Mục lục
Hẹn kiếp sau gặp lại chàng[ bản dịch chậm- mượt]
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 212




Tiết Xán lắc đầu: “Cũng không thể nói như vậy được, người theo đạo có tam tệ ngũ khuyết, cậu ta có thể làm người bình thường, dùng tài năng của mình bởi ra một số thứ cũng tốt rồi.”



Hai chúng tôi đang thì thầm trò chuyện thì cậu trai kia đã ngẩng đầu lên nhìn chúng tôi, cậu ấy lập tức nở nụ cười hiền hòa: “Anh đẹp trai, chị xinh gái, có muốn tới xem một quẻ không? Mọi người đều nói tôi xem rất đúng đó.”



Người ta đã nói như vậy rồi, chúng tôi đương nhiên không tiện từ chối, vừa hay trong thâm tâm tôi cũng hơi tò mò, liền kéo Tiết Xán ngồi xuống cùng.



“Xin hỏi, hai người muốn xem gì?” Nam sinh kia ngượng ngùng đấy gọng kính và hỏi.



Tôi đảo mắt một vòng: “Xem nhân duyên đi.”



“Được.” Cậu nhóc lập tức lấy ra hai cái thùng gỗ nhỏ chứa rất nhiều que gỗ bên trong rồi chia cho chúng tôi xóc.



Hai chúng tôi ngoan ngoãn ngồi xóc, chẳng mấy chốc đã rơi ra hai thanh gỗ khác nhau.



Trên những thẻ tre có vẽ rất nhiều những vạch dài ngắn không giống nhau, tôi hoàn toàn không hiểu gì.



Nam sinh kia nhận lấy thẻ tre của tôi trước, cậu nhìn vào nó rồi đột nhiên lộ vẻ rất kinh ngạc.



Tôi không khỏi căng thẳng, nhịn không được hỏi: “Không phải là rất xấu đó chứ?”



Xem bói sợ nhất là ra kết quả không tốt.



Lúc này nam sinh kia mới lấy lại tinh thần, vội vàng lắc đầu.



“Không phải là không tốt.” Cậu ta đáp: “Chi là hơi phức tap.”



“Phức tạp?” Tính từ này quả thật rất đáng suy ngẫm.



“Um” Câu nhóc xem xét kĩ một lát rồi mới nói: “Chị có hai tuyến tình cảm chính, hai cái này còn không ngừng đan xen Quẻ này chi ra rằng, trong số mệnh của chị sẽ xuất hiện hai người đàn ông quan trọng, hơn nữa quan hệ của bọn họ rất tệ.



Cậu nhóc tiếp tục xem và bỗng nhiên trợn mắt lên.



“Khoan đã” Cậu ta đột nhiên hốt hoảng lôi ra từ trong ngăn kéo một quyển “Kinh Dịch” rách nát và lục tìm hồi lâu rồi mới hít vào một ngum khi lạnh.



“Lại có chuyện gì vậy?” Tôi đã bị cậu ấy làm cho căng thẳng.



“Cái này… cái này nhất định là có vấn đề. Nam sinh kia lắp bắp nói. Tôi lại càng tò mò hơn: “Không sao cả, cậu cứ nói xem.”



Cậu nhóc do dự một chút rồi vẫn nói: “Dựa vào qué tượng này, thì hai người đàn ông trong cuộc đời chị, hình như… hình như đều không phải người sống.”



Tôi sững người.



Ban nãy khi đứa nhóc này nói trong sinh mệnh tôi có hai người đàn ông quan trọng, tôi còn tưởng một người cậu ta nhắc tới là Tiết Xản, người còn lại là Lưu Tử Hạo hoặc Tạ Phong Tiêu.



Dù sao Lưu Tử Hạo cũng từng hẹn hò với tôi, Tạ Phong Tiêu lại là bạn thanh mai trúc mã.



Nhưng cậu ta lại nói, hai người đàn ông trong vận mệnh của tôi đều không còn sống?



Tiết Xán quả thật không phải người sống, nhưng Tạ Phong Tiêu và Lưu Tử Hạo đều là người sống mà.



Chẳng lẽ ý nói, trong vận mệnh của tôi còn một quỷ rất quan trọng chưa từng xuất hiện?



Tôi còn chưa kịp hỏi lại cẩn thận, Tiết Xán ở bên cạnh đã véo vào eo tôi, đau đến nỗi nhe răng trợn mắt.



Tôi ngẩng đầu lên đã thấy hắn nhìn tôi với ánh mắt lạnh lùng.



Hån ghé sát bên tai tôi, khẽ nói: “An Tố, em nói anh nghe xem, quỷ còn lại là ai há?”



Tôi âm thầm kêu oan,



Tôi lấy đâu ra quỷ nào nữa chứ.



“Chắc là quẻ bói này có vấn đề gì rồi.” Cậu trai kia vô cùng áy náy nói với tôi: “Đôi lúc cũng không được chuẩn, không sao cả, chúng ta xem bạn trai của cô đi.”



Nói tới đây, cậu ta cầm lấy què của Tiết Xán.



Thế tre của Tiết Xán dường như đơn giản hơn rất nhiều so với của tôi. Cậu trai kia mau chóng giải đáp: “Người đẹp à, chúc mừng chị, bạn trai chị rõ ràng là một người cực kỳ chung thủy, cả đời chi yêu một người con gái, thủy chung như một



“Sao có thể như vậy?” Tôi buột miệng thốt lên.



Tiết Xán chi yêu một người con gái?



Trước kia hắn đã yêu Ninh Hoan Hoan, bây giờ lại yêu tôi, cái này mà gọi là thủy chung như một? Nam sinh kia bị phản ứng của tôi làm cho hoảng sợ, lúng túng gãi gãi đầu nói: “Nhưng quẻ tượng thật sự là như vậy.” Tôi đột nhiên cảm thấy, độ tin cậy của quẻ bói nhà thằng nhóc này thật sự có vấn đề.



Chị mày đây một lòng một dạ như vậy mà lại dám nói tôi sẽ gặp hai quỷ. Còn Tiết Xán này đã có người yêu cũ mà cậu ta lại dám nói là thủy chung son sắt? “Cho dù thế nào cũng cảm ơn cậu nhé” Tôi khách sáo nói với nam sinh kia một câu rồi cùng Tiết Xán rời khỏi quầy trưng bày.



Tôi định quay về chỗ Phương Tình tiếp tục hỗ trợ, nhưng vừa đi ngang qua tòa giảng đường, Tiết Xán đột nhiên kéo tôi đi vào.



Trong tòa giảng đường không có một ai, chi có hai người chúng tôi trên hành lang vắng vẻ.



“Tiết Xán, anh làm gì thế?” Tôi hoảng sợ, còn chưa kịp phản ứng thì Tiết Xán đã đẩy tôi vào góc tường trên hành lang, cả người tôi bị chôn vùi dưới cải bóng cao lớn của hắn.



“An Tố” Tiết Xán hơi nheo mắt lại: “Em còn không chịu nói cho anh biết, em sẽ còn gặp con quỷ nào khác trong đời hả?”



Mẹ nó chứ.



Hóa ra hắn vẫn nhớ chuyện đó sao.



“Rõ ràng là không có mà” Tôi bất lực: “Người đó bói chẳng đúng chút nào, cậu ta còn nói anh chi yêu một người đó thôi, nếu lời phán của cậu ta thật sự chuẩn xác thì chẳng phải là anh…”



Nói tới đây, tôi bỗng nhiên ngây người.



Nếu lời phán của nam sinh kia thật sự chuẩn xác thì cả đời Tiết Xán sẽ chi yêu một người, vậy người duy nhất mà hết yêu chẳng phải là Ninh Hoan Hoan sao?



Dù sao Ninh Hoan Hoan cũng xuất hiện trước tôi, rõ ràng là khắc cốt ghi tâm hơn tôi rồi.



Dường như hiểu được suy nghĩ của tôi, Tiết Xán đột nhiên nhíu mày, túm lấy cằm của tôi. “An Tố. Hắn nhìn thẳng vào đôi mắt của tôi, thấp giọng nói: “Không được suy nghĩ lung tung”



Tôi giật mình một cái rồi mới nói: “Ừm, vậy anh cũng đừng suy nghĩ nhiều, không có quỷ nào khác cả. Đi thôi, chúng ta đi tìm Phương Tinh nào.”



Tôi và Tiết Xán đều không ngờ rằng, chi là một trò bói toán cho vui, vậy mà lại tính ra kết quả khiến cá hai



chúng tôi đều khó chịu.



Chúng tôi lại càng không thể biết, kết quả xem bói kỳ lạ này thật ra đã vạch trần tất cả chân tưởng. Khi trở về bên cạnh khu trưng bày của câu lạc bộ Phương Tinh, tôi đã thấy cô ấy đang gọi điện thoại.



“Ba, con biết rồi mà!” Vẻ mặt cô ấy mất kiên nhẫn, thái độ cũng không tốt lắm: “Con đã nói là tối con sẽ về! Ba thật sự đáng ghét quá! Đúng, con nói ba đáng ghét đó, có sao chứ? Không thể nói à! Phải, con đúng là đang chế ba phiền đó! Nếu con được chọn, con cũng không muốn có người ba như ba đầu!”



Tôi không khỏi nhíu mày.



Phương Tinh điểm nào cũng tốt, chi là tính khí quá hung dữ, nóng này, bạ đâu nói đó, đặc biệt là với người thân thiết.



Chắc chắn cô ấy không thật lòng ghét ba mình, chi là hai hôm nay quá áp lực, có hơi kích động mà thôi.



Tôi định bước tới nhắc nhở cô ấy.



“Ba đừng có nói nữa, con sẽ lập tức… Nhưng không ngờ, ngay lúc này, sắc mặt Phương Tình đột nhiên thay đổi: “Ba! Ba làm sao vậy! Ba đừng làm con sợ mà! Ba mau nói gì đi! Ba!”



Tôi cũng không khỏi hoảng sợ, vội vàng chạy tới: “Cậu làm sao thế Phương Tình?”



Phương Tình như không nghe thấy lời tôi nói, hét như điện vào điện thoại di dộng: “Ba! Ba làm sao vậy!”



Lúc này, tôi ở khá gần Phương Tình, rốt cuộc cũng nghe thấy phía đầu dây bên kia có rất nhiều tiếng ồn.



Ngay sau đó, trong điện thoại vang lên một tiếng kêu chói tai.



“Tai nạn giao thông! Xảy ra tai nạn xe rồi! Có người chết!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK