Chương 287: Tiếng Gì Vậy?
Elena nói xong điện thoại, cô hít một hơi nặng nề, ánh mắt sắc liếc nhìn người bên cạnh, lên tiếng:
- Chuẩn bị trực thăng cho tôi!
Người đàn ông mang áo đen có chút bất ngờ, hỏi:
- Tiểu thư, cô muốn đi đâu?
Elena mím môi, đôi con ngươi hiện lên sự lạnh lẽo:
- Tôi phải đi đón... vị khách đặc biệt mà Phelan mang tới!
Bàn tay đang cầm điện thoại hơi siết chặt lại, cô vẫn còn nhớ như in câu nói của người phụ nữ đó: "Elena, tôi đã ở bên cạnh Phelan một thời gian dài rồi, cho nên tôi rất hiểu anh ấy, vào những lúc nguy hiểm, người anh ấy luôn nhớ đến, chính là tôi"
Phelan... anh.... vì sao vẫn còn giữ liên lạc với cô ta?
-------....----------....--------------------
Ở một nơi khác, trong căn phòng xa hoa sang trọng,
Cô gái mang bộ váy đính kim cương sáng lấp lánh ngồi trên chiếc ghế vàng, đung đưa chân mình.
Trên tay cô ta xoay chiếc điện thoại vừa mới cúp máy, ngón tay trắng nõn thon dài với những chiếc móng màu đỏ chói mắt.
Một người phụ nữ đứng đằng sau, lên tiếng hỏi:
- Hoàng hậu, người nhất định phải đi sao?
Đôi môi trái tim nhoẻn cười quyến rũ, cô gái chống tay lên cằm, chậm rãi đáp:
- Tại sao lại không? Hiếm khi Phelan chủ động gọi điện cho tôi như vậy, có lẽ... anh ấy đã gặp vấn đề nghiêm trọng, cần tôi giúp đỡ rồi.
Người phụ nữ chớp ánh mắt bình tĩnh, nói:
- Nhưng mà, tôi nghe báo lại, hình như cậu ấy đang để ý tới một cô gái nào đó, tên là... Âu Dương Thiên Thiên!
Cô gái nghe đến đây, nụ cười càng sâu hơn, những ngón tay cô ta gõ lên chiếc ghế, lười biếng trả lời:
- Âu Dương Thiên Thiên sao... cái tên nghe rất đẹp. Tôi đang mong chờ giây phút được gặp cô ta đây!
--------...-----------....------------------
Âu Dương Vô Thần cùng Andrew cầm theo trái cây và nước trở về hang động, trên đường đi, họ nói chuyện bình thường, như thể chuyện vừa rồi chưa hề xảy ra.
Đúng lúc này, trời bắt đầu nổi gió, cây cối xung quanh nghiêng ngả qua lại. Rồi đột nhiên mặt đất rung chuyển kì lạ, đất đá đều nảy lên, hàng loạt chảy xuống dốc núi.
Andrew nhíu mày, lên tiếng:
- Có chuyện gì vậy? Động đất sao?
- Ngậm cái miệng quạ của cậu lại. - Người đàn ông bên cạnh ngay lập tức nhắc nhở.
Âu Dương Vô Thần cũng ngạc nhiên, ấn đường anh cau chặt lại, nhìn những thứ xung quanh mình một cách khó hiểu.
"Ầm ầm ầm" - Một tiếng động lạ vang lên, làm Andrew cảm thấy nghi ngờ, ánh mắt bây giờ hiện lên sự nghiêm túc, hỏi:
- Tiếng gì vậy? Hình như là từ trên cao...
Theo hướng đất đá chảy, cả hai người cùng hướng mắt nhìn lên, lúc này... từ trên cao, một đám bụi mù đang chảy xuống phía dưới, mà trong đám bụi ấy, mang theo những viên đá to với kích thước khổng lồ....
*Cầu phiếu nè, ahihi*