• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngày hôm sau, Thời Lục lấy lý do đi đến trường học để lấy tài liệu, nên sáng sớm cô đã ra ngoài.

Cách nửa giờ, Hứa Túc Dã sẽ nhìn định vị xe cô một lần. Kết quả, anh lại phát hiện xe cô không ở Kỳ Đại, mà là chạy đến vùng ngoại ô.

Rất nhiều suy nghĩ không tốt ý nhanh chóng nảy lên trong đầu, Hứa Túc Dã lập tức bỏ công việc đang làm đi xuống lầu, rồi rời khỏi công ty, anh theo định vị mà đuổi theo cô.

Anh không lái xe của mình, mà là lái chiếc SUV của trợ lý.

Khoảng cách tới ngoại ô càng gần, thì xe ô tô trên đường lại càng thưa thớt.

Ngoài cửa sổ xe, cảnh tượng các tòa cao ốc phồn hoa dần dần bị thay thế bởi những rừng cây và đồng ruộng thưa thớt.

Bóng cây xác xơ lướt qua, phía xa là đồng ruộng được phủ một lớp tuyết dày, che phủ đi hoa màu bên dưới.

Thời Lục để tay trên tay lái xe, cửa sổ xe được đóng chặt, bên trong không bật nhạc, chỉ còn lại tiếng của động cơ xe.

Những chuyện xảy ra trong nhà mấy ngày nay không ngừng lướt qua trong đầu cô.

Ngày thứ hai, anh trai cô kết hôn, người nhà bọn họ cùng nhau ngồi ăn cơm.

Chị dâu cô xuất thân nhà giàu có, nên cũng được coi như môn đăng hộ đối với anh trai cô. Xem như là liên hôn, nhưng cũng không phải hoàn toàn là không có tình cảm.

Nói chuyện trong nhà xong, bọn họ lại nói về chuyện trong công ty.

Chị dâu và anh trai cô tiếp xúc trong khoảng thời gian này, đã hiểu biết sơ qua về một số chuyện trong công ty của Thời gia.

Chị ấy là thạc sĩ ngành tài chính, lại biết quản lý công ty của gia đình, nên có rất nhiều cách nhìn rất độc đáo về kinh doanh.

Ba mẹ, anh trai, chị dâu nói chuyện. Thời Lục chỉ yên lặng lắng nghe, vì có rất nhiều chuyện cô nghe như lọt vào trong sương mù. Trong toàn bộ cuộc nói chuyện, cô chưa từng nói một lời nào.

Chị dâu cô nhắc tới lĩnh vực kinh doanh của công ty nhà cô gần đây, nhưng không có người tiếp lời.

Bầu không khí trên bàn cơm đang rất hòa hợp, đột nhiên lại rơi vào im lặng.

Chị dâu cô mờ mịt nhìn một vòng, sau đó vì nghĩ rằng mình nói sai, nên nhỏ giọng dò hỏi Thời Thanh Duyên.

Từ Song và Thời Văn Viễn nhanh chóng đổi chủ đề nói chuyện, trong lúc đó, đôi mắt họ nhìn qua trên người Thời Lục.

Chị dâu cô nhìn theo ánh mắt bọn họ thì nhìn thấy Thời Lục từ nảy đến giờ đều yên tĩnh, mơ hồ, rồi sau đó, chị dâu cô như hiểu ra điều gì đó.

Trong vòng tròn này, về cơ bản, con cái nhà giàu nào sau khi lớn lên, mặc kệ có giỏi giang không, thì đều sẽ vào công ty trong gia đình làm việc. Còn Thời Lục lại làm một công việc không hề liên quan gì đến công việc gia đình. Từ đó mà liên hệ, thật ra cũng không khó đoán lắm. Không hổ là doanh nhân, bọn họ rất nhanh đã lạnh nhạt chuyển sang chủ đề khác để nói chuyện.

Chị dâu cô đột nhiên không kịp chuẩn bị mà chạm phải ánh mắt với Thời Lục, sau đó cười trấn an cô.

Là nụ cười tươi đầy thiện ý, nhưng với Thời Lục mà nói thì nó lại giống như một cái gai, khiến cho cô nuốt không nổi, thành ra cả đêm cô không thể ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK