Sau khi dừng sự nghiệp dạy học cô trở về thành phố B, gia nhập vào nhóm khởi nghiệp của bạn bè, phụ trách công việc kinh doanh dự án giáo dục internet.
Trong cuộc họp thượng đỉnh hàng năm của diễn đàn khởi nghiệp và đầu tư ở thành phố B, cô nhìn thấy người mình từng cứu trước kia. Áo vest giày da, dáng dấp rắn rỏi, nét mặt hồng hào.
Cô chưa kịp phản ứng, anh đã xuyên qua dòng người tấp nập, đi đến bàn cô và đội của cô đang ngồi, cười rồi đưa tay ra chào hỏi: “Lâu rồi không gặp.”
Trong bầu không khí căng thẳng, cô đứng dậy bắt tay anh.
Giữa những lời bàn tán bên tai về “Tư bản Ngôn Sơn” và “Thần thoại đầu tư”, anh chỉ yên lặng nhìn cô, đôi mắt dịu dàng trong veo như đêm mưa ấy, sáng lấp lánh như những vì sao.