Nhưng mà hình như có gì đó không đúng, khi cô vừa bước xuống đây có vẻ mọi người đều xúm lại bàn tán cái gì đó . Thật là khó hiểu .
Hứa Giai Kì sải chân bước ra ngoài, tiến đến chỗ của Đông Lăng .
–" Sao không vào trong ngồi đợi, đứng đây làm cái gì ? Bị ngốc hả ? " Hứa Giai Kì vừa ra đến nơi liền đánh vào tay Đông Lăng một cái, trời thì nắng chứ có phải mát mẻ gì đâu mà đứng ngoài này, muốn bị bệnh lắm hay gì ?
–" Chị có cần phải mạnh tay như vậy không ? Đau chết mất ! " Đông Lăng nhăn mày vì cơn đau ở cánh tay truyền tới, đưa tay còn lại lên xoa vào chỗ vừa bị Hứa Giai Kì đánh . Bà chị của hắn đã bạo lực rồi vậy mà lại có thêm một người bạn còn bạo lực hơn nữa .
Ngày trước khi mới biết bà chị của mình có bạn mới hắn đã bày kế để trêu chọc Hứa Giai Kì một chút ai ngờ ngay sau đó chưa kịp cười đã bị cả hai bà chị đánh cho một trận, nước mắt chảy xuống như mưa . Không những thế mấy ngày sau còn bị sáu người to lớn đến đe doạ mặc dù hắn chưa từng nhìn thấy họ lần nào . Lúc đó hắn cứ thắc mắc mãi không biết là ai đã thuê người đi cảnh cáo hắn nhưng về sau khi đến nhà của Hứa Giai Kì chơi cùng Đông Nhi hắn mới biết sau người kia chính là vệ sĩ của cô .
Hắn là bị Đông Nhi ép đi đưa đồ cho Hứa Giai Kì, chỉ vừa mới sáng sớm hắn đã bị bà chị của mình gọi điện quấy rầy nói cái gì mà
' Hôm nay cục cưng của chị đi làm ' rồi ' Ở trên bàn trang điểm chị có để một cái hộp màu trắng nhớ phải đến Lục thị đưa tận tay cho Giai Kì ' và cả ' Mày mà không hoàn thành nhiệm vụ thì tối nay bà đây về xác định đi, mấy lần mày trốn đi vào bar chơi chị gái này sẽ nói lại cho ba mẹ . À, còn cả chuyện mày đi trêu hoa ghẹo nguyệt ở trường học nữa nên nhớ ngoan đó em trai ! "
Lời nói nhẹ nhàng êm ái như rót mật vào tai của Đông Nhi khiến hắn muốn từ chối cũng không được . Bà chị này quả thật đáng sợ, bao nhiêu bí mật của hắn hầu như Đông Nhi đều biết . Ba mẹ của hắn cũng rất nghiêm khắc nên tuyệt đối không thể để ba mẹ biết đến những chuyện đen tối đó được .
–" Đồ Đông Nhi cho chị đâu ? Mau đưa đây chị còn phải đi ăn nữa, sắp đói chết rồi ! " Hứa Giai Kì không muốn lâu la, nói luôn về vấn đề chính .
–" Đợi em chút ! " Đông Lăng nói xong liền đưa tay vào túi áo, lấy ra một chiếc hộp trang sức màu trắng nhỏ nhỏ, xung quanh có rất nhiều hoạ tiết xinh đẹp
–" Của chị ! " Đông Lăng đưa chiếc hộp cho Hứa Giai Kì rồi nói
–" Thank ! Chị vô trong đây, nhớ về nhà đừng có đi chơi lăng thang ở đâu đó không thì hai bác biết lại khổ ! " Hứa Giai Kì nhận lấy chiếc hộp kia tiện thể đưa tay vò rối tóc của Đông Lăng sau đó nhanh chân đi vào Lục thị .
Sau khi cái đầu của hắn biến thành tổ quạ, hắn cực kì phẫn nộ nhưng cũng đâu thể làm gì được Hứa Giai Kì . Bộ tóc mà hắn phải mất hai tiếng để chải chuốt, tạo kiểu giờ đây đã bị huỷ hoại sạch sẽ . Hình tượng bạch mã hoàn tử cũng bay mất rồi .
Đông Lăng đưa tay lên sửa lại mái tóc của mình một chút rồi đội mũ bảo hiểm lên, phóng xe đi trên đường với tốc độ cao .
Khi Hứa Giai Kì bước lại vào bên trong, những lời bàn tán ngày càng tăng lên, bọn họ cứ nhìn cô như kẻ thù vậy rốt cuộc là sao chứ ?
–" Thật không ngờ cô ta đã dụ dỗ được Lục tổng và anh Tử Duệ rồi mà còn nhận quà của một người đàn ông khác nữa chứ ! "
–" Đúng là loại đàn bà lăng loàn, không biết xấu hổ "
–" Hồ li tinh, chỉ biết đi quyến rũ đàn ổng để có tiền . "
–" Sao công ty có thể chấp nhận một người có đời tư bẩn thỉu như vậy vào đây làm còn là thư kí của Lục tổng nữa chứ ?! "
–" Sức quyến rũ cũng ghê thật, phải biết Lục tổng ngày trước đâu có bao giờ xuống cantin ăn đâu vậy mà hôm nay lại ăn cùng với cô ta"
–" Tôi tự hỏi mặt cô ta dày tới cỗ nào ! "
Những lời vừa rồi ... là đang nhắm vào cô ? Hứa Giai Kì tức giận tiến lại chỗ bọn họ đang đứng
–"Hồ li tinh rồi cả loại đàn bà lăng loàn là sao, mấy người có ý gì ? Tôi làm gì sai à ? Động vào các người chưa mà nói tôi như vậy? Mấy người này đầu óc có bị vấn đề không hả?! Nói người khác bẩn thỉu vậy tự xem lại mình đi xem mình có sạch không mà nói ! Không chừng lại là cả một bầu trời đen ngòm đó ! " Hứa Giai Kì hừ lạnh , tức giận tiến vào trong tháng máy, ấn nút đi lên tầng 70 .
Ngày đầu tiên đi làm vậy mà lại bị lôi ra bôi nhọ rồi .
Mấy cô gái kia bị Hứa Giai Kì nói như vậy bỗng nhiên cảm thấy chột dạ . Lời nói của Hứa Giai Kì cứ như một con dao sắc bén đâm xuyên qua tim đen của bọn họ vậy .
——————————
Mà Lục Hạo Thiên lúc này đang vô cùng tức giận , hàn khí toả ra khắp nơi . Từ trên đây anh đã nhìn thấy Hứa Giai Kì đứng nói chuyện rồi nhận một thứ gì đó từ một tên đàn ông khác . Vậy Hứa Giai Kì rời đi là để gặp tên đó ?! Chết tiệt !
Ngay lúc này, Hứa Giai Kì bước vào thấy sắc mặt của Lục Hạo Thiên rất khó coi . Hứa Giai Kì áp chế lại cái sự bức tức trong cơ thể mình nhanh chân bước đến ngồi đối diện với Lục Hạo Thiên, có người tới chọc giận anh hay sao ?
–" Anh sao vậy ? " Hứa Giai Kì lên tiếng hỏi , hiện giờ Lục Hạo Thiên nhìn rất đáng sợ !
–" Người mà em vừa gặp là ai ? " Lục Hạo Thiên gằn từng chữ, hai bàn tay nắm chặt lại, gân xanh nổi lên chi chít
Hứa Giai Kì nuốt một ngụm nước bọt, đừng nói là chỉ vì cô đi gặp người khác nên anh tức giận đó nha !
–" Đó.. đó là .. là con trai, à nhầm ... em trai, em trai của bạn em ! " Hứa Giai Kì lắp bắp nói
–" Cái kìa là cậu ta cho em ? " Lục Hạo Thiên tiếp tục hỏi , cơn giận không hề nguôi đi ngược lại còn tăng thêm một chút . Em trai của bạn thì có nhất thiết phải thân mật như vậy không chứ ?!
–" Không phải ! Cái này cậu ta chỉ đưa cho em thôi còn người tặng em là chị của cậu ta!" Hứa Giai Kì nhìn vào chiếc hộp trên tay mình, bỏ xuống bàn vội vàng giải thích .
Lục Hạo Thiên nhìn chằm chằm vào chiếc hộp kia , không nói gì liền đứng dậy bỏ đi .
Hứa Giai Kì nhìn Lục Hạo Thiên rồi nhìn vào khay thức ăn coi lấy cho anh , nó vẫn còn nguyên vẹn . Anh vẫn chưa đụng vào miếng cơm nào đã bỏ đi như vậy rồi . Hứa Giai Kì cầm lấy khay cơm và chiếc hộp kia đuổi theo anh, bỏ bữa như vậy không tốt cho sức khoẻ mộ chút nào ! Đã hứa là sẽ ăn cùng cô rồi cơ mà ! Cô nhất định phải ép anh ăn hết số thức ăn này dù anh có muốn hay không đi chăng nữa cũng đừng hòng mà lãng phí thức ăn cô lấy cho anh .