Tống Dương giận đến mức phồng cả mũi, hắn đợi biết bao nhiêu năm trời, thế mà đối phương đã kết hôn còn sinh con luôn rồi.
Ấy, lão Tống à! Sao thằng nhỏ này giống cậu hồi còn nhỏ thế.
Ai không biết còn tưởng là con cậu đó.
Có cái quần này!
Hai thằng đàn ông sao mà lòi ra thằng con được?!
Cả thế giới đều đang đồn rằng con trai của người yêu cũ trông giống hệt con của tôi.
Mà bản thân hắn cũng cảm thấy sao ngày càng giống ấy nhỉ.
Tag: Sinh tử văn, gương vỡ lại lành, hào môn thế gia, ngọt văn (?)
-
Tấn Giang đề cử:
Trở về nước sau 5 năm, Quý Duyên Khanh không tài nào ngờ được rằng thủ trưởng ký hợp đồng với cậu thế mà lại là bạn trai cũ, ký ức trước khi ra đi ùa về, đương nhiên là đối phương chưa từng quên, mà đặc biệt là khi nghe đến chuyện cậu có một đứa con bốn tuổi thì ngay lập tức lên kế hoạch trả thù.
Tống Dương cho rằng mình sẽ hận Quý Duyên Khanh đến thấu xương, nhưng mà nào có ngờ khi gặp lại đối phương lần nữa, hắn lại phát hiện ra mình vẫn còn yêu Quý Duyên Khanh, chỉ là người ấy đã kết hôn sinh con từ lâu, thậm chí đứa nhỏ này đã tận bốn tuổi.
"Chú ơi, ba con chưa có kết hôn, con không có mẹ đâu!"
Đây là một câu chuyện xưa cẩu huyết gương vỡ lại lành, tác giả hành văn giản dị, ngọt ngược đan xen, hình tượng nhân vật rõ ràng, miêu tả một đoạn tình yêu vừa ngọt ngào lại vừa chua xót từ thuở vườn trường cho đến hiểu lầm chồng chéo ở hiện tại. Rất đáng để đọc.
-
Lưu ý: Truyện không ngọt đâu, mấy chương đầu ngược thụ xỉu ấy =)) đừng để tag lừa.