• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đào Thuận một anh chàng điển trai 29 tuổi với khuôn mặt nam tính góc cạnh, lông mài kiếm, mũi cao không khác gì sửa, đặc biệt đôi mắt có thể làm người đối diện không lạnh mà vẫn run, thân hình phải gọi là cực phẩm của cực phẩm với chiều cao 1m96 cần múi nào thì có múi đó làn da bánh mật chuẩn nam tính ( nhưng anh nhà lại không phải người mẫu thật phí). Anh là giám đốc một công ty nổi tiếng bật nhất ở thành phố Hồ Minh và còn là ông trùm nổi tiếng lạnh lùng, vô tình. Chỉ cần là người của thành phố mà nghe đến hai chữ Đào Thuận họ liền tiềm cho mình lối đi khác để không đụng phải anh.

Võ Ngọc cô gái 18 tuổi ngây thơ trong sáng ( cái nhìn ban đầu của anh đối với cô) khuôn mặt bún ra sữa với làn da trắng như tuyết, môi son đỏ mọng, lông mài liễu cùng cái mũi cao, trái ngược với anh cô lại có đôi mắt biết cười chỉ cần vô tình gặp cũng đủ làm con người ta lưu luyến phải gọi là người nhìn người khen không thể chê được. Cô xuất thân từ một gia đình nông thôn bình thường có Cha là võ sư nên từ nhỏ đã theo ông luyện võ, Mẹ là người phụ nữ giỏi giang hiền lành cùng với một anh trai vô cùng yêu thương cô.

Như mọi hôm trên con đường quen thuộc ấy có môt cô gái vẫn hay tung tăng liếu lo trở về nhà sau một ngày đi học ở trường. Hôm nay lại là ngày quan trọng với Cô hơn vì Cô vừa được thông báo trúng tuyển vào ngôi trường có tiếng ở thành phố Hồ Minh, nơi mà chỉ có những người chỉ số IQ trên 150 mới vào được. Cô đang cầm trên tay tờ giấy báo trúng tuyển lon ton chạy vào nhà lớn giọng gọi

- '' Cha..., Mẹ..., Anh Hai.... mọi người đâu rồi ạ!''

Mẹ cô bà Lê Dung đang ở dưới bếp liền nói vọng ra

- '' Cái con bé này lớn chừng ấy rồi sắp gả chồng rồi mà vẫn cứ như con nít thế!''

Cha cô ông Võ Hải cũng lên tiếng chen vào

- '' Tính nết như này có ma nào mà thèm lấy nó cơ chứ.''

Cô hậm hực nói '' Cha với Mẹ cứ thế con đã bảo sẽ lấy chồng bao giờ ''

Anh Hai Cô Võ Thành ở phía sau liền đến cóc đầu cô '' Thế em định ở nhà ăn bám Cha, Mẹ suốt đời à! ''

Cô bĩu môi '' em vừa được thông báo trúng tuyển ở trường Thuận Quốc này! Cha, Mẹ hai người xem. ''

Mẹ Cô liền xem xem và cũng không mấy ngạc nhiên vì thánh tích của cô con gái này vì vốn dĩ từ nhỏ Cô đã rất thông minh IQ 189 nên luôn đứng đầu toàn trường.

Cha Cô cũng nhìn lướt qua xem thành tích của con gái Cô đứng đầu và là thủ khoa ngành thiết kế với số điểm tuyệt đối.

Anh trai cô hỏi với giọng khá bất ngờ '' em trúng tuyển ở trường Thuận Quốc sau?''

vì vào được trường đó là một chuyện để theo học được nó lại là chuyện khác, ngôi trường của các vị công tử tiểu thư nhà giàu ở thành phố mới vào được hoặc phải là người rất thông minh.

- '' Đúng vậy anh xem đi em gái của anh có phải rất giỏi không!''

- '' Nhưng học phí ở đấy rất cao nhà mình e là không lo nổi''. Mẹ cô nói

- '' Mẹ không cần phải lo đâu vì con được trường hỗ trợ học bổng miễn phí mà.''

Cha Cô từ nãy giờ vẫn im lặng chưa lên tiếng vì ông đang suy nghĩ cho cô con gái yêu dấu của ông nếu sống xa nhà sẽ không biết lại gây ra những rắc rối gì. Ông hiểu quá rõ tính tình của con gái ông không hề giống với vẻ ngoài có nó.

- '' Cha chỉ sợ con lại đi đánh người ''

Cô làm nũng với ông '' Cha à! có phải Cha làm quá mọi chuyện lên không? Con gái Cha dễ thương như này cơ mà. '' Cô để hai tay lên mặt mình làm thành kiểu hoa nở.

Cả bốn người cũng phá lên cười vì vẻ nghịch ngợm của Cô.

Anh trai Cô hỏi -'' Vậy khi nào em sẽ đi?''

- '' Tuần sau ạ!'' Cô nói

Mọi người điều ủng hộ việc cô theo đuổi ước mơ của chính mình nên không ai trong nhà có ý định ngăn cản Cô, họ cũng không hề sợ rằng khi xa nhà Cô sẽ bị ức hiếp hay không thích nghi nổi vì từ nhỏ Cô đã có tính tự lập rất cao lại cao thủ đánh đấm. Ngay cả ông anh trai của Cô cũng đã phải vài lần xin tha.

- ----------''''''----------

Thành phố Hồ Minh nơi phồn hoa nhất của cả nước!

Tại nhà ga có một cô gái nhỏ mặc chiếc đầm trắng tôn lên làn da trắng như tuyết cùng với gương mặt đẹp tựa thiên sứ, phía sau Cô là một chiếc vali Cô đang đợi bắt taxi về kí túc xá trường. Vì đây là lần đầu Cô đặt chân đến thành phố này nên không biết đường đi.

Tầm hơn mười phút Cô cũng đã bắt được xe, Cô đưa cho bác tài địa chỉ và nói

- '' Bác chở cháu tới số X đường Y này ạ!''

Bác tài xế nhìn Cô thầm cảm thán là mình gặp phải thiên thần rồi. Bác cười vui vẻ chào hỏi lại Cô

- '' cháu là sinh viên trường Thuận Quốc à?''

Cô cười -'' Vâng ạ!''

- '' Sinh viên của trường đấy toàn là cậu ấm cô chiêu thôi vào học thì ít nghe danh ăn chơi thì nhiều, cháu vào đấy học phải cẩn thận đấy nhá!'' Bác tài xế nói.

- '' Cháu cảm ơn Bác ạ, cháu sẽ cẩn thận'' cô thầm nghĩ không biết ai nên cẩn thận với ai.

Ngồi xe tầm hai mươi phút thì cũng đến nơi Cô vội trả tiền và Cảm Ơn Bác tài xế rồi xuống xe vào trường để báo cáo điểm danh. Khi vào đến cổng trường thì Cô thật sự bị vẽ ngoài của nó làm đứng hình quá to và rộng lớn so với tưởng tượng của Cô.

Cô chào bác bảo vệ và hỏi thăm phòng hiệu trưởng để điểm danh thì được bác hướng dẫn chỉ tận tình sau khi gặp được Cô hiệu trưởng trường xong thì Cô được Cô hiệu trưởng nhà trường sắp xếp ở khu A phòng 052 của dãy kí túc xá ở cùng với cô bạn tên Hoa Nhung.

Vừa vào phòng đập vào mắt Cô chính là cô gái đang sắp xếp hành lí của mình nói không ngoa thì đây là lần đầu Cô gặp một người xinh đẹp như vậy thân hình nóng bỏng, ăn mặc lại cực kỳ thời thượng hơn cả chính là gương mặt ấy vô cũng... Xinh đẹp! Cô đang bị hóp hồn bởi vẻ đẹp kia thì bị réo gọi làm giật mình.

- '' Này! Cậu là Võ Ngọc à?'' Hoa Nhung hỏi cô.

- '' à ờ còn cậu tên gì?'' Cô đáp.

- '' Mình tên Hoa Nhung học cùng khoa với cậu''. cô mỉm cười.

- -'' Cậu là thủ khoa của khoa mình phải không? Hoa Nhung chạy đến nắm lấy tay Cô kéo vào phòng cười tươi hỏi.

Cô khá bất ngờ với hành động của Hoa Nhung vì nghĩ cô ấy có lẽ rất khó gần nhưng cũng bình tĩnh trả lời cô ấy '' sau cậu biết?''

- '' thì tớ chỉ sếp sau cậu thôi, cậu hơn tớ đúng 1 điểm thôi đấy''.

Cô lại thêm bất ngờ hơn với câu nói ấy.

Hoa Nhung nhìn biểu cảm của Cô không khỏi phì cười liền hỏi Cô -'' Này Võ Ngọc để chúc mừng cậu và tớ trở thành bạn cùng phòng của nhau hay là tối nay tớ mời cậu hai đứa mình đi ăn nhá!''

Võ Ngọc lưỡng lự một lúc vì hiện tại Cô vừa đặt chân đến đây nên vẫn chưa tìm được việc làm thêm mà khi đi cô cũng chỉ xin Cha, Mẹ tiền ăn có một tuần thôi.

Nhìn thấy biểu cảm của Võ Ngọc còn lưỡng lự nên Hoa Nhung nói -'' Lần này tớ bao cậu''

Tối đến Võ Ngọc được cô bạn của mình dẫn đến một quán bar ngay trung tâm thành phố Hồ Minh nơi chỉ dành cho những kẻ giàu có đến để đốt tiền, Hoa Nhung vốn cũng là tiểu thư con nhà giàu nên cũng rất thường lui tới những nơi này.

Hôm nay Võ Ngọc mặc trên người một bộ váy xoè bằng von màu hồng nhạt thiết kế đơn giản vì vốn dĩ cô chỉ nghĩ cô bạn mới của mình chỉ dẫn Cô đi ăn ở một quán ăn nào đó thôi chứ không ngờ tới là đi bar. Nhưng vô tình lại khiến Cô rất nổi bật vốn dĩ Võ Ngọc đã sở hữu chiều cao 1m73 ba vòng lại thuộc dạng chuẩn không cần chỉnh, chỗ cần sẽ có chỗ không cần thì không có một miếng mỡ. Nhìn Cô ngây thơ, trong sáng nhưng lại vào chỗ như này nên mọi người khá ngạc nhiên và trầm trồ trước vẻ đẹp của Cô.

Có rất nhiều người đã để ý đến Võ Ngọc

từ khi Cô bước vào và ở phía góc tối của căn phòng có một đôi mắt vẫn luôn dõi theo Cô.

Hoa Nhung dẫn Võ Ngọc ngồi vào bàn và ngoắt tay gọi phục vụ

- '' cậu uống gì?'' Hoa Nhung hỏi Cô

- '' nước ép đi'' cô nói.

Hoa Nhung cười đánh nhẹ Cô -'' ở đây là quán bar làm gì có nước ép, chỉ có rượu thôi''.

Hoa Nhung quay lại nói với phục vụ -'' làm cho tôi 2 ly vodka nhé''

tầm năm phút rượu của hai Cô cũng được phục vụ mang ra nhưng chưa kịp uống thì phía sau đã nghe tiếng của một gã say rượu muốn làm quen với Cô. Với chất giọng nhựa nhựa nghe thật muốn đánh

- '' Này em gái lần đầu tiên đi bar à! Nhìn em xinh thật cứ như thiên thần ý, hay là..ợ... em làm tình nhân của anh đi?''

Cô không thèm quan tâm chỉ lạnh lùng buôn ra hai chữ -'' Không Rảnh''

vốn dĩ hắn cũng là công tử có máu mặt ở thành phố này nhưng lại bị Cô từ chối làm cho bẽ mặt nên hắn khá tức giận định ra tay với Cô nào ngờ còn chưa kịp động thủ thì Cô đã cho hắn một cước đau điếng.

Vì bị phá đám nên Cô kéo theo Hoa Nhung rời khỏi tránh gặp phiền phức nhưng chỉ vừa đi được vài bước thì đàn em của cái tên công tử Cô vừa cho một cước đã chặn lại

Một tên đàn ông cao to lên tiếng nói

- '' mày gan nhỉ cậu chủ nhà tau ý tốt muốn mày mà mày lại không thèm còn đánh cậu chủ, hôm nay ông sẽ cho mày biết tay''

Vừa giơ tay lên định đánh Cô thì đã bị Cô đá ngược lại vào đùi khiến hắn khụy xuống Cô liền thuận thế đưa gối lên mặt làm tên đó bắt tỉnh luôn. Thấy vậy mấy tên đàn em phía sau đinh cùng nhau tấn công một lược nhưng Cô đã kéo theo Hoa Nhung mà bỏ chạy. Vừa chạy ra khỏi cửa Cô lại đụng trúng một người vì hôm nay mang giày cao gót nên suýt thì ngã cũng may là được ai đó giữ lại nhưng nghĩ có gì đó sai sai vì eo của Cô đang được ai đó ôm lấy.

Cô ngước lên nhìn trong lòng lại thầm cảm thán một câu 'nơi quỷ gì mà toàn người đẹp không vậy'. Đào Thuận nhìn Cô ban phát một nụ cười hé môi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang