Em là mặt trời đấng tạo hóa ban tặng, mà anh là ánh trăng bị em lãng quên.
Một tay Lý Trạch Thừa đè lại tay hành hung của cậu, không để ý Quý Sâm giãy giụa, đâm mảnh gốm sâu vào da thịt, phút chốc máu me đầm đìa, sông máu cuồn cuộn.
"Quý Sâm, anh muốn chết ở trong tay em."
(hậu kì có sinh tử)