Chương 292: Kẻ Xâm Nhập!
Âu Dương Thiên Thiên nghe câu trả lời, nhíu mày nói:
- Thổ dân? Trên hòn đảo này mà có người sống ư?
Stefan gật đầu, trả lời:
- Đương nhiên là có. Điều kiện khí hậu nơi này không tệ, xung quanh còn có biển và sinh vật sống, con người sao không tồn tại được chứ? Chỉ là.... họ bị cách biệt với thế giới bên ngoài lâu rồi, nên không chắc... sẽ thân thiện với những kẻ lần đầu đến như chúng ta.
Âu Dương Thiên Thiên cắn môi, đáp:
- Vậy... họ chắc là nguy hiểm lắm.
Dừng một chút, cô đột nhiên nhìn người đàn ông, hỏi:
- Nhưng mà... Stefan, tại sao anh lại biết, trên đảo này có người sống?
Stefan chớp ánh mắt đen láy, anh thả tay mình xuống, lên tiếng:
- Tôi mới vừa phát hiện ra thôi!
Lúc nãy, anh nghe có tiếng "loạt soạt" ngoài cửa hang, nên mới đi ra xem thử, thế nhưng, đi một vòng lại không phát hiện ra ai cả. Lúc quay lại, đột nhiên cảm thấy mặt đất rung chuyển, nhìn lên trên cao thì thấy đám bụi mù đó.
Anh còn tinh ý phát hiện được, đám bụi mù đó không phải tự nhiên mà tạo thành, chính là có người cố ý làm những tảng đá lớn lăn từ trên cao xuống, tạo thành một dòng chảy khiến bụi cát xung quanh kéo xuống theo.
Chính mắt anh đã nhìn thấy có bóng người đứng trên đỉnh núi trong lúc xảy ra đám bụi mù đó. Thế nhưng, chỉ là nhìn thấy bóng, không thể kết luận được điều gì.
Sau đó, Âu Dương Thiên Thiên đi ra khỏi hang, vì nguy hiểm, nên anh mới đẩy cô ta lại vào trong, đây cũng chính là lúc anh thấy được đám thổ dân. Trước khi cửa hang hoàn toàn bị bịt kín, đã có một bóng người xẹt ngang qua phía sau của Âu Dương Vô Thần và Andrew, tuy nhanh nhưng anh vẫn thấy được, chính là bóng của con người, không mang nhiều đồ và cầm vũ khí bằng đá, di chuyển với tốc độ cao, chừng đó đặc điểm thôi, còn không khẳng định là thổ dân nữa ư?
----------...--------------...-----------
Âu Dương Vô Thần và Andrew lùi lại, hai người đối lưng với nhau, lên tiếng:
- Gì đây, tại sao lại kéo một đám tới thế này?
Âu Dương Vô Thần liếc mắt một lượt, nói:
- Andrew, để ý cách ăn mặc và sử dụng vũ khí của họ đi. Hình như không giống với chúng ta.
Andrew nhíu mày, anh híp mắt nhìn đám người, vài giây sau mới đáp:
- Ăn mặc đơn giản, vũ khí sơ sài, đa số đều là rìu và giáo được mài từ đá, trông giống như người tiền sử vậy. Bọn họ... chắc không phải là thổ dân sống trên đảo này chứ?
Âu Dương Vô Thần mím môi, gật đầu trả lời:
- Tôi e là vậy.
Andrew nghe thấy, nhăn mặt hỏi:
- Nhưng mà.... tại sao họ lại muốn tấn công chúng ta? Lúc nãy, hình như 2 người đó còn có ý định muốn giết tôi nữa.
Âu Dương Vô Thần liếc ánh mắt sắc bén, đôi con ngươi lóe lên tia sáng kì dị, nói:
- Tôi nghĩ, họ xem chúng ta là kẻ xâm nhập rồi!
*Cầu phiếu nè, ahihi*