- Lời nói của Trần Hạo như cái đinh đóng cột. Ở thành phố này có ai là không biết anh là người máu lạnh vô tình.
- Đâu có ai dám làm trái ý anh. Những người vì phản kháng mà làm trái ý anh đều được mang đi cho sói ăn và họ đã từng được chứng kiến cảnh này
- Lúc nãy những lời anh nói ra hoi đều thấp thỏm lo sợ. Nhất là Hoàng Thiện Nhân ông ta vội đi cắt hết những dây camera có trong nhà của mình vì ông ta biết chính Tô Mộng Vũ là người gây ra
[….]
Bệnh viện!
“Xin người nhà hãy đứng đợi ở ngoài”
……… 1 tiếng sau
“Bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch vì phải nhập viện liên tục trong tháng này sức khoẻ bệnh nhân đã không còn được ổn định như trước. Người nhà chú ý đừng làm bệnh nhân phải kích động”
“Tôi biết rồi”
- Sau khi Gia Hân được chuyển về phòng thường anh lập tức đi đến chỗ cô. Anh nắm lấy đôi bàn tay bé nhỏ lạnh buốt của cô mà vuốt ve
“Anh xin lỗi! Anh không bảo vệ được em. Gia Hân à em ở đây đợi anh! Anh sẽ đi trả thù cho em”
- Nói xong Trần Hạo lập tức rời đj anh để lại 10 sát thủ có tiếng ở lại bảo vệ cô còn anh thì thay một âu phục mới rồi tiến thẳng đến Hoàng Gia
Bây giờ cũng đã 2 giờ sáng những người trong bữa tiệc cũng mệt mã ngã rời ra đất họ ngồi đợi số phận của họ tới vì họ biết một khi đã dính dáng đến người của Trần Thiếu thì đời họ coi như tận số
“Sếp đến nơi rồi”
- Trần Hạo lúc này mặc một bộ âu phục đen bước vào cánh cửa. Khi anh bước vào đến bên trong lễ hội. Cảnh cửa chính lập tức bị chốt lại
- Mọi người bên trong thấy anh đến vô cùng hoảng loạn nhưnb Trần Hạo vẫn rất ung dung ngồi trước đại sảnh cầm ly rượu vang đảo đều
- Anh liếc ánh mắt một lượt vòng quanh những người đang có mặt tại đây ánh mắt vô cùng tức giận có thể tưởng tượng những người ở đây đều là kẻ thù với anh
“Nói ai đã đâm vợ tôi?”
“Tự khai sẽ được khoan hồng còn không thì…?”
- Mọi người nghe đến người bị đâm là vợ Trần Thiếu họ lại càng sợ hãi hơn. Lúc này bên trong đang hiện rõ bầu không khí lạnh lẽo thì Phương Lãnh bỗng từ đuâ chạy tới
“Hạo à sao cậu không check cam?”
“Cậu ở đâu chui ra thế?”
“Tôi nói cậu nghe đường đường là Phương Thiếu tôi đây lại bị đám thuôcn hạ của anh chặn ngoài cổng thật là mất mặt chết đi được”
“Nói ít thôi hành động đi”
“Ê này cậu lại ra lệnh cho tôi?”
- Phương Lãnh là người rất giỏi về công nghệ thông tin lẫn các phần mềm điện tử cứ có cái gì liên quan đến công nghệ anh đều lần mò ra được
“Xin hỏi Hoàng Tổng thiết bị kết nối camera nhà ông ở đâu?”
“Cái…cái này?”
“Ở đâu?”
- Phương Lãnh nghiêm mặt nói:
“Camera nhà tôi hai hôm trước bị hỏng thợ chưa có tới sửa?”
“Ồ vậy sao?”
“Đúng…đúng vậy Phương Thiếu “
“Nhưng tôi vẫn muốn xem ônv mau bảo người của ông mang ra đây”
- Hoàng Thiện Nhân thấy thái độ của Phương Lãnh quyết liệt như vậy ông cũng không dám phản kháng bởi vì ác ma đang ngồi sau Phương Lãnh chỉ cần ông dám chống đối thôi là viên kẹo đồng có thể nằm yên vị trên chán ông rồi
“Tôi cảnh cáo ông một lần cuối ông có mang ra không? Hay để tôi cho cái nhà này của ông thành nơi chôn thây các người”
- Nói đến đây ai nấy đều hoảng sợ mà thúc dục Hoàng Thiện Nhân mau mang thiết bị kết nối camera gia đưa nhưng ông ta vẫn chần chừ chưa muốn
- Hoàng Thiện Nhân ông ý muốn kéo dài thời gian để bộ nhớ có thể được xoá hết nhưng ông đâu nghĩ tới mới 2’ trôi qua Trần Hạo đã thẳng tay bắn chết 1 tên thuộc hạ của Hoàng Thiện Nhân
“Cứ 5’ sẽ có một người phải chết”
Danh Sách Chương: