• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối hôm nay, Thời Lục và người nhà tham gia bữa tiệc từ thiện, những người tham dự đều là gia tộc có tiếng và doanh nhân ở Kỳ Thành, mọi ngành nghề đều có.

Thời Lục rất ít khi lộ mặt tham gia những sự kiện trong vòng thế này, đây là lần đầu tiên sau khi cô về nước.

Nếu không tham gia bữa tiệc, cô cũng không biết chuyện mình đính hôn đã được truyền đi khắp nơi.

Quá hoang đường, chuyện gì của nhà cô, thật ra cô là người cuối cùng biết được.

Thời Lục rất ít khi xuất hiện trong những dịp như thế này, cô luôn lạnh lùng, kiêu ngạo. Cô không thèm cùng người khác lôi kéo lập nhóm chơi đùa mà chỉ đứng ở đây nên có chút quái gở.

Có một nhóm các cô gái sớm đã không vừa mắt, trong đó có một cô gái cầm lý rượu đi qua. Có vẻ hiền lành, nhưng thật ra là cố ý đến đây để bỏ đá xuống giếng.

"Thời đại tiểu thư thật sự muốn liên hôn với Giang thiếu gia sao? Nhưng tôi nghe nói Giang thiếu rất đào hoa, không biết đúng hay không? Nếu là thật thì Thời đại tiểu thư cũng quá đau khổ rồi."

Lúc này gọi cô là "Thời đại tiểu thư" rõ ràng là có ý châm chọc, khinh thường.

Thời Lục liếc cô ta một cái, cô hơi hạ mi xuống, rõ ràng động tác không phải khoe khoang, nhưng mang theo cảm giác bắt nạt người khác một cách tự nhiên.

Cô cười nhạo: "Không biết thật hay giả, vậy thì cô nói làm gì?"

Một câu nói này đã lập tức khiến cô ta trở về chỗ cũ.

Thời Lục bị người nhà nhắc nhở vài lần, nên cô không thể không chủ động đi tìm Giang Thừa. Từ cuộc trò chuyện của cô gái đó, cô nghe được có người nói cô kiêu ngạo, có người nói Thời gia đang nhanh chóng sa sút, xem cô có thể đắc ý được bao lâu.

Cô coi như không nghe thấy gì cả.

Giang Thừa cũng bị buộc ở chung với Thời Lục, bọn họ vì để tránh đám đông cho nên đơn độc ở trên ban công lầu 3.

"Tôi đã giải thích với cha mẹ nhiều lần, chuyện hai nhà hợp tác không cần thiết phải liên hôn, nhưng bọn họ đều là người cổ hủ, nói không liên hôn thì quan hệ sẽ không vững. Tôi khinh, luật hôn nhân đều đã thay đổi cả rồi, quan điểm của bọn họ vẫn mắc kẹt trong quá khứ".

Bởi vì chuyện này, nên Giang Thừa không có biện pháp quan minh chính đại ở trong bửa tiệc hẹn người, trong lòng tự nhiên thấy không dễ chịu.

Nói xong, Giang Thừa nhìn Thời Lục rồi lại nghĩ tới ngày đó cô tiện tay cầm chai rượu lên, bộ dạng rất máu lạnh.

Ban công ngoài trời, tay vịn cũng không cao lắm, cô gái này nếu nổi điên thì có lẽ sẽ ném anh ta xuống mất, đẩy một cái thôi thì khả năng cũng sẽ bị tàn tật.

Giang Thừa lập tức bổ sung một câu "Cô đừng hiểu lầm, tôi không phải chướng mắt cô, chỉ là đơn thuần cảm thấy hai chúng ta không hợp".

"Ừ" Đôi tay Thời Lục để ở trên lan can, cô tùy ý đáp lời, rõ ràng cô không muốn nói chuyện cùng anh ta.

Gió mùa thu vào đêm rất lạnh, cô chỉ mặc một chiếc váy cúp ngực màu đen, giống như cô mất đi cảm giác nhiệt độ, một mực xuất thần nhìn về phương xa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK