Thể loại: Cổ đại, HE.
Đây là truyện giả tưởng, không có liên can gì đến thực tế, lịch sử. Nếu có, chỉ là sự ngẫu nhiên.
Ngày thành hôn, hắn mới biết mình đã bị qua mặt, tân nương đã bị tráo đổi. Hắn chỉ cười khẩy, không ngó ngàng gì đến nàng.
Gia gia của hắn nghe được hắn bị người người ta gạt thì lại cao hứng trêu chọc hắn, lại đến Ưu Trì Viện xem “cháu dâu” của mình. Nàng là một kẻ ngốc sao? Nàng đúng thật là rất ngốc mà, còn không biết lão đang lừa nàng. Đột nhiên, lão cảm thấy, nàng có thể sẽ hợp với thằng cháu của lão đây.
Bởi vì, sự tồn tại của nàng là không cần thiết, nên trước giờ chưa từng có ai ngó ngàng đến nàng. Đến năm sáu tuổi, nàng vẫn chưa biết nói, ai cũng nghĩ nàng là kẻ ngốc, lại càng lãng quên nàng đi.
Hắn trước giờ luôn nghĩ, nương tử của mình phải là người chí ít có khả năng bảo vệ bản thân. Lão gia gia trách hắn: “Nếu cả người ngươi thích cũng không thể bảo hộ được, vậy ngươi trở nên mạnh để làm gì?”
Hắn phát hiện, ra nàng thật không ngốc, thật sự mà nói thì phải thừa nhận nàng rất tài năng là khác. Nàng có thể nhớ rành mạch tất cả những gì nàng từng tiếp xúc và có thể làm lại y như vậy, chỉ là nàng lại không biết cách sử dụng khả năng của mình. Lại vì trí nhớ thần kỳ đó mà chịu thương tổn…