Đảo Khương Vân...
Dương Hỏa bước vào phòng quay, ở giữa phòng có một cô gái bị trói, đang cưỡi trên cạnh nhọn của một khúc gỗ tam giác dài tầm 1 mét. Hai tên thanh niên gần đó đang vừa ép vừa quất roi, bắt cô ấy trượt lên phía trước. Không nhìn cũng biết phần âm hộ bị cấn thẳng vào giữa, cả trọng tâm dồn xuống hạ bộ, trượt mạnh như vậy rất đau.
Đây rõ ràng là một trò hành hạ ác ý, hoàn toàn vượt qua nguyên tắc bảo vệ an toàn cho bạn diễn. Đương nhiên, có một số phân cảnh vì để tạo cảm giác chân thật, bạn diễn nữ chấp nhận ký giấy miễn trừ trách nhiệm nếu bị tổn thương, xé rách, chảy máu hoa huyệt.
Dương Hỏa liếc mắt nhìn bạn diễn nữ, cô gái này chẳng phải Uông Thiện Chiêu, em gái họ của cô Uông Mỹ trước kia sao?
Cô gái này cũng tạm được xem là người trong ngành, trước đây thuộc Punishment Studio nhưng sau này đã đầu quân cho Studio khác, không biết vì sao lần này lại xuất hiện ở đây.
Một người đàn ông cao lớn trần truồng bước về phía hắn, cười cười nói:
"Đại Côn, anh đến rồi. Kịch bản lần này chính là chơi nát con đĩ hư hỏng này. Phân đoạn trước cô ta gạ chồng của người khác không thành. Bị vợ của tình nhân thuê một nhóm nam lực lưỡng "dạy dỗ" cô ta, yêu cầu không nhiều, chỉ cần chơi nát cô ta – không để cô ta xuất hiện câu dẫn chồng người khác nữa là được."
Dương Hỏa không nói nhiều, chỉ cau mày hỏi ngược lại: "Vậy sao?"
Hai tay của Uông Thiện Chiêu lúc này đang bị trói ra phía sau lưng, trọng tâm không vững, bị một đòn roi sắc lẻm quất thẳng lên mông, thôi thúc cô nhích người về phía trước. Trên cổ cô là một sơi dây thừng buộc theo nút thắt thòng lọng, đầu còn lại được buộc với xà ngang phía trên cao.
Kết cấu này giúp cô mỗi lúc trượt về phía trước không mất thăng bằng mà ngã úp, đồng thời cũng siết chặt cổ cô khi cô động thân mạnh. Nhận được vết roi chát chúa, Uông Thiện Chiêu nhắm mắt, cắn chặt bóng nhựa màu đỏ trong miệng mà ra sức gật đầu.
Viên mắt của cô đỏ hoe, đến cả khóc cũng dám rơi nước mắt.
Hắn quan sát trạng thái tệ hại của cô, không nhanh không chậm mà bước đến hỏi một tên thanh niên xỏ khuyên tai hình tia chớp màu bạc: "Đàm Vân, Cô ta trên đó bao lâu rồi?"
Người thanh niên tên Đàm Vân bị nhắc tên, hớn hở chạy đến cúi người chào hắn rồi xoa tay cười dâm tà: "Chỉ mới mười phút thôi."
Đàm Vân khá vui khi Dương Hỏa gọi đúng tên anh ta.
Tuy chỉ là diễn viên không chuyên của Punishment Studio nhưng trong hai năm làm việc, anh ta cũng thu được một số kinh nghiệm nhất định – đặc biệt ở khoảng nhìn người.
Anh ta hiểu quy tắc ngầm của ngành này, người giàu, người có uy quyền và người có bản lĩnh tự khắc cần phải kính trọng dè chừng. Mà nhân vật lừng lẫy trước mặt đây, vừa giàu vừa có uy vừa có bản lĩnh, không khép nép kính cẩn chỉ e tự rước họa vào thân.
Không như Dương Hỏa, Đàm Vân chỉ có hứng thú với mấy trò hành hạ người khác, chủ yếu là dùng đạo cụ khiến bạn diễn tự đạt tới cao trào. Vậy nên những mô tuýp phân cảnh bdsm, hỗ trợ nam nhân thao làm hoặc mang đến công cụ tình dục quái đản là sở trường của anh ta.
Có lẽ cũng vì lẽ đó mà Dương Hỏa nhớ được cái tên Đàm Vân, sớm đã nhìn không thuận mắt. Lý do rất đơn giản – côn thịt bé tí không thể thao làm, có thể đứng trong ngành này đến ngày hôm nay chỉ với kỹ năng ngón tay, miệng và công cụ hỗ trợ tình dục cũng là một loại người sống khó khăn.
Dương Hỏa liếc mắt nhìn mẩu thịt nhỏ bé giữa chân gã, thầm nghĩ:
Nó có vẻ ngắn hơn trước, chỉ còn 6cm thôi? Chơi lâu đến vậy rồi mà còn chưa đạt tới cực hạn sao?
Nghĩ thì nghĩ thế thôi, nhưng hắn vẫn rất lịch sự dời mắt đi, nhàn nhạt đáp lại:
"Mới mười phút? Dâm dịch đã phủ đầy đỉnh gỗ tam giác mấy bận rồi? Mà chỉ có mười phút?"
Đàm Vân cũng không kiềm được mà nghiêng người đem đùi che lại phần hạ bộ của mình, cử mắt liếc qua phần hạ bộ của đối phương, tự bình phẩm một phen.
Vẫn to và dài như vậy... Quả thật... cùng là nam nhân nhưng sao khác biệt lớn quá!
Gã thu lại sự tự ti về phân lượng của mình, bước đến gần Uông Thiện Chiêu, thô bạo dùng lồng bàn tay xoa bóp cặp bồng đảo căng phồng của cô ấy, hứng chí nói:
"Con đĩ này nước nôi nhiều lắm, Đại Côn. Tụi em muốn thao ngay nhưng đạo diễn nói muốn tụi em khởi động trước, sau đó... nhường anh thao trước."
Hắn đưa mắt nhìn phòng quay, tất cả cửa sổ đều đóng lại, camera hai góc đồng loạt hiện tín hiệu đỏ, chứng tỏ đang hoạt động rất tốt. Hắn vương vai, nhẹ nhàng hỏi:
"Đạo diễn đâu?"
Gã đáp lại rất trôi chảy: "Anh ấy ngồi ở Cabin trường quay, chỉ theo dõi qua camera thôi. Hiện trường này, giao cho Đại Côn anh toàn quyền xử lý. Muốn chơi thế nào thì chơi!"
Dương Hỏa xoay xoay cổ tay, lớn giọng ra lệnh:
"Thả cô ấy xuống."
Một tên thanh niên tóc đỏ đứng gần đó, tỏ vẻ bất bình trước yêu cầu của hắn, sưng sỉa bảo:
"Đại Côn? Anh có nhầm không vậy? Tụi em nhọc công chuẩn bị và khởi động giúp anh, anh không hứng thú chơi cô ta thêm một chút sao?"
Người này, là diễn viên mới của Punishment Studio, vừa vào làm việc cách đây 4 tháng. Nghe anh em trong hiện trường khi nãy có gọi cậu ta là A Nhân. Nếu hắn không nhớ nổi tên thật, thì chắc chắn một điều dương cụ tên này không có gì nổi bật, kỹ năng giường chiếu cũng tầm thường nốt.
Bỏ đi, chuyện đấy không quan trọng, quan trọng là hắn kiên quyết yêu cầu:
"Tôi nhắc lại, gỡ dây trói, thả cô ấy xuống."
A Nhân bày ra nét mặt bất bình khi nghe lời đề nghị vô lý như vậy, khó chịu sấn đến muốn vung tay đấm một cú lên má hắn thì có người đến.
Tề Bạch lúc này vừa vặn bước vào, trực giác cảm thấy bầu không khí căng thẳng bất thường, ngơ ngẩn bước đến bên Dương Hỏa, cẩn trọng hỏi:
"Có chuyện gì vậy, sao mặt của mọi người đều đanh lại vây?"
A Nhân thu tay về, míu môi nhẫn nhịn không muốn nói thêm. Riêng mỗi cặp mắt căm phẫn bực dọc vẫn cứ dán chặt vào người Dương Hỏa.
Tề Bạch đột nhiên nhớ ra cách đây không lâu, Dương Hỏa từng tranh chấp tiền cát-xê ngay trong phòng quay. Anh ta bèn cố cất giọng xởi lởi, vui vẻ giảng hỏa hai bên:
"Lại thỏa thuận không được tiền cát-xê sao? Tôi nói này A Hỏa, đóng một bộ phim ngon nghẻ cũng tốn kém lắm, độ gần đây tốc độ post public của mạng trực tuyến rất nhiều, chi phí thiệt hại cũng khá lớn.
Cậu cũng đâu thiếu tiền, nếu giảm được thì giảm cho người ta đi, đừng làm khó nhau...
Tính của A Hỏa nhà tôi khá nóng, chữ Hỏa mà, nóng rừng rực như lửa ấy. Đều là anh em trong ngành với nhau, có gì từ từ nói, từ từ nói ha!"
Dương Hỏa tóm gọn tình huống bằng vài câu gọn lỏn:
"Bạn diễn không tình nguyện, chúng ta như thế này là vi phạm quy định của Studio và đạo đức nghề nghiệp. Yêu cầu cam kết tình nguyện thao làm của cô ấy đâu?"
Nhớ lại lúc Tiểu Quỷ thông báo với hắn về chuyến đi đảo Khương Vân lần này, cậu ta chỉ nói bạn diễn là Uông Thiện Chiêu, quay phân cảnh bdsm trên tầng trệt của khách sạn Khương Vân 2. Cơ bản không hề đề cập đến những bạn diễn nam, và cũng không trình ra bản "Cam kết tình nguyện thao làm" của cô ấy.
Dương Hỏa vốn tưởng cô ấy chưa gửi cho trợ lý của mình, vẫn thoải mái không suy nghĩ gì mà bắt máy bay đến đây. Vừa vào trường quay đã cảm thấy không đúng, vốn định giao lưu với bạn diễn mấy câu, nào người có hẳn một đám đàn ông 7 – 8 người bày binh bố trận trước. Hắn không nghi ngờ thêm mới lạ.
Tề Bạch không phải không biết tính cách trượng nghĩa của Dương Hỏa.
Anh ta và hắn cũng được xem là có cùng thời gian khởi nghiệp, nhưng cách làm việc của Dương Hỏa trước giờ luôn rất bài bản. Lần nào có lịch hợp tác cùng hắn, cậu trợ lý Tiểu Quỷ đều sẽ gửi thông tin của bạn diễn mới vào điện thoại. Trong tệp tài liệu đó thường sẽ là bản trích lược cá nhân, thông tin liên quan đến kỹ năng giường chiếu của đối phương và lịch sử thao làm trong 7 ngày gần nhất.
Vài lần đầu Tề Bạch không mảy may để ý, nhưng dần dà anh ta cũng thắc mắc hỏi hắn, vì cớ gì phải làm mọi việc trở nên phức tạp như vậy, Dương Hỏa chỉ cười cười đáp:
"Anh tin tưởng Studio của mình như vậy? Nếu không điều tra một chút về kỹ năng của bạn diễn, mình không thể hỗ trợ cô ấy hết mình để hoàn thành sớm phân đoạn đó. Thao một lần thì còn có hứng thú, thao đến 4 5 lần một phân đoạn, anh dù có cương lâu đến mấy cũng sẽ thấy nhạt đi thôi. So với việc chắp vá từng phân đoạn, quay đi quay lại nhiều lần, em cảm thấy quay liên tục một mạch thì tiết kiệm thời gian hơn.
Còn về chuyện lịch sử bạn tình gần nhất – lỡ như anh thao xong rồi đối phương bảo người ta có con với anh, anh xử lý thế nào? Rồi lỡ xét nghiệm bạn diễn nhiễm bệnh lậu, anh trở tay có kịp không?"
Lần đầu tiên trong đời, Tề Bạch á khẩu lắc đầu không phản bác được điều gì. Những tai nạn nghề nghiệp này, hay nói cách khác là những chiêu trò trong cái ngành phim đen, anh ta biết nhưng không nghĩ đến phương án triệt để để đề phòng, bảo vệ quyền lợi của mình. Nhưng Dương Hỏa sớm đã nhìn thấu và có phương án đối phó triệt để.
Nhưng cũng từ sau lần đó, mỗi lúc hợp tác với Dương Hỏa, anh ta luôn vô cùng an tâm và tin tưởng hắn.
Hợp tác với hắn một thời gian, Tề Bạch cũng nắm rõ được sự cần thiết của "Bản Cam kết tình nguyện thao làm" của Dương Hỏa. Nói cách khác, hắn tự biết rõ size của mình khó có ai nuốt trôi, nếu người ta không thể chấp nhận, nhất định không nên gượng ép.
Cách làm việc nghiêm túc này của Dương Hỏa khiến Tề Bạch cực kỳ nể phục, mặc dù thấy hơi phiền, nhưng anh ta trước giờ đều hoàn toàn ủng hộ.
Tề Bạch lo lắng chạy đến trước mặt cô ấy, nôn nóng hỏi:
"Không tình nguyện? Em bị bắt đến đây hả?"
Uông Thiên Chiêu hết nhìn Đàm Vân rồi nhìn đến cậu thanh niên tóc đỏ gần đó, lắc đầu nguầy nguậy.
Tề Bạch mơ hồ cảm thấy không đúng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn không rõ không đúng chỗ nào, chỉ biết quay về hỏi Dương Hỏa:
"Cậu xem, người ta đã phủ định rồi kia? Xem chừng em ngọt nước này thiếu thao lắm. Những em trong ngành mình luôn bày ra bộ dạng yếu đuối "ah~ đừng mà, đừng thao vô huyệt của em mà" nhưng ngược lại chẳng phải đều cực kỳ háu dương vật sao? Em gái này có chăng cũng đang bày ra nét mặt người bị hại để tăng thêm phần kịch tính cho phân đoạn phim này. Có khi nào cậu... đa nghi quá không?"
Dương Hỏa lắc đầu, đanh mặt, dùng khí thế bức người mà đáp lại:
"Không đúng, khi nãy em hỏi cô ấy có tình nguyện không, cô ấy nhắm mắt, cắn chặt bóng nhựa mà ra sức gật đầu. Đây là biểu hiện không tình nguyện nhất của cơ thể.
Còn nữa, thật ra cô ấy bị ép ngồi trên đó ít nhất hơn 3 4 tiếng rồi. Nước dâm hết phủ lên đó rồi khô hết khô rồi lại ướt nhoe nhoét. Về lý thì các dụng cụ tình dục trong trường quay đều phải được vệ sinh khử trùng, bảo đảm cho bạn diễn ca đó không bị nhiễm bệnh lây qua đường tình dục. Nếu chỉ vừa leo lên 10 phút như bọn họ nói, phần dịch nhờn kia đáng ra không chảy nhiều đến thế mới phải.
Yêu cầu cam kết tình nguyện cũng không thấy, đạo diễn cũng không đứng ra giải thích hay can thiệp, anh xem có phải rất có vấn đề không?
Nếu cô ấy vừa không tình nguyện vừa bị đem lên đó chơi 3 4 tiếng đồng hồ, bây giờ nên đỡ cô ấy xuống hay lại đè cô ấy ra thao nữa?"
Tề Bạch thất kinh hồn phách, không ngờ có ngày Dương Hỏa có thể khai sáng cho mình một chân trời mới, ấp úng nhìn hắn cảm thán:
"Cậu... Phân tích... cứ như... trinh thám vậy?"
Đại Côn Đại Nhân bên này cười cười, kiêu ngạo nói: "Khi rảnh rỗi có thời gian học văn bằng 2 tâm lý học thôi."
Một tên nam nhân vạm vỡ tiến lên phía trước, trên bắp tay còn xăm hình một con rồng hung tợn quấn dọc đến tận cổ tay. Cả người y toát lên cái sức mạnh thô thiển và bức người, rủa đổng:
"Mẹ kiếp, không sợ bọn háu dục, chỉ sợ bọn háu dục có trình độ, không chơi thì biến đi, đừng ở đây phá hỏng việc của tao!" 3
Dương Hỏa quay sang nói với Đàm Vân: "Vừa nãy anh nói tôi có quyền chủ trì ở đây, muốn chơi thế nào thì chơi, tôi yêu cầu anh thả cô ấy xuống, anh liền lật mặt rồi?"
Một tên thanh niên xỏ khuyên tai hình đầu lâu đứng ra hấc cầm kênh kiệu, nhìn về tên thanh niên có hình xăm khi nãy, sừng sộ phất tay bảo:
"Lão Sâm nói đúng, con đĩ này hôm nay chúng ta buộc phải thao nát, anh em, lên!"
Dương Hỏa lao đến chắn trước mặt Uông Thiên Chiêu, gằn giọng quát:
"Ai dám đụng cô ấy!"
Tề Bạch không rét mà run, lót tót chạy đến bên cạnh hắn, ghé sát tai thì thầm:
"Nè nè, A Hỏa, tôi đánh nhau tệ lắm. Cậu có thể tính đường khác không?"
Dương Hỏa trợn mắt nhìn anh ta, chán nản nói:
"Vậy giao cho anh nhiệm vụ quan trọng, liên hệ với Tiểu Quỷ hoặc giám đốc Lâm, yêu cầu họ gọi cảnh sát."
Tề Bạch mừng rơn đáp: "À, được!"
Hắn nhắc nhở: "Còn nữa, gọi luôn xe cấp cứu."
Tề Bạch bất ngờ nói: "Hả? Cần xe cấp cứu luôn? Cô ấy yếu đến vậy sao? Được, tôi sẽ gọi giúp cậu."
Dương Hỏa đếm nhẩm: "Hai, bốn, sáu, tám người... Gọi 9 chiếc cùng đến." 6
Tề Bạch há hốc mồm cứ ngỡ mình nghe nhầm: "Hả?!"
Danh Sách Chương: