Hắc Vũ mạnh dạn hỏi.
"Đương nhiên, bạn gái tôi đã đợi tôi bảy năm, chịu đựng bao nhiêu khổ cực, nhận lấy bao nhiêu ấm ức, bây giờ cô ấy còn một mình lo liệu lễ đính hôn để chờ tôi quay về, tôi nợ cô ấy quá nhiều rồi”.
Lúc Trần Bảo Kỳ nói ra câu này, trên gương mặt thoáng qua nét dịu dàng.
Đúng lúc này, một chiếc máy bay chuyên dụng hạ cánh an toàn trên sân bay.
Hắc Vũ đứng nghiêm ngay ngắn, cung kính cúi chào: “Cung tiễn Bảo Kỳ Vương”.
Trần Bảo Kỳ gật đầu, rồi bước lên máy bay, máy bay chiến đấu bay thẳng đến Lâm Thành.