• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ăn xong bữa tối ở nhà hàng, Giám đốc Lâm bắt đầu nghiêm túc bàn chuyện chính:

"Này này, tối nay phiền BJ đại nhân, Dương Hỏa, Tề Bạch đều đến phòng tôi một chuyến nhé. Series gang bang(*) đó nhất định phải quay đó... Ngày mai Tiểu Nhiên và Tiểu Ý sẽ đáp máy bay đến đây tầm 7 giờ tối, không có vấn đề chứ?"

(*) Gangbang: tag làm tình tập thể.

Người đi kèm số 1 – Vani, cậu ngồi bên cạnh Dương Hỏa, cúi đầu thấp đến nỗi gần như mũi chạm vào chén cơm. Tay cứ siết chặt đôi đũa nhỏ mà chọc chọc vào chén. Mặt mày thì đỏ lựng như gấc, ngẩng đầu lên vài lần, muốn nói lại thôi.

Tuy đã biết tính chất nghề nghiệp đặc biệt của hắn nhưng mỗi lần nghe Giám đốc Lâm nói về cảnh quay này, diễn viên kia, góc độ phối hợp, thời gian thao làm cụ thể như đang kể chuyện phiếm... Tâm trạng của Vani có cố khống chế mấy cũng bị lạc đi mấy nhịp.

Cậu muốn nhanh chóng ăn xong sớm rồi rời đi, nhưng lại ngại sẽ ảnh hưởng đến không khí giữa mọi người. Thế là cậu nhóc hiểu chuyện đó chỉ biết cúi thấp đầu, tự biến mình thành không khí.

Người đi kèm số 2 – Tần Huy, anh lặng lẽ dõi mắt về phía Kiều Bác. Gã có vẻ cực kỳ hứng thú với cảnh quay mới của giám đốc Lâm, đôi mắt sáng lên như sao, thiếu mỗi chuyện muốn tự lột trần mình mà lao đến trước ống kính chứng minh thành ý.

Bác sĩ Tần hiếm khi có dịp lắng nghe ý tưởng của người khác. Nghe được một đoạn, anh ngáp ngắn ngáp dài đến mấy lần, chán nản đánh giá: Những ý tưởng cũ rít của giám đốc Lâm, chỉ có thể ghi vào trong sách giáo khoa, chẳng đủ thú vị hay kích tình để khiến anh động dục cả. Hay nói cách khác, nội dung sản xuất của họ không phù hợp với thị hiếu của anh.

Dương Hỏa đang vui vẻ xoay một chiếc đũa trên tay, liếc nhìn người anh em đối diện mình bày ra vẻ mặt nhàm chán, hắn cũng nhếch mép cười.

Cùng cảnh ngộ.

Nói rồi giơ ly nước lên ngang mặt, tỏ vẻ muốn kính anh một ly.

Tần Huy nhận được tín hiệu, nhẹ nhàng nâng ly lên, nhướng mày mỉm cười rồi uống cạn.

Đoạn, anh lại chăm chú nhìn về phía Kiều Bác, ý vị sâu xa:

Nằm dưới thân tôi bao lần, bây giờ lại chạy loạn đến đây thử sức đi đóng phim với Dương Hỏa? Vani nhịn được chứ tôi thì không nhịn được nhé... Em có ngon thì đụng vào phụ nữ trước mắt tôi xem... 1

Giám đốc Lâm bên này vẫn không ngừng huyên thuyên về ý tưởng tâm đắc của mình. Mãi cho đến khi cơm canh được đánh sạch bong trên dĩa, Dương Hỏa mới gác đũa cười lạnh, khinh khỉnh liếc mặt về người anh trai cùng mẹ khác cha ở góc bàn kia, nhàn nhạt nói một câu:

"Quay với BJ? Chỉ sợ N/G mấy chục lần... mất luôn cả hứng!" 3

Kiều Bác vốn đã quen với cách nói chuyện đáng ghét của hắn, gã nham nhở cười hề hề: 2

"Anh thao Tiểu Nhiên tôi thao Tiểu Ý, tôi có giành của anh đâu mà anh... Khoan đã... Vậy còn Tề Bạch?"

Tề Bạch vẫn đang cúi đầu chăm chú nhắn tin với vợ, vừa nghe thấy tên mình vô duyên vô cớ bị kéo vào, mặt nghệch ra như kẻ ngốc, ngơ ngác nhìn mọi người. Nụ cười trên môi phút chốc cũng cứng đờ.

Đại ca, Đại Côn... Quý vị đều là dân chơi máu mặt, đừng tùy tiện cue người khác vào có được không? Ngượng ngùng biết mấy!

Tần Huy cố giả vờ tao nhã mấy cũng không thể kiềm chế được nữa. Anh chậm rãi đặt đũa xuống, đẩy nhẹ gọng kính tri thức của mình, cất giọng đều đều hỏi:

"Kiều Bác, em vừa nói gì?"

Lời hỏi có vẻ như vô ý nhưng lại chứa đầy sức sát thương.

Tiếc thay, đối phương vẫn chưa ý thức mình vừa gây ra họa gì, thoải mái mỉm cười nhìn anh, máy móc lặp lại: 2

"Vậy còn Tề Bạch sẽ thao ai?"

Anh lạnh lùng nói: "Câu trước đó..."

Kiều Bác cố động não nhớ ra câu trước đó:

"Anh thao Tiểu Nhiên tôi thao..."

Lời nói càng về sau càng nhỏ, dần dần bị nuốt ngược trở lại vào miệng.

Tần Huy cười nhẹ, gật gù cảm thán:

"Cũng mạnh miệng đấy..."

Giám đốc Lâm ngờ ngợ cảm thấy có gì đó không đúng. Chưa kịp hỏi thêm thì đã thấy Tần Huy đứng dậy rời khỏi ghế, bước về bên này tóm chặt lấy cổ tay Kiều Bác, thốt ra duy nhất một chữ:

"Đi!"

"Giám đốc Lâm, cảm ơn vì bữa ăn. Ngày mai Kiều Bác không đóng phim được."

Giám đốc Lâm cau mày bất ngờ, nhanh chóng hỏi lại: "Ơ... sao vậy?" 1

Kiều Bác cau mày, muốn vùng cổ tay ra khỏi bàn tay anh, nhưng xem chừng Tần Huy ra lực rất mạnh, tay anh chắc như gọng kiềm, càng vùng ra càng thấy đau. Gã cau mày, trừng mắt nhìn anh.

Tần Huy phớt lờ phản ứng hờn dỗi của gã, trực tiếp nói với Giám đốc Lâm:

"Em ấy chỉ có thể nằm dưới thôi. Không nói nữa, về phòng đây..."

Người chủ trì nọ vẫn hoang mang không ngớt, chỉ có thể cố níu giữ cục diện sớm đã bị ai kia ấn định sẵn:

"Khoan đã, có gì từ từ bàn bạc lại... Về phòng tôi trước đi..."

-----o0o--------

[Phòng nghỉ năm sao của Retouch Resort ] 1

Mọi người nể tình giám đốc Lâm, sau khi đi bộ về phòng đều đồng loạt tụ lại một chỗ. Vani đương nhiên chưa từng bước vào phòng khách sạn hạng sang rộng lớn, năng lượng cũng được xem là dồi dào hơn người khác. Cậu hết ngó bên này rồi lại nhìn bên kia, cách bài trí bên trong phòng rất đặc biệt, cậu tràn đầy hưng phấn mà cao giọng nói:

"Giám đốc Lâm, tôi có thể đi tham quan không?"

Giám đốc Lâm khảng khái cười, vung tay đầy phóng khoáng:

"Cậu cứ tự nhiên. Tôi và Tiểu Quỷ đi mua vài chai bia cho mọi người nhâm nhi nhé..."

------------o0o-------------

Sau khi tham quan phòng khách, Vani đẩy nhẹ một cánh cửa gỗ, nghiêng đầu tò mò ngó vào trong.

Hóa ra phòng ngủ... Còn có cả giường đôi kích thước lớn chưa từng thấy!

Mùi gỗ đàn hương thoang thoảng, thật thơm quá!

Vani kích động nhảy cỡn lên, thích thú lao lên giường, vừa nhún trên đệm vừa vui vẻ cảm thán:

"Woah, không ngờ phòng ngủ lại lớn đến vậy! Giường này thật là êm!"

Dương Hỏa bước đến cửa phòng, vừa đưa mắt nhìn vào đã thấy dáng vẻ ngây ngốc của cậu lăn lộn trên chiếc giường lớn, trông chẳng khác nào cậu đang ra sức quyến rũ mình. Hắn cau mày sấn đến gần, trầm giọng nói:

"Vani... Em đừng tùy tiện nhảy lên giường người khác..."

Nghe hắn nói vậy, cậu mới phát hiện bản thân mình có chút khiếm nhã. Quả thật là không nên tự tiện nhảy lên giường của người khác nhún nhún, rất là kỳ cục.

Cậu cúi đầu đầy hối lỗi, vụng về muốn đặt chân xuống đất để rời khỏi đó thì lại bị Dương Hỏa đè sấn ra, hai tay anh tóm lấy hai cổ chân cậu mà xoạc về hai bên. Đôi mắt của hắn sáng rực, quyến rũ hạ thấp người hôn cậu.

Môi cậu rất mềm.

Dương Hỏa mơn trớn đôi môi ướt át của cậu, mấy bàn tay bắt đầu trượt qua áo sơ mi, càn rỡ nghịch loạn phần da thịt nhạy cảm trắng trẻo của cậu. Vani vừa bị hôn vừa bị sờ soạng, tim đập thình thịch bên trong ngực, thở dốc dứt môi ra, nhìn vào mắt hắn:

"Em..." Không phải chứ... Anh muốn... bây giờ... luôn sao?

Hắn tiếp lời vừa nãy còn đang dang dở:

"Đặc biệt là đừng nhảy lên giường người khác trước mặt anh..."

"Á..."

------o0o--------

Ngoài phòng khách, Tề Bạch kề sát tai bên điện thoại để nói chuyện với Tiểu Lộ:

"Alo, Tiểu Lộ... Ừm... Anh cũng nhớ em lắm bảo bối à... Em vừa đọc xong tiểu thuyết cao H sao... Bảo bối... em như vậy là không ngoan, khi không có anh em lại phát tao như thế... Nào... dang chân ra... Có phải ướt lắm rồi không? Để lão công của em giúp em hạ nhiệt..." 4

BJ ngồi gần bên cạnh bèn kề tai Tần Huy thì thầm:

"Không ngờ Tề Bạch cũng có mặt háu đói như vậy... Câu trước câu sau đã đem quần tuột xuống chuyên tâm tư xốc côn thịt luôn... Các diễn viên khiêu dâm ở Punishment Studio các anh đều như thế à? Công khai thả rông mọi lúc?" 3

Tần Huy tỏ vẻ không hài lòng đáp lại:

"Cái gì gọi là 'Các diễn viên khiêu dâm ở Punishment Studio các anh'? Kiều Bác, cái miệng này của em càng ngày càng không biết nói chuyện rồi đó..." Chỉ có thể im lặng để mút côn thịt thôi...

Kiều Bác chống cằm suy nghĩ một lúc, nghiêm túc cảm thán:

"Nghe cậu ấy nói cũng thật kích thích... Không biết chị nhà có chịu nổi không..."

Bác sĩ Tần đột nhiên trở người, đè sấn gã ngả người trên ghế sofa, khoảng cách giữa cả hai thu hẹp đến hết cỡ, ở giữa chỉ còn một khẽ hở rất nhỏ. Tần Huy tuy là bác sĩ nho nhã, nhưng khi áp chế người khác lại rất có khí chất, lời nói cũng cứng rắn vừa đủ để áp đảo người bên dưới:

"Anh không biết Tiểu Lộ chịu nổi không, anh chỉ biết em sắp không chịu nổi rồi đó..."

Tuy đã nằm dưới thân anh không ít lần, nhưng gã chưa bao giờ nghĩ Tần Huy sẽ chủ động "phất cờ" trong tình huống thế này. Với những gì gã biết về anh, vì tính chất nghề nghiệp và tính cách điềm đạm của anh, anh hiếm khi chịu bộc lộ sự bá đạo và thể hiện quá nhiều với ai.

"Anh... Sao anh..."

Kiều Bác liếc mắt nhìn quanh, lúc này mới ngờ ngợ phát hiện ra một điều. Hóa ra ở đây toàn là người quen, không có rào cản về đạo đức gì để khiến anh giữ kẻ.

Hóa ra bác sĩ Tần ở bệnh viện, đạo mạo đáng kính trong mắt người khác chỉ là vỏ bọc hoàn hảo mà thôi. Vì trong môi trường đó, anh buộc phải hình thành một tính cách phù hợp tương tự. Ít nói, đáng tin cậy, điềm đạm và cẩn trọng.

Nhưng khi kéo anh ra khỏi khung cảnh quen thuộc đó, đẩy anh vào môi trường xung quanh là diễn viên khiêu dâm, giám đốc Studio phim đen, anh cũng bộc lộ rõ hơn cái khí chất dâm đãng tiềm tàng của mình. Hay nói cách khác, những lúc gần gũi bạn bè, anh mới đích thực là anh.

Không câu nệ, không cẩn trọng dè dặt. Phóng túng dục vọng đến mức tối đa.

Tần Huy dùng hai đầu gối tách hai đùi của Kiều Bác ra, vừa vặn chen vào giữa. Anh hạ thấp người, đưa tay gỡ phần khuy quần của gã ra, nhanh nhẹn kéo nhẹ dây kéo quần jeans xuống, đưa tay vào bên trong tóm lấy côn thịt nhỏ:

"Kiều Bác, tôi nhịn em nhiều rồi. Cố tình bày ra cuộc đi chơi này, còn muốn đóng phim đen với Dương Hỏa? ... Em rốt cuộc là có ý gì?"

Nhìn thấy tay anh càn rỡ nơi hạ bộ, BJ kinh hãi tóm chặt lấy cổ tay, trợn trừng mắt:

"Tần Huy... Anh định "làm" ở đây luôn hả?"

Tần Huy không quản nhiều như vậy, hấc thẳng tay gã ra, tiếp tục nắm nhẹ tay, sục phần trụ giữa đang cương lên phân nửa. Ngữ khí đầy uy hiếp của anh kết hợp với tốc độ của tay, vừa nhanh vừa dứt khoát hỏi:

"Nói lại lần nữa xem, khi nãy em bảo em muốn thao ai cơ..."

Kiều Bác cảm thấy tình thế không ổn, vặn vẹo người, đổi ngay nét mặt vô tội ngây thơ, cất giọng rụt rè lấy lòng:

"Ah~... không có... em chỉ muốn... bị Lão Công thao thôi ah~..."

"Bây giờ có cố chữa lại lấy lòng cũng vô dụng thôi... Tính lật lộng gian manh của em anh nhìn thấu cả rồi! Phải dạy dỗ lại mới được!"

BJ bị xốc đến hưng phấn cực độ, nhưng lời nói vẫn cố lôi anh xuống nước cùng:

"Ưm... Cùng là đàn ông với nhau, chẳng lẽ anh không hứng thú thao phụ nữ..."

Tần Huy cúi đầu xuống ngậm lấy trụ giữa của gã, quăng lại một câu:

"Vớ vẩn, anh chỉ có hứng thú với mỗi em thôi..."

Lời vừa dứt, giám đốc Lâm từ bên ngoài quay về, hai tay xách hai túi ni-lông lớn, rượu ngoài nhập phải hơn 6 7 chai. Vừa đẩy cửa vào, mặt anh ta đã đông cứng lại:

"Nào nào, chúng ta mỗi người 1 chai... Ơ... Sao thành ra thế này rồi?!" 8

Trong phòng ngủ là tiếng rên rỉ của Vani và giọng nói đầy ám muội của Dương Hỏa. Ngoài phòng khách thì có một đôi cũng đang "khởi động" trước khi nhập cuộc. Tề Bạch phía bên này cũng đang hăng hái đưa tay xốc dương vật giữa chân mình, ngửa cổ rít một hơi sung sướng, có vẻ sắp đến độ cao trào.

Mới đi có một chút mà, sao sự việc lại vượt khỏi tầm kiểm soát nhiều vậy?!

--------o0o--------

Phòng ngủ...

Trình vượt qua chướng ngại vật quần áo của Dương Hỏa sớm đã được luyện đến hạng thượng thừa. Chỉ chưa tới hai phút, quần áo cả hai đều nhanh chóng được lột trần như nhộng. Da chạm da, hơi nóng rực từ hơi thở của hắn phả đều đều bên gáy ai kia:

"Vani, em thật thơm... Thật khiến anh muốn cường bạo động thân... vào cái dâm động này..."

Lời nói vừa thốt ra, tay đã tham lam trượt xuống hạ bộ sờ nhè nhẹ. Côn thịt nhỏ nhắn kia chỉ vì một cái lướt tay thoáng qua mà đã cương cứng lại, hậu huyệt vô thức co thít lại đầy gợi cảm. Chẳng có phải vì không gian quá phù hợp nên Vani chỉ biết thuận nước đẩy thuyền hay không, khoảnh khắc hắn mơn trớn bên ngoài hậu huyệt hồng hào kia, Vani hoàn toàn bị chìm đắm trong hương vị ngọt ngào của hắn.

Mắt cậu nhắm hờ, rõ ràng là đã bị hắn đẩy đến thiên đường không bến bờ nào rồi, nhưng miệng vẫn cứ cố giữ lại chút tự trọng:

"Hỏa Ca... Đừng vậy ah~... Anh chưa... đóng cửa... ah~... Ưm, đừng hôn em..."

Tự trọng mỏng manh đó, bị Dương Hỏa bẻ gãy luôn trong câu tiếp theo:

"Sao lại không... Vani... em ướt rồi..."

Tay anh đưa đến côn thịt ngắn ngủn của cậu mà xốc đều đều, Vani ngửa đầu míu môi cố nén tiếng rên chực chờ vụt ra trong khoang họng, lắc đầu nguầy nguậy chối từ đón nhận cám dỗ mà hắn đem lại: 3

"Không có ah~... Em không có..."

Kẻ có tự trọng, người ta từ chối mình tự biết đường lùi.

Kẻ có tri thức, người ta kêu không muốn thì vạn lần đừng ép...

Tiếc thay Dương Hỏa chấp nhận thể hiện bản thân là người vừa không có tự trọng vừa chẳng cần học thức lý lẽ, đem cậu nhóc yếu đuối dưới thân ép đến cực hạn:

"Càng ngày càng nhạy cảm... Anh chỉ cần đụng nhẹ, em xem... hậu huyệt này đã mút chặt lấy tay anh..."

Tay hắn vừa trượt vào, quả nhiên hậu huyệt phản ứng rất bản năng, hút chặt lấy ngón tay kia không rời. 1

Vani mếu máo bảo:

"Cửa chưa đóng ah~... cửa chưa đóng... Không thể..." 1

"Còn tâm trí quan tâm nhiều chuyện như thế sao?"

"Cửa chưa... Ưm..."

Môi hắn thô bạo áp xuống, đúng lúc xua tan đi sự lo sợ của người kia.

Dương Hỏa mơn trớn một hồi, lúc dứt ra đã cười khẩy đùa một câu:

"Cả nhóm đều biết thú tính của anh như thế nào... Em còn trực tiếp nhảy lên giường người khác như vậy... Anh không thao em mới là chuyện phi lý đấy..."

Hắn vừa đẩy chân cậu đến ngang vai, đầu khấc vừa kê đến cắm nhẹ vào Vani đã đẩy người hắn ra, rụt rè nhăn nhó nói:

"Hơi trướng... To quá... Đừng động..."

Dương Hỏa có chút mất hứng, nhẹ nhàng động thân rút trở ra rồi nhanh chóng lật người, đem cậu cưỡi lên phía trên, gian trá nói: 1

"Ừm... vậy anh không động... Để em từ từ... chủ động tiến vào..."

Mặt của Vani đỏ lựng, tư thế này tuy đã từng xem qua rất nhiều lần, nhưng tự mình cắm vào thì quả là đây là lần đầu tiên, huống chi còn không gian mở như thế này... Người ngoài nghe thấy rõ mồn một vậy có phải muốn cậu độn thổ vì ngại không?

Một bàn tay vuốt ve hai cánh mông phún phính của cậu, nhẹ nhàng thân thế đặt côn thịt trước miệng huyệt, chờ cậu chủ động ấn người xuống.

- End ngoai truyện 7.1

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK