Ba giờ sáng, Tổng Vy tỉnh dậy. Người đàn ông bên cạnh vẫn đang ngủ say, anh ta nằm nghiêng người nên không thể nhìn rõ dáng vẻ.
Nhưng chỉ nghĩ tới chuyện một đêm anh muốn cô tới năm lần, mặt Tống Vy lại đỏ bừng, thể lực người đàn ông này sao lại tốt tới vậy chứ?
Tống Vy cố nén cảm giác đau trên người, cắn răng đi ra khỏi phòng tổng thống, đột nhiên có người ngăn cô lại.
“Thế nào rồi, mọi chuyện xong hết rồi chứ?” Là em gái cùng cha khác mẹ với cô – Tống Huyền.
Nhưng số cô ta lại càng đỏ hơn, vì Đường Hạo Tuấn đã nhận nhầm người rồi! Đừng nói chỉ là quán quân của một cuộc thi, sau này cả thành phố Giang đều là của cô ta.
Trong lúc đó, Tống Vy đang bồn chồn đứng ngoài cửa phòng phẫu thuật, đỏ mắt chờ đợi. Mày cô cau lại lộ rõ vẻ lo lắng. Cô cắn. môi, ghì tay đầy lo âu, vừa nhìn lên đèn báo đang phẫu thuật, vừa khẩn cầu trong lòng: thượng đế kính yêu, xin hãy giúp cho em trai con tai qua nạn khỏi.