Mục lục
Trọng sinh hào môn: anh hai đừng chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy! - Chương 279: Các Anh Là Người Cổ Xưa À!








Chương 279: Các Anh Là Người Cổ Xưa À!





Lúc này, ở một nơi khác....





Đám người Âu Dương Vô Thần ngồi nghỉ trong hang động đã được một lúc, thế nhưng mưa ngoài trời dường như vẫn chưa có dấu hiệu tạnh.





Bầu trời giăng kín bởi những đám mây đen tích điện, thỉnh thoảng lại nổi lên tiếng sấm chớp đùng đoàng.





Từng hàng nước trắng xóa đổ xuống ào ạt như trút lũ, không biết có phải do hòn đảo này nằm ngoài biển hay không mà có cảm giác 1 trận mưa cứ như một trận bão vậy, cực kì dữ dội.





Hang động này vốn nằm rất khuất, thế nên không bị mưa tạ vào, thế nhưng cửa hang không có gì che chắn, nên gió mang theo hơi lạnh vẫn lùa vào.





Ban đầu, đám người cố gắng ngồi gần cửa hang để có thể hứng 1 chút ánh sáng từ bên ngoài, thế nhưng vì gió tạt vào quá lạnh, nên buộc phải lùi vào trong sâu.





Thậm chí, sau khi lùi vào bên trong rồi, cả đám vẫn run người vì thỉnh thoảng gió vẫn lùa vào tận sâu hết mức của hang động, mang theo sự lạnh giá kinh người.





Ánh đèn pin của Stefan vốn đã yếu, trôi qua một thời gian, năng lượng của nó cũng gần như cạn kiệt, càng ngày càng yếu hơn.





Stefan nhìn màn hình điện thoại, lên tiếng:





- Năng lượng chỉ còn 20%, nếu sử dụng tiết kiệm, có lẽ đủ cầm cự đến chiều nay.





Bọn họ ở đây đã hơn 3 tiếng đồng hồ rồi, bây giờ đang là giữa trưa, với số pin này, nếu như không phát sinh gì, thì đúng là có thể cầm cự được đến chiều.





Âu Dương Vô Thần nghe xong, anh nhìn một lượt, rồi nói:





- Tắt điện thoại đi, hãy đốt củi lên.





Andrew nhướn mày, thắc mắc hỏi:





- Không phải cậu nói số củi đó để dùng vào buổi tối sao? Bây giờ mà lấy ra đốt, chúng ta sẽ không còn gì đâu!





Âu Dương Thiên Thiên cũng nhìn anh với ánh mắt nghi hoặc, nhưng vài giây sau, cô như đã hiểu ra gì đó, quay đầu về phía Andrew, đáp:





- Điện thoại là thiết bị duy nhất có thể liên lạc được với bên ngoài, chúng ta vẫn nên giữ lại một ít năng lượng, có lẽ sẽ có lúc cần đến!





- Hơn nữa, bây giờ ai cũng đều đang lạnh, tôi không nghĩ việc để dành củi đến tối là chuyện đúng đâu, cứ đem ra dùng để giải quyết tình thế trước mắt đã.





Dứt lời, Stefan và Andrew cũng không còn gì để nói nữa, bọn họ đành đồng ý với ý kiến của Âu Dương Vô Thần.






Quay người lại ôm một đống củi lớn đem tới đặt ở chính giữa, Stefan đảo mắt nhìn một lượt, thấy trong đám củi khô có một ít bùi nhùi, anh liền cầm chúng lên và cuộn lại như một điếu xì gà.





Andrew nhìn qua, dường như hiểu bạn của mình đang định làm gì, anh tùy tiện cầm hai mảnh đá phẳng gần chỗ mình, quăng tới cho Stefan, nói:





- Dùng cái này đi!





Stefan cầm hai miếng đá lên, khóe miệng hơi nhếch. Âu Dương Vô Thần ngồi một bên, ánh mắt lạnh nhạt nhìn hai người làm, không có ý muốn tới giúp. Thế nhưng, Âu Dương Thiên Thiên thì không như vậy, cô nhướn người, ngăn hành động của Stefan lại, hỏi:





- Các anh... đang định làm cái gì thế?





Stefan cầm miếng đá, liếc mắt trả lời:





- Tạo lửa. Chứ cô nghĩ chúng tôi làm gì?





Âu Dương Thiên Thiên nhíu mày, nói:





- Đừng nói với tôi các anh định mài bùi nhùi với đá để tạo lửa nhé? Các anh là người cổ xưa à? Sao không dùng bật lửa?





Stefan chậc lưỡi, hỏi người lại:





- Tôi và Andrew không hút thuốc, nên thường không mang theo bật lửa, nếu như cô có thì lấy ra đi. Còn không thì chỉ có thể dùng cách này thôi.





Dứt lời, anh cúi đầu đặt bùi nhùi lên miếng đá phẳng, dùng miếng còn lại ép lên trên mài thật nhanh.





Nghe lời nói của Stefan, Âu Dương Thiên Thiên lẩm bẩm:





- Tôi là con gái thì đem bật lửa theo làm gì chứ!





Dừng một chút, như nhớ ra gì đó, cô xoay qua nhìn Âu Dương Vô Thần, lên tiếng:





- Anh có bật lửa phải không? Mau lấy ra cho họ dùng đi!





Người đàn ông liếc mắt nhìn sang, lạnh nhạt đáp:





- Ai nói với cô là tôi có bật lửa? Tôi không mang theo nó.





Nghe tới đây, Âu Dương Thiên Thiên liền ngạc nhiên, cô chớp chớp mắt, ngập ngừng hỏi:





- Không có? Vậy.... tối qua anh dùng cái gì để đốt lửa?





*Vì 2 ngày lễ Tiêu vẫn chưa làm đủ bão, nên hôm nay bão tiếp cho đủ nha, vẫn còn thiếu mọi người 4 chương *

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK