Hắn ngừng lại một chút nhìn Tinh Vân, hôn lên đôi má ửng hồng của nàng một cái rồi nói tiếp: “Những chuyện máu me giết chóc sẽ khiến em mất ngủ đó. Nhưng đêm nay anh sẽ không để em ngủ.”
Lời nói ám muội này khiến Tinh Vân rùng mình nhưng nét mặt nàng vẫn tươi cười: “Kể tiếp cho tôi nghe đi.”
Kliment lại chậc lưỡi nói tiếp: “Lúc đó hình như cái tên chủ hàng đó đã có chuẩn bị trước, người của hắn rất đông vây chặt người của Đoàn Nam Phong và bằng mọi cách tẩu tán số hàng đó.”
Người đàn ông mà Kliment kể nghe qua rất giống Lưu Trọng Thiên, Tinh Vân phỏng đoán như vậy nhưng cô vẫn không hiểu vì sao hắn phải làm như vậy khi mà hắn đã bỏ rơi Lưu Uyển Linh thì sao lại muốn hại Nam Phong? Đây có phải là việc anh ấy vẫn đang điều tra hay không? Phía sau còn có ai khác nhúng tay vào sao?
“Sau đó thì sao?” Tinh Vân bình thản hỏi lại, một chút suy nghĩ cũng không lộ ra mặt.
“Sau đó thì người của Đoàn Nam Phong đã yểm trợ anh ta chạy thoát. Số hàng đáng lẽ về tay anh. Nhưng hắn lại chơi xỏ anh, giữa đường chặn lấy số hàng đó.” Kliment nói đến đây liền tức điên. Tinh Vân cũng hiểu được cảm giác của hắn, mất cả tiền lẫn hàng thật là không sao chịu nổi. Tinh Vân gật đầu làm ra bộ mặt cảm thông với hắn.
Hắn nheo mắt lại, tức giận nói: “Đúng ra tôi muốn giết chết em cho hắn nếm mùi để hắn biết thế nào là hối hận nhưng tôi không muốn bản thân mình hối hận. Tôi đổi ý rồi, Vân, tôi muốn em là người phụ nữ của tôi mãi mãi.”
Cùng lúc đó, khi Cao Thừa Hiên bước ra khỏi kho hàng thuộc hạ của anh liền nói nhỏ vào tai anh: “Lão phu nhân đã biết chuyện thiếu phu nhân bị bắt cóc cho nên...”
Cao Thừa Hiên vốn rất thương bà nội. Bà nội là người thân duy nhất của anh, cũng là người nuôi anh lớn dạy bảo anh cho nên chỉ cần bà lên tiếng anh nhất định sẽ làm. Lần này bọn người Đoàn Nam Phong hèn hạ bắt cóc Yên Di buộc anh đem Tinh Vân ra đổi. Nhưng anh không muốn để Tinh Vân rời xa anh. Hôm nay đem Tinh Vân giao cho Kliment cũng là để hù dọa cô rồi làm ra một màn anh hùng cứu mĩ nhân để sau này cô sợ mà ngoan ngoãn ở bên anh. Cũng coi như một cách trị bệnh cứng đầu của cô. Cho nên bên ngoài anh đã bố trí thiên la địa võng để cướp lại người.
Nghe thuộc hạ nói vậy, Cao Thừa Hiên không nói gì chỉ ra hiệu cho tất cả vào xe rời đi, nhưng chưa đầy hai phút từng tốp từng tốp xe khác đã đến vây kín kho hàng.
Kliment cũng không phải là người mới ra làm ăn trong giới hắc đạo, hắn đương nhiên phải có chuẩn bị sẵn sàng lường trước mọi tình huống. Người của hắn rất nhanh bấm tín hiệu cứu viện. Chưa đầy một phút người của Kliment cũng đã đến yểm trợ cho ông chủ của bọn chúng. Thế là hai bên bắt đầu bắn nhau kịch liệt.
Bên trong kho hàng, Tinh Vân nghe thấy chấn động mạnh liền biết có chuyện xảy ra. Kliment thấy sắc mặt nàng thay đổi liền kéo đầu nàng vào ngực hắn, kẽ vuốt ve: “Honey, em đừng sợ. Bọn chúng muốn lật lộng, đánh úp anh, lấy hàng và cướp em về. Nhưng anh đã bố trí sẵn sàng để bọn chúng vong mạng. Cho nên, không ai phá hoại được chúng ta cả. Ngoan ngoãn ở đây một chút, để anh sưởi ấm cho em. Sau khi yên tĩnh, anh sẽ đưa em đến nơi khác ấm áp hơn.
Tinh Vân cảm thấy cái tên này tuy là làm toàn việc xấu nhưng qua tiếp xúc, nàng thấy hắn cũng rất biết quan tâm người khác. Xưa nay nàng không nỡ giết dù chỉ một con kiến, bây giờ lại phải xuống tay với người thích mình và quan tâm mình. Nàng thật không nỡ. Giữa lúc nàng đang băn khoăn suy nghĩ thì Kliment lại ôm nàng vào lòng, thỏ thẻ: “Vân, em có tin trên đời này có tiếng sét ái tình không?”
“Hả? Tiếng sét ái tình sao? Cái tên máu lạnh làm chuyện xấu này lại nói về chuyện này với nàng sao?” Tinh Vân dè dặt không trả lời.
Kliment lại nói tiếp: “Hôm nay thì tôi đã tin. Khi tôi vừa nhìn thấy em, tôi đã không còn là chính mình. Vân, tôi không quan tâm em và Đoàn Nam Phong có quan hệ gì. Tôi chỉ muốn em mãi mãi ở lại bên cạnh tôi và quên đi quá khứ với hắn. Tôi sẽ đối xử tốt với em cả đời.”
Trước lời thổ lộ của Kliment, tự nhiên Tinh Vân thấy thật khó để có thể giết hắn. Cô không biết hắn sẽ gây bất lợi gì với mình nhưng nếu phải nhìn hắn chết. Cô thật không nỡ. Dù cô không yêu thích hắn thì bọn họ cũng có thể làm bạn. Nghĩ đến đây cô liền nhỏ nhẹ nói: “Kliment, tôi đã có chồng có con rồi. Anh đừng đối với tôi như vậy. Thả tôi đi đi, chúng ta sẽ mãi là bạn tốt.”
Kliment nghe xong cơ mặt liền căng cứng. Hắn đang từ con nai biến ngay thành con sói hung ác. Hắn trừng mắt nhìn Tinh Vân, tay phải túm cổ áo nàng: “Em vừa nói cái gì? Xưa nay chưa từng có đàn bà nào dám cự tuyệt tôi. Lần đầu tiên trong đời tôi tỏ tình mà em lại dám từ chối tôi. Em có biết em đã làm tổn thương trái tim tôi hay không?”
Kliment gào lên giận dữ quát vào mặt nàng. Xong sau đó hắn lại phô ra vẻ mặt buồn bả như con cún đáng thương. Nhưng Tinh Vân chưa kịp an ủi hắn thì một loạt tiếng ồn như máy cắt kim loại vang lên. Một loạt đạn từ cái lỗ lớn vừa bị cắt của nóc kho hàng dội xuống đầu hai người.
- ------------------
Hi các bạn, bạn nào muốn hiểu về nội dung bộ này thì các bạn phải đọc phần I Thiên Kim bạc tỉ (link dưới đây).
http://santruyen.com/thien-kim-bac-ti.html?preview=1
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Đừng quên bấm đề cử để ủng hộ cho cảm xúc của mình thăng hoa để ra truyện đều đều nhé!
Cám ơn các bạn!
Like page của mình để cập nhật nhanh nhất truyện của mình nhé.