Sau hơn hai tháng kể từ ngày Vani xem trộm điện thoại, một buổi sáng đẹp trời, Dương Hỏa gọi điện thoại hỏi cậu:
"Em đang làm gì thế? Sắp tới muốn đi du lịch cùng bọn anh không?" 3
Vani nghỉ phép ở nhà chẳng có gì làm, đương nhiên là vừa xem phim đen của hắn đóng vừa vuốt ve côn thịt của mình rồi. Tay trái vừa rụt rè ra vào miệng huyệt, tay phải vẫn cố gượng cầm điện thoại mà trả lời: 7
"Ah... Được ah~..."
Dương Hỏa bên này vừa đóng xong một cảnh dâm loạn, côn thịt vừa xìu đã nghe cậu rên ti tiện truyền đến đầu dây thì đã ngóc đầu dậy, sưng cứng lên. Hắn chẳng ngại ngùng đưa tay chơi đùa với côn thịt của mình trước vô số ánh nhìn của ê kíp làm phim, bạo giọng tra khảo: 7
"Ể, nghe giọng điệu này, hình như em đang lên đỉnh thì phải?"
Vani không thể không thừa nhận, cảm giác vừa nghịch hậu huyệt vừa xem phim đen và nói chuyện với hắn là một trải nghiệm cực kỳ kích thích.
"A... Hỏa Ca... Em đang xem tập mới nhất gần đây anh đóng ah..."
Vani nào biết rằng, khi cậu càng ra vẻ miễn nhiễm với cảnh nhạy cảm thì càng bị Dương Hỏa hỏi thêm nhiều câu đỏ mặt hơn.
"Thế nào, cho anh chút bình luận đi?"
Vani míu môi, lý trí dù cố níu giữ thế nào cũng không thắng được sự thành thật ngu ngốc nọ, mọi ý nghĩ dâm loạn phút chốc chuyển thành lời nói trơn tru nhảy ra khỏi miệng:
"Côn thịt của anh vừa lớn, thao vừa dai, rất thích ah~. Dù hậu huyệt của em đã ngốn không biết bao nhiêu lần rồi nhưng em vẫn muốn nó nữa... Anh mau về thao chết cái huyệt hư hỏng của em đi ah~..."
Dương Hỏa ý cười càng đậm. Từ ngày em ấy phối âm cho kịch truyền thanh nọ, những dâm ngôn mỗi ngày hắn nghe đều phong phú đa dạng, nhiều lời gợi dục đến nỗi chỉ nghe thôi là muốn đè cậu ấy xuống mà thao vào. 2
Nghĩ đến trận thao của buổi sáng nay, hắn vui vẻ trêu đùa:
"Sáng trước khi đi làm đã thao em một trận, em cứ thiếu thao như vậy, sắp tới đi du lịch cùng em làm sao anh phục vụ nổi chứ..."
Vani không giấu được lời cười nhạo:
"Đại Côn mà cũng có lúc lo sợ không phục vụ nổi sao?"
Hắn cười với cậu, khiêm nhường đáp: "Haha, Vani, em đánh giá anh quá cao rồi..." 8
-------o0o------
[Sảnh chờ máy bay]
Dương Hỏa vận áo sát nách, quần thun ngắn, chật vật đẩy hai chiếc vali to sụ đứng bước vào khu vực chờ lên tàu của sân bay. Hắn đi được một đoạn bèn cảm thấy trống vắng, quay phắc đầu lại nhìn. Cậu nhóc trắng trẻo tuột lại phía sau kia chỉ vác mỗi một chiếc túi đeo chéo màu xám nhỏ, đầu đội mũ kết lệch sang một bên đang cắm mặt vào màn hình điện thoại chơi game. 1
Lại cái thói quen xấu đó, nghiện game đến nỗi đi đứng chẳng nhìn đường.
Dương Hỏa không kiềm được mà vẫy vẫy cậu nhóc, cất giọng hơi lớn tiếng gọi:
"Vani, theo sát anh! Đừng để như hôm hội chợ lần trước."
"Vâng."
Vani ngước lên nhìn hắn, tự thấy mình bỏ hắn một khoảng khá xa, lạch bạch vác túi nhỏ đuổi theo.
Đợi cậu chạy đến bên mình, hắn mới ghé sát tai cậu vừa nói vừa chỉ sang bên kia:
"Em có nhìn thấy chiếc còng của tên an ninh bên đó không? Nếu em không đi sát anh, anh sẽ đem chiếc còng đó khóa cổ tay em lại." 3
Vani quả thật bị gương mặt lạnh lùng và lời nói của anh dọa, ngay lập tức rụt cổ so vai, tắt game tắt điện thoại đẩy hành lý của mình đi một nước.
"..."
Dương Hỏa nhếch môi cười.
Ở bên một người lá gan bé bằng con kiến cũng thật thú vị.
-----o0o-----
Đáp cánh đến khu Resort Retouch đã là 8h tối cùng ngày.
Vani và Dương Hỏa sau khi làm thủ tục nhận phòng bèn di chuyển đến nhà hàng trong khu resort ăn tối.
Cậu vẫn lại cắm mặt vào máy game, cả nhóm đi đi một hồi chỉ còn mỗi Dương Hỏa giảm vận tốc lại mà đợi cậu. Trên đường đi, mọi người ghé ngang qua một lễ hội "No bra" sầm uất nhỏ trong resort.
Một cô gái thân hình bốc lửa vỗ vai Vani, cậu vừa dứt khỏi màn hình thì đã bị cô ấy hôn nhẹ một cái lên má. Vani ngượng ngùng đỏ chín mặt, chưa kịp nói gì thì đã bị người ta cất lời trêu ghẹo:
"Em trai này, da mặt dễ thương thế. Hôm nay đến nhà của chị dự party nhé."
Một chị bạn thân khác ăn vận nội y đỏ chót, vừa nghe chị bạn kia trêu ghẹo bèn bước đến ve vãn một phen:
"Chị có con bé em nhỏ tuổi như em. Rất thích hợp để làm quen đấy. Nói không biết chừng tối nay còn có thể hưởng lạc nữa..."
Một bàn tay trơn láng lướt qua má cậu, cảm giác ngưa ngứa trên mặt khiến Vani nổi hết cả da gà:
Õng ẹo, dẻo quẹo đến... rợn người... Mấy chị nhìn trúng chỗ nào đáng yêu của tôi thế... Tôi sẽ sửa hết, triệt để sửa hết thành đáng ghét có được không... 8
Trong lúc cậu lúng túng chưa biết từ chối làm sao thì Dương Hỏa đã hùng hổ đi tới, gạt phắt bàn tay đang đặt hờ trên vai cậu rồi thô bạo kéo cả người cậu về phía mình. Hắn gác tay lên vai cậu rất gần, sau đó thô lỗ nói với hai người đối diện:
"Cậu ấy có người đi cùng rồi."
Lần đầu tiên... cậu cảm thấy gần gũi với Dương Hỏa như thế ở nơi đông người...
Anh ấy... đang đánh dấu quyền sở hữu với mọi người sao...
Nữ nhân ăn vận nội y màu đỏ rực lửa nhanh chóng sáp tới bên hắn, lả lơi khen ngợi:
"Ô, đẹp trai thế! Nhận không ra là hai anh em nha!" 7
Dương Hỏa cau mày chán ghét, đan năm ngón tay của mình vào bàn tay nhỏ bé của Vani. Hơi ấm từ lòng bàn tay kia vừa truyền qua, tim cậu bèn đập thình thịch ngay tức thì. Hắn kéo cậu dứt khoát rời khỏi đó, quăng nhẹ một câu đầy chán ghét:
"Cậu ấy là người của tôi. Đừng đụng vào."
Hai người phụ nữ dõi theo với ánh mắt tiếc hùi hụi, trề môi phụng phịu:
"Ơ, trực tiếp giành người thế à?"
Dương Hỏa mặc kệ ánh nhìn của người khác, trực tiếp nắm tay cậu lách qua đám đông, cố bắt kịp đám Tề Bạch, Tiểu Quỷ, BJ và Tần Huy. Khi đi chậm lại rồi, Vani bẽn lẽn nhón chân và ghé sát tai hỏi hắn: 1
"Anh... bình thường nói chuyện với phụ nữ đều lạnh lùng thế à?"
Dương Hỏa hơi cau mày, giọng điệu có vẻ còn khá bực bội:
"Không, nói chuyện với phụ nữ thường anh rất nhẹ nhàng, không nói tục, không thô lỗ. Nhưng người khi nãy thì khác..."
Vani quay đầu lại nhìn, rõ ràng ngực rất to, mông lại cong... Trang điểm lại rất đậm, môi son rất đỏ... Nhìn mãi một lúc mới thấy ngờ ngợ, ấp úng hỏi lại:
"Ơ, không phải phụ nữ à?"
Hắn gượng gạo cất lời:
"Trước đây thì không, bây giờ với vẻ ngoài thì có vẻ phải."
Vani nhìn về phía hai cô gái kia rồi hốt hoảng reo lên:
"Á!? Ý anh nói là... phẫu thuật chuyện giới sao?"
Mặt của Dương Hỏa hiện đầy vạch đen, hắn không ngờ cậu không để ý điều đó:
"Không nhận ra sao?"
Vani cuối đầu mỗi lúc một thấp, míu môi chẳng nói thêm gì: "..." Không để ý... Chỉ để ý bị người ta cưỡng hôn một cái thôi... Nhưng nếu nói ra liệu anh có lồng lộn lên mà sát phạt người ta không...
Hắn thở dài ngao ngán, đưa tay xoa đầu cậu, chán nản nói:
"Haiz, hai mươi tuổi... Em hai mươi tuổi rồi đó Vani!"
Vani bày ra vẻ mặt oan uổng, dằn tay ra không cho hắn nắm nữa, ấm ức nói:
"Tại anh hơn em nhiều tuổi như vậy mà..."
Dương Hỏa nhướng mày nhìn cậu, nhưng nụ cười vẫn hiện lên rất sâu:
"Chê anh già?"
Vani lắc đầu nguầy nguậy, phủ định ngay tức thì: "Không có..."
Dương Hỏa lại chủ động nắm tay cậu, cúi người ghé sát tai mà thì thầm rót mật:
"Mặc kệ, anh dù có già nhưng kinh nghiệm lão luyện, trên giường có thể thỏa mãn mọi nhu cầu của em!"
Vani đỏ mặt ngay lập tức, muốn trực tiếp tung một cước sút bay tên biến thái bên cạnh: "..." 3
Dương Hỏa cười cười nhắc nhở: "Đi thôi, đừng bỏ quá xa bọn họ."
--------o0o--------
Sau khi ngồi vào bàn ăn lớn, BJ bèn khinh khỉnh hấc cằm ngông cuồng nói:
"Thế nào Dương Hỏa, tôi đầu tư vào bất động sản nghỉ dưỡng là đúng đắn chứ?"
Dương Hỏa chậm rãi đứng dậy động đũa. Hắn chủ động gắp món tôm hấp muối mà cậu thích ăn nhất, nhẹ nhàng đặt ngay ngắn trên đĩa trắng trước mặt rồi lạnh nhạt trả lời: 1
"Cũng tạm."
BJ lại cứ khiêu khích hắn:
"Gia sản của ông già để lại cho anh, anh dùng vào chỗ nào rồi?"
Dương Hỏa đến nhìn cũng không thèm nhìn gã một cái, mải mê gắp thức ăn vào chén của mình. Mãi một lúc sau mới chịu cất giọng đáp hờ:
"Chẳng dùng gì, vứt thẻ đi đâu rồi chả nhớ..."
Vani lúc này đang bóc tôm dang dở, ngẩng đầu nhìn về phía BJ. Trên khuôn mặt của cậu có vài vết dầu vương trên khóe mép, ngơ ngác hỏi:
"Thẻ gì vậy?"
Dương Hỏa đột nhiên ho khan vài tiếng nhưng chẳng ai thèm để ý hành động khác thường của hắn. Tần Huy ngồi bên cạnh BJ, nhìn nét mặt ngây thơ của cậu mà bất ngờ tiết lộ:
"Vani, nhóc không biết à, Dương Hỏa là 'con gà đẻ trứng vàng' đấy!"
Vani có vẻ càng ngạc nhiên hơn:
"Anh ấy giàu lắm sao? Không thể nào..." 1
Tiểu Quỷ bên này đang ăn cũng buông đũa xuống, đưa tay nhấp một ngụm nước lọc rồi hạ giọng hỏi:
"Sao em nói vậy?"
Vani thẳng thắn trình bào:
"Anh ấy nói anh ấy không tiền, ngoài căn nhà anh ấy đang ở cùng em ra, lương anh ấy không đủ sống. Mỗi lần đi siêu thị đều do em chi trả..." 15
Tiểu Quỷ, Tần Huy, BJ lẫn giám đốc Lâm đều đồng thanh nói:
"Em bị gạt rồi!!!"
Vani ngờ nghệch đơ ra như phỗng.
Bị gạt rồi ah?!
Giám đốc Lâm gần như muốn phun ngụm nước mình đang uống dở ra ngoài, cố miễn cưỡng nuốt xuống mà cảm thán:
"Cậu ấy mà nghèo thì bọn anh cạp đất ăn cả."
Vani mếu máo liếc cặp mắt ai oán nhìn về người bên cạnh:
"Anh... giải thích đi."
Dương Hỏa hắng giọng, cố thu lại nét hoang mang trong ánh mắt mình, ra vẻ thâm sâu mà đưa ra chủ đề bàn luận:
"Các cậu có biết đi mua đồ với vợ và bạn gái khác nhau chỗ nào không?"
Vani lắc đầu: "Không ạ."
Mọi người trên bàn ăn im lặng chờ hắn diễn. 2
Dương Hỏa cảm khái nhìn về phía cậu, cố gắng dùng giọng chân thành mà nói:
"Đi với bạn gái thì anh trả tiền, nhưng đi với vợ thì vợ trả tiền cho anh!" 17
Vani đỏ lựng, buông đũa xuống vội vàng tóm lấy ly nước lọc mà ngửa cổ uống ừng ực.
Tiểu Quỷ thật không có cách nào cầm đũa lên, tự xoa xoa hai cánh tay mà quắn quéo cảm thán:
"Aiyoyo... Ngọt tận tim rồi..." 2
Dương Hỏa cười cười, xua tay bảo: "Vớ vẩn! Đừng ghẹo Vani nữa!"
Nè, ai là người ghẹo em ấy trước hả?!
Danh Sách Chương: