• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên đường từ bệnh viện trở về nhà. Chu Thanh Vũ không khỏi cảm thấy hồi hộp, vừa vui mừng vì trong bụng mình đã có một sinh mạng bé nhỏ. Vừa lo sợ không biết phải đối mặt với cha mẹ như thế nào.



Cô sinh ra là đại tiểu thư họ Chu, tuy không phải là một gia đình giàu có nhất Hải Thành. Nhưng cũng thuộc vào tầng thượng lưu, thuộc gia đình gia giáo. Cha mẹ cô sẽ không cho phép một thiên kim chưa gả mà lại có thai trước.



Cô và Lý Phó Kiệt yêu nhau được 5 năm. Cô hứa với anh ta sau khi du học từ Mĩ về, thì hai người sẽ công khai mối quan hệ với gia đình hai bên. Lý Phó Kiệt cũng đồng ý đợi cô.



Hai tháng trước, khi cô từ Mĩ trở lại khi đã hoàn thành hai khóa học về chuyên ngành đá quý trang sức và thời trang. Lúc ấy Lý Phó Kiệt hẹn gặp mặt cô, hai người vì xa nhau lâu ngày..sinh tình rồi ở cùng nhau đêm ấy.



" Có lẽ là lúc ấy nên mới mang thai đi. " Chu Thanh Vũ còn đang mải suy nghĩ thì tài xế xe lên tiếng hỏi:



" Đại Tiểu Thư, có cần nói cho Lão gia và phu nhân biết là cô sắp về đến rồi không? "



" Không cần đâu chú Châu, cháu đã gọi điện trước cho mẹ cháu rồi. Chú cứ lái xe về thẳng đi ạ! " Chu Thanh Vũ lắc đầu rồi trả lời.



Chú Châu gật đầu rồi nói:



" Dạ vâng đại tiểu thư! "



Khi xe còn chưa tới đường vào cổng của biệt thự, bỗng chuông điện thoại của Chu Thanh Vũ reo lên.



Cô lấy điện thoại từ trong túi xách ra..là số điện thoại lạ...Vội nói Chú Châu dừng xe..nhìn số lạ gọi đến Cô ngạc nhiên, nhưng vẫn nhấc máy.



" Xin chào..là ai vậy ạ..! " Giọng nói của cô rất nhẹ nhàng và lịch sự.



Sau một hồi im lặng đầu dây bên kia vang lên giọng nói đanh đá.



" Cô là Chu Đại tiểu thư sao, cô có muốn biết người yêu mà trong lòng cô tôn trọng nhất, và yêu thương nhất đang làm gì không? "



Nghe giọng nói, Chu Thanh Vũ có chút bối rối, cô hỏi rất lịch sự:



" Cho hỏi cô là ai vậy..? "



Bên kia, giọng nói có chút không kiên nhẫn, nói cho có lệ:



" Cô không cần biết tôi là ai..cô chỉ cần đến khách sạn Đế Hoàng, phòng 302 thì rõ thôi..!!! "



Không cho Chu Thanh Vũ hỏi thêm..đầu bên kia cúp máy.



Chu Thanh Vũ không khỏi lo lắng vì những ngày qua Lý Phó Kiệt vẫn điện thoại quan tâm cô dù không gặp mặt.." phải đến đó xem có chuyện gì! "



Nghĩ vậy rồi cô nói với Chú Châu cho xe quay đầu đến Khách Sạn Đế Hoàng.



Nửa tiếng sau, xe của cô dừng lại trước khách sạn Đế Hoàng. Quả nhiên như cái tên của nó..một khách sạn với quy mô khá lớn, trang trọng và đầy vẻ lịch sự tao nhã.



Thời điểm này là 8 giờ tối..khi đèn đường sáng rực lên bao trùm cả thành phố..thì Đế Hoàng lại càng đẹp hơn. Bước xuống khỏi xe, Chu Thanh Vũ có chút choáng váng. Cả ngày nay cô chỉ uống 1 ly sữa nóng buổi sáng mà chị Hạ pha cho cô..Khẽ day mi tâm cô nói với Tài xế.



" Chú Châu, chú lái xe về trước đi, không cần đợi cháu! "



" Không được đâu Đại tiểu thư, Lão gia đã dặn phải đưa rước tiểu thư cẩn thận.! " Chú Châu lên tiếng nhắc nhở.



" Cháu không sao, cháu vào khách sạn một lát rồi sẽ bắt taxi về. " Chu Thanh Vũ kiên quyết.



" Nhưng..tiểu thư Lão gia có dặn..! " Còn chưa kịp nói hết câu, chú Châu đã bị Chu Thanh Vũ cho một ánh mắt.



" Dạ, tôi biết rồi tiểu thư! " Chú Châu đành nghe theo, không dám phản bác lại nữa.



Quay đầu xe trở về, chú Châu cứ cảm thấy Đại tiểu thư hôm nay có gì đó không đúng..từ bé đến lớn Đại tiểu thư luôn là một người tâm địa lương thiện..bản tính thật thà, giản dị, dễ gần gũi..dù đôi lúc có phần nghiêm khắc, nhưng đối với hạ nhân trong nhà, tiểu thư cư xử rất tốt.



Hơn 20 năm làm tài xế cho nhà họ Chu, Chú Châu kính trọng gia đình họ không phải vì sự giàu có gì, mà bởi vì tầm lòng lương thiện của họ. Đối với 3 đứa con của lão gia, có lẽ Chu Thanh Vũ là người mà Ông kính trọng và gần như coi cô là con gái mình mà quan tâm và chăm sóc.



Nhìn chiếc xe khuất dần vào lộ lớn..Chu Thanh Vũ hít một hơi rồi cất bước đi vào khách sạn.



Ở quầy tiếp tân, 2 cô gái tiếp tân nhìn Chu Thanh Vũ với cái nhìn ái ngại nhưng vẫn lịch sự hỏi:



" Xin hỏi quý cô cần gì? "



" Tôi muốn thuê phòng..! " Chu Thanh Vũ nói ngắn gọn.



" Được ạ..xin cô chờ cho một lát..!! " Hai cô nhân viên gật đầu trả lời xong, liền tra danh sách một hồi.. một người quay lại hỏi Chu Thanh Vũ.



" Phòng ở đây còn hơn 10 phòng hạng sang..cô muốn thuê phòng nào? "



Ý người này là nhìn Chu Thanh vũ giản dị như kẻ ít tiền thì làm gì có đủ khả năng thuê phòng hạng sang.. Ánh mắt cô ta lại càng khinh miệt hơn.



Không thèm để ý đến ánh mắt hai người họ, Chu Thanh Vũ nhìn bảng niêm yết giá phòng, cô nói:



" Tôi muốn thuê phòng 302!! "



Hả..302!!! Cả hai nhân viên cùng không hẹn mà nói.



" Phải.. " Chu Thanh Vũ gật đầu.



Hai cô tiếp tân trợn mắt nhìn Chu Thanh Vũ.." chả lẽ cô ta đến bắt gian sao.??? "



Có được không vậy! Tôi muốn thuê phòng đó..! Chu Thanh Vũ kiên nhẫn nói.



Bản tính tò mò nổi lên, hai cô gái ngầm nháy mắt nhau..thật ra thì buổi chiều nay, có một đôi nam nữ đã vào thuê phòng 302. Nhìn dáng vẻ cô gái õng ẹo, lời nói nũng nịu.. đi cùng người thanh niên, hai cô thấy thật chướng mắt..



Quay lại nhìn thấy Chu Thanh Vũ vẫn kiên nhẫn đợi..hai cô vội nói:



" Được ạ! cô cứ đi thẳng đến thang máy, lên tầng ba chính là căn phòng thứ hai đó!



" Cảm ơn!" Nói xong, Chu Thanh Vũ đi thẳng tới thang máy, lòng cô cứ cảm thấy khó chịu, không yên, dường tiếp theo cô sẽ phải chứng kiến điều tệ hại..



Ting..!!!



Cửa thang máy mở ra..cảm giác choáng váng kèm chút buồn nôn lại ập tới..cô vịn vào tường, rồi đi dần đến phòng số 302 cách gần đó..



Lúc này trong phòng 302 người phụ nữ lười biếng nằm trên sô pha với tư thế gợi cảm..trên người cô ta mặc một bộ áo ngủ gần như trong suốt có thể nhìn thấy hết cảnh xuân tình bên trong..cô ta đang đếm thời gian...



Với tính cách luôn cả tin vào người khác của Chu Thanh Vũ, thì giờ này có lẽ đã đứng trước cửa phòng rồi. Đúng như cô ta dự đoán, Chu Thanh Vũ đang đứng trước cửa, cô đang do dự không biết có nên gọi điện thoại cho Lý Phó Kiệt không, thì chợt nghe bên trong vang lên tiếng trầm đục của người đàn ông:



" Cưng à...lại đây..!! "



Quả nhiên là Lý Phó Kiệt..cả người Chu Thanh Vũ khẽ run lên..cô nắm chặt hai tay vào nẹp áo khoác..dựa vào tường để bản thân không bị khuỵu xuống..



Bên trong lại vang lên giọng nói của người phụ nữ..



" Anh nằm mơ đi..sao anh không gọi cô người yêu nữ thần của anh đó!! "



" Không đâu, anh nhìn thấy cô ta thật chán..gần 5 năm quen nhau, cô ta chỉ cho a chạm một lần duy nhất...sao có thể bằng cưng được chứ..!!! " Người đàn ông vội giải thích.



Người phụ nữ lại xà vào lòng người đàn ông kia rồi khóc nức lên..cô ta nói giọng nũng nịu:



" Hứ không phải tháng sau hai người sẽ công khai rồi kết hôn sao?? " Anh còn giảo biện nữa "



" Nào có, nào có, a chỉ lừa cô ta thôi..cái dạng giả bộ như thanh cao lắm..nhưng cuối cùng vẫn tình một đêm với anh đấy thôi..cái gì mà giữ cho nhau đến lúc kết hôn nghe mà buồn nôn.." Người đàn ông ra sức dỗ dành.



Sau một hơi giải thích, hắn lao vào người phụ nữ như sói đói. Thân thể hai người quấn lấy nhau, từng tiếng rên rỉ ái muội khẽ vang lên..người phụ nữ đưa mắt nhìn về phía cửa, thỏa mãn mang theo chút đắc ý vì mọi việc đúng theo kế hoạch của cô ta...



Tô Nghiên Hy là con gái nuôi nhà họ Tô. 5 năm trước cô ta học chung với Chu Thanh Vũ. Cô ta ganh tị với Chu Thanh Vũ vì cô là đại tiểu thư tôn quý nhà họ Chu..học thức giỏi giang, xinh đẹp, lại được Lý Phó Kiệt luôn che chắn bảo vệ, cô ta lại càng gen gét.



Lợi dụng lúc Chu Thanh Vũ đi du học cô ta quyễn rũ Lý Phó Kiệt..rồi lên kế hoạch hãm hại bạn mình.



Bây giờ kế hoạch của cô ta đã thành công một nửa. Nghĩ đến vẻ mặt của Chu Thanh Vũ khi bị người mình yêu phản bội, Tô Nghiên Hy không khỏi đắc ý..



Lại càng thêm sung sướng khi chính mình là người chiếm được nam nhân của tiện nhân kia.



Âm thanh trong phòng của đôi nam nữ ngày càng đỉnh điểm..



Bên ngoài cánh cửa Chu Thanh Vũ như bị sét đánh, cô muốn ngã xuống vì choáng váng..bao nhiêu kí ức, lời hứa,lời thề thốt đêm hôm đó của Lý Phó Kiệt cứ vang lên trong đầu cô.



Cảm giác bị phản bội khiến trái tim cô như thắt lại rồi lại từ từ rạn nứt từng mảnh đau đớn..cô muốn xô cửa phòng ngay lúc này để chứng thực tất cả..nhưng không được, cô không muốn nhìn thấy cảnh tượng dơ bẩn đó.



Nước mắt tràn trên khuôn mặt trắng nõn, hai mắt cô đỏ hoe, một thân chật vật..cô vịn tay cửa đứng lên muốn rời đi..



Đúng lúc này một cơn đau bụng kéo đến, cảm giác buồn nôn chóng mặt, làm cô không trụ được mà ngã nhào vào bên trong căn phòng còn chưa hết những ái muội đó....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang