• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Vân trở về liền cho anh một cái nhìn lạnh tanh, hai người không có ai ưa nhau.

Tần Duyệt Hàn trở lại đoàn phim, Tống đạo nhìn ánh mắt của cô, thấy có chút đáng thương, hơi đau lòng mà nói: “Nghỉ ngơi sớm một chút, ngày mai liền tiếp tục đóng phim.”

Sáng sớm ngày hôm sau, Tần Duyệt Hàn cùng Nhan Lạc cho rằng mọi người sẽ bàn tán không ngừng, kết quả không những không có bàn tán, ngược lại còn có người đến an ủi Tần Duyệt Hàn.

“Chị Duyệt Hàn, chúng tôi đều tin tưởng chị, nhưng cái hot search đó nhất định có là người cố ý chụp lại hãm hại chị.”

“Chị Duyệt Hàn, chuyện này dù sao cũng đã qua không cần để trong lòng, mọi người ở đây đều hỏi rõ con người của chị như thế nào.”

….

Ngay cả những người trước kia bàn tán về Tần Duyệt Hàn, hơn nửa tháng ở chung, nhìn biểu hiện của Tần Duyệt Hàn mọi người cũng hiểu rõ.

Cho nên khi bọn họ thấy hot search của Tần Duyệt Hàn cùng Giang Thịnh Hoài, cô thật là đáng thương lại bị người khác hại hết lần này đến lần khác.

Nhan Lạc đi theo ở phía sau mừng thầm không thôi, mặt mày tươi roi rói giống như mới được lấy lương vậy.

“Vui vẻ như vậy?” Tần Duyệt Hàn quay đầu lại nhìn cô.

Nhan Lạc gào to nói: “Đương nhiên là vui vẻ nha, đôi mắt cô từ nãy đến giờ vẫn sáng như vậy. Chị Duyệt Hàn, về sau lại càng nhiều người phát hiện chị thật tốt, em phải làm sao bây giờ? Ô ô ô, em muốn ôm chặt chị, ai cũng không đoạt được.”

Hai người vui cười đùa giỡn một hồi lâu, mọi người ở đây đôi với trợ lý bên người của Tần Duyệt Hàn, sớm đã cũng hiểu rõ cũng.

Thời điểm đến giữa trưa, đột nhiên Tống đạo nói có người đến đây thăm ban.

Làm Tần Duyệt Hàn cùng Nhan Lạc đều đơ mất một hồi, đóng phim nhiều năm như vậy, ngoại trừ có Lam tỷ đến đây xem cô. Chủ yếu là, ngày hôm qua mới chọc cho Lam tỷ tức giận, hai người các cô cảm thấy hôm nay chị Lam Lam đến đây thăm ban là không thể.

Nhưng mà thời điểm thấy Lam tỷ đem canh gà đến đây, Nhan Lạc trừ bỏ cười ngây ngô vẫn là cười ngây ngô.

“Chị Lam Lam, chị không tức giận?” Nhan Lạc dò hỏi.

Trương Lam đem canh gà mở ra, đem cho hai người mỗi người một chén.

“Con mắt nào của em là thấy chị tức giận?” Trương Lam đưa canh gà cho Tần Duyệt Hàn, trên mặt biểu tình thật sự là ung dung cùng bình thản.

Nhan Lạc còn không sợ chết mà nói: “Lam tỷ, chị cũng không biết, ngày hôm qua chị đã hù dọa em cùng chị Duyệt Hàn như thế nào đâu.”

“Nếu biết sợ hãi, về sau làm việc gì cũng phải cân nhắc. Nếu em về sau lại không đáng tin cậy như vậy, chị liền tìm một người có thể làm trợ lý tới thay em.”

Bị uy hiếp như vậy, trong nháy mắt canh gà trong tay Nhan Lạc cũng uống không nổi nữa, liền đi đến ôm lấy cánh tay của Trương Lam làm nũng nói: “Chị Lam Lam không cần đổi em nha, em bảo đảm, lần sau nhất định sẽ không lại xảy ra chuyện như vậy nữa, em nhất định sẽ quản lý chị Duyệt Hàn cẩn thận.”

Trương Lam không tin mà hừ hai tiếng, rút khỏi cánh tay cô rồi nói. “Được rồi, mau uống đi, sắp nguội hết cả rồi.”

Nhan Lạc lúc này mới yên tâm mà uống tiếp, bẹp bẹp cái miệng, trong miệng không ngừng nói: “Ngon quá aa.”

Chờ cô uống xong, Trương Lam dặn dò nói: “Em đi ra ngoài đợi một lát, chị nói mấy câu với Duyệt Hàn.”

“Được Lam tỷ, hai người cứ từ từ nói, không cần sốt ruột, em ở bên ngoài canh chừng cho hai người.” Nhan Lạc tung ta tung tăng mà đi ra ngoài.

“Chuyện ngày hôm qua, là chị quá khẩn trương, em đừng để ở trong lòng.” Trương Lma không nghĩ tới Tần Duyệt Hàn thế nhưng sẽ cường ngạnh mà ra mặt giải thích, hơn nữa lại cùng Giang Thịnh Hoài phủi sạch quan hệ, điều này khiến cô có chút giật mình.

“Em biết Lam tỷ là vì muốn tốt cho em, em chính mình đã đáp ứng giải quyết thì em sẽ làm được, sẽ không làm cho Lam tỷ khó xử.”

Trương Lam có chút kinh ngạc mà nhìn Tần Duyệt Hàn, trong mắt cô cảm kích không ngừng, mà khiến cô phải ngạc nhiên hơn là trong mắt của Tần Duyệt Hàn lúc này kiên định hơn bao giờ hết,

Tần Duyệt Hàn lại nói: “Lam tỷ yên tâm, cả đời này cũng có khả năng em chỉ thích một người duy nhất. Cho nên bất luận có như nào, chờ thời điểm em có đủ khả năng đứng ở bên cạnh anh ấy, em sẽ tranh thủ cho mình từng cơ hội một”

Ý tứ này đã quá rõ ràng, Trương Lam cũng hiểu rõ, Tần Duyệt Hàn là đang nói cho cô nghe, cô sẽ nỗ lực hoàn thành mong đợi của mình, nhưng là khi cô đạt được tới đỉnh cao của sự nghiệp, cũng vẫn sẽ đi đến bên cạnh người kia.

Đây là chính một quyết định, Trương Lam căn bản cũng không thay đổi được quyết định này.

“Được, nếu thật sự có một ngày như vậy, mặc kệ có chuyện gì xảy ra, chị nhất định sẽ dùng hết năng lực giúp đỡ em.”

Tần Duyệt Hàn cười ôm ôm Trương Lam, cô ở bên tai Trương Lam nhẹ giọng nói: “Em sẽ cố gắng bắt lấy danh hiệu ảnh hậu.”

Trương Lam cười cười vỗ vai cô, “Được, chị chờ.”

Nhan Lạc nhìn thấy Trương Lam từ trong phòng đi ra nahs mắt có chút hơi hơi phiếm hồng, chạy nhanh đuổi theo quan tâm hỏi: “Lam tỷ Lam tỷ, hai người có phải là lại cãi nhau rồi hay không? Chị Duyệt Hàn có phải hay không lại chọc chị không vui? Chị đừng để ở trong lòng nha, chị Duyệt Hàn chính là như vậy, ngày thường rất dễ mà nói chuyện, nhưng một khi cố chấp lại khiến người khác đau đầu không thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK