Mục lục
Trọng sinh hào môn: anh hai đừng chạy!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trọng Sinh Hào Môn: Anh Hai Đừng Chạy! - Chương 288: Sạt Lở Đất Trong Đêm!








Chương 288: Sạt Lở Đất Trong Đêm!





Đôi con ngươi của Âu Dương Vô Thần và Andrew đột nhiên mở to, nhìn thấy đám bụi mù đang lao xuống núi với tốc độ kinh người, cả hai bất ngờ đến đứng hình.





Âu Dương Vô Thần là người phản ứng nhanh nhất, anh đảo mắt, như nghĩ đến gì đó, liền lên tiếng:





- Âu Dương Thiên Thiên!





Âu Dương Thiên Thiên, cô ta vẫn còn ngủ trong hang động!





Dứt lời, anh xoay người chạy vụt đi.





Andrew kinh ngạc nhìn theo, lúc này, đất bên dưới chân anh ẩm ướt, chợt nứt lên từng đường nhỏ, thậm chí có lớp còn trồi lên trên bề mặt.





Andrew nhíu mày, lẩm bẩm:





- Sạt lở đất? Sao lại có hiện tượng sạt lở đất ngay trong đêm thế này?





Dừng một chút, anh ngước mặt nhìn lên phía trên cao, không tự chủ nuốt một ngụm nước bọt, nói:





- Thiên nhiên rốt cuộc đang bị làm sao vậy?





Nói xong, Andrew liền quay đầu, chạy nhanh về hướng của Âu Dương Vô Thần.





Ở trong hang động lúc này, Âu Dương Thiên Thiên vẫn nằm một mình cạnh ngọn lửa, mặt đất xung quanh lúc đầu chỉ rung động nhỏ, nhưng vài giây sau, nó liền rất mạnh mẽ.






Những tiếng "ầm ầm" vang lên ngay lập tức phá tan giấc ngủ của cô, khiến Âu Dương Thiên Thiên phải mở mắt tỉnh dậy.





- Tiếng gì vậy? - Mơ màng tỉnh giấc, điều đầu tiên trong suy nghĩ của cô là tiếng động lạ đang phát ra.





Đưa tay chống lên trán, Âu Dương Thiên Thiên lờ mờ lắc đầu, sau vài giây đầu óc hoạt động lại, cô mới nhìn xung quanh, bây giờ mới phát hiện trong hang động không có ai cả.





Kì quái, đám người Âu Dương Vô Thần đi đâu cả rồi?





Đưa mắt nhìn xung quanh, chợt cảm nhận dưới tay tê rần, Âu Dương Thiên Thiên liếc mắt nhìn xuống thì thấy những hạt cát nhỏ đang nảy lên, đụng trúng vào bàn tay mình.





Ánh mắt như sáng hơn hẳn, cô ngay lập tức đứng dậy, ngước đầu nhìn lên trên hang động, xung quanh đều rung lắc dữ dội, đến đám củi đang cháy cũng bị ép phải tách ra khỏi nhau.





Âu Dương Thiên Thiên hoảng hốt, cô liền men theo vách hang chạy ra phía ngoài, quay đầu nhìn lên cao, lúc này, đập vào mắt cô là một đám bụi mù đang lao một cách không phanh xuống dốc, mà trong đám bụi đó, còn mang theo cả đất đá với kích cỡ lớn.





Âu Dương Thiên Thiên mở to mắt kinh ngạc, khi nhìn thấy cảnh tượng đó, ý nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu là phải chạy trốn, cô theo bản năng xoay người, thế nhưng, đúng lúc này, một bóng đen liền lao tới, ôm lấy người cô ngã xuống đất, lăn lại vào bên trong hang.





Âu Dương Thiên Thiên còn chưa kịp định hình được gì thì đã bị thân thể cao lớn ôm lấy, người cô đập mạnh xuống đất, trước khi tầm mắt hoàn toàn bị che lấp, hình ảnh cuối cùng mà cô nhìn thấy, chính là cửa hạng bị những tảng đá to lớn hoàn toàn bịt kín.





Mà người đàn ông cô nghĩ rằng đang ôm mình, lại xuất hiện ngay trước cửa hang, với ánh mắt đầy hoảng hốt.





Âu Dương Thiên Thiên theo bản năng hét lên:





- Âu Dương Vô Thần!





*Ngày mai đủ phiếu Tiêu sẽ bão nhé, vì tối mai Tiêu có việc nên sẽ không đăng sớm được, nếu đủ phiếu trước 2h chiều mai, thì Tiêu sẽ bão sớm cho mọi người nha><*

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK