ, vị luật sư bào chữa cho Thẩm Dịch Quân mới lên tiếng: “Tôi muốn bằng chứng, nhân chứng không thể chính xác như bằng chứng được!”
Thẩm phán day day thái dương, khẽ nháy mắt ra hiệu, màn hình tv sáng lên.
Thẩm Dịch Quân thầm cảm thấy không ổn.
Đoạn video truyền ra những tiếng khiến người ta đỏ mặt tía tai, nhưng cũng khiến người ta sợ hãi trước cảnh tượng này.
Trong màn hình, một cặp nam nữ đang làm chuyện thân mật, nhưng khi phóng to lên, rõ ràng người phụ nữ kia là đang bị trói, trên mặt là vẻ không tình nguyện cùng sợ hãi, một lúc lại bị nắm tóc, một lúc thì lại đánh đập, bóp cổ.
Theo góc nghiêng của gương mặt người đàn ông trong video, đích thực là bị cáo Thẩm Dịch Quân trước mặt họ đây.
Mà rõ ràng người phụ nữ kia, chắc chắn là thiên kim nhà họ Bạch - Bạch Kiều Di trong lời thẩm phán nói.
Tất cả mọi người đều hít một ngụm khí lạnh, ở đây, có người quen biết Bạch Kiều Di, có người lại không quen biết, nhưng họ đều chung một vẻ mặt không thể tin nổi.
Cả người Thẩm Dịch Quân lạnh toát.
Hắn không ngờ để trả thù hắn, Kiều Di có thể không màng hình ảnh nhục nhã của chính bản thân mình bị công bố để có thể tống hắn vào tù.
“Tắt đi! Tắt đi cho tôi, nếu các người còn dám nhìn nữa, tao sẽ móc hết mắt của bọn mày!”
Màn hình TV tắt đi, nhìn trạng thái cuồng loạn của bị cáo và những bằng chứng đanh thép chỉ ra những tội ác ấy.
Thẩm phán đứng lên, cả những người ở đó đều đứng lên.
“Xét theo mức độ nguy hiểm của những tội ác mà bị cáo gây ra, xét theo những bằng chứng, nhân chứng, bị cáo Thẩm Dịch Quân tội ***** ***, giết người, buôn người, buôn ma túy, làm giả giấy tờ, tòa tuyên án tù chung thân cho bị cáo Thẩm Dịch Quân.”
Theo đó là ba tiếng gõ, như đặt dấu chấm hết cho những tội ác mà Thẩm Dịch Quân gây ra.
Danh Sách Chương: