• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

•Đã beta

Buổi tối, Thời Lục hẹn Vân Tam Đông đi chơi.

Vân Mùa Đông đến đúng giờ, bên cạnh còn dẫn theo một người nữa, là Trì Việt.

Nhìn thấy Trì Việt, Thời Lục âm thầm nhướng mày: "Sao anh lại tới đây?"

Trì Việt nhẹ nhàng gãi gãi dưới mí mắt, rồi giải thích một cách gượng ép: "Tôi chưa bao giờ đến nhà hàng này, nên giờ đến để mở mang kiến thức.”

Thời Lục không nói nữa.

Sau khi ngồi xuống, Thời Lục hỏi Vân Tam Đông: "Em trai cậu nói với cậu như thế nào?"

"Nói cái gì?"

"Chuyện ngày hôm qua."

Vân Tam Đông đặt ly rượu xuống, khuỷu tay chống ở trên quầy bar, sau đó ôm mặt hỏi:: "Không có, có chuyện gì xảy ra sao?"

Thời Lục kể lại chuyện hôm qua một cách đơn giản, rồi lại xin lỗi Vân Tam Đông một lần nữa.

"Ngày hôm qua, sau khi về nhà thì Tiểu Hàn vui vẻ hơn bình thường. Tớ cũng không nhìn ra bất kì vết thương nào. Có lẽ là không nghiêm trọng, không sao không sao."

Nghe nói vì chuyện này mà Vân Lục Hàn nhận được cơ hội phỏng vấn ngoại lệ. Vân Tam Đông còn nói: "Người ngốc có phúc của người ngốc."

"A Đông, em trai cậu muốn làm quen với anh ta. Vậy vì sao lại không nghe cậu nói với tớ về chuyện này này?"

Vân Tam Đông cười. "Tớ chuẩn bị đến nói với cậu đây, không phải là vẫn chưa muộn sao?"

Thật ra Vân Tam Đông không muốn làm phiền Thời Lục, đặc biệt là những điều có quan hệ tới Thời Lục và Hứa Túc Dã cũng không rõ ràng cho lắm.

Hai người nói chuyện phiếm với nhau, Trì Việt không nhịn được mà nói một câu: "Dung túng vô hạn không phải là chuyện tốt. Ngược lại là sẽ bị cực đoan kiềm chế, lâu ngày cũng sẽ bị bùng nổ thôi."

Mặc kệ Thời Lục trật đường ray là thật hay giả, người đàn ông nào gặp chuyện như vật cũng sẽ trở nên tức giận, biểu hiện của Hứa Túc Dã không giống người thường, rõ ràng là không bình thường.

Sau khi anh ta nói xong, Thời Lục chỉ hời hợt liếc anh ta một cái, sau đó quay mặt đi.

Ở dưới bàn, Vân Tam Đông nhéo chân Trì Việt một cái để ra hiệu cho anh ta im miệng

Vân Tam Đông tranh thủ thời gian để đổi chủ đề: "Mạo Mạo, sao hôm nay cậu không uống rượu?"

"Lái xe." Thời Lục tìm bừa một lý do.

Bỗng nhiên, điện thoại cô vang lên, là tin nhắn của Trì Việt : [Uống thuốc chưa?]

Thời Lục không trả lời lại, mà trực tiếp tắt điện thoại đi.

Giữa chừng, Thời Lục đi vào nhà vệ sinh để trang điểm lại.

Vân Tam Đông dùng khuỷu tay đụng vào Trì Việt, rồi tức giận nói: "Anh không nói ra được gì tốt lành sao? Bọn họ vừa mới làm lành, anh một hai phải hắt cho bọn họ một gáo nước lạnh."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang