Khu Kim Đô Bích Hải, Biệt Thự Vũ Duệ.
Buổi sáng, những tia nắng đầu tiên của bình minh chiếu qua cửa sổ, trên giường Lục Minh Tử Duệ ôm Chu Thanh Vũ trong tay hạnh phúc, thật tốt khi cha mẹ hai bên đã đồng ý cho họ ở cùng nhau. Về phần hôn lễ thì có thể tổ chức sau cũng được.
" Tử Duệ, mấy giờ rồi anh? Hôm nay em có việc quan trọng phải làm. Chúng ta mau dậy thôi. "
Chu Thanh Vũ đang định ngồi dậy lại bị anh ôm chặt..
" Bà Lục, em có việc gì quan trọng hơn anh hả? "
Lục Minh Tử Duệ vừa hỏi vừa đưa miệng rà soát hết vùng mặt và cổ của Chu Thanh Vũ khiến cô như bị điện giật..cả khuôn mặt đỏ bừng..
" A..Tử Duệ à! Anh lại trêu chọc em nữa a! "
Chu Thanh Vũ thật sự sai rồi khi đồng ý ở cùng với anh trước lễ cưới mà. Cứ nghĩ là chuyện bình thường mà thôi, ai ngờ ông chồng quốc dân này của cô không đứng đắn tí nào.
Lục Minh Tử Duệ cười giảo hoạt nhìn cô, anh nói nhỏ vào tai cô:
" Lục thiếu phu nhân à!Lực hấp dẫn của em quá lớn, anh không thể kiềm chế được, dù yêu em bao nhiêu lần cũng không đủ a! "
Nói rồi, đưa miệng cắn nhẹ vào vùng cổ trắng noãn của cô vợ nhỏ, hít hà mùi thơm từ trên người cô, thật hạnh phúc vì mỗi buổi sáng ngủ dậy, anh đều được ôm cô như thế này.
" Ai nha!! Tử Duệ, đừng vậy mà, mau dậy thôi, anh định không đến công ty sao? "
Lục Minh Tử Duệ nhìn chăm chăm vào cô vợ của anh, anh nói:
" Phu nhân à, em lo lắng cái gì, chồng của em không cần đi làm cũng đủ nuôi em cả đời rồi.."
Chu Thanh Vũ lắc lắc đầu, cô vội biện minh:
" Em không có ý đó a!.."
" Haizzz...Tử Duệ à, anh đây là quân vương quấn vợ, miễn tảo triều đó hả? Mau đi làm a, hôm nay em cũng phải đến công ty của cha nữa. "
" Tử Duệ, Lục Minh thiếu gia, tha cho em đi, được không? " Chu Thanh Vũ năn nỉ, môi nhỏ chu lên hôn vào trán anh một cái.
" Hửm? Tha cho em, cũng được thôi, nhưng anh phải ăn điểm tâm trước đã. "
" Á..Tử Duệ à..ứm.."
Môi cô lập tức bị môi anh khóa lại... trong phòng ngủ lại tràn ngập một cảnh xuân tình nồng nàn, hoan lạc.
Sau khi ăn sạch cô vợ nhỏ, vẻ mặt đầy thỏa mãn, Lục Minh Tử Duệ mới rời giường chuẩn bị đến công ty.
***
Trụ sở chính của Tập Đoàn Lục Thị nằm ở Hải Thành. Một chuỗi công ty con bên dưới được rải khắp nơi trong và ngoài nước, đều do Lục Minh Tử Duệ điều hành.
Suốt bốn năm anh hôn mê, Thượng Kha bận đến bù đầu, vậy nên hôm nay Thiếu gia nhà anh trở lại công ty, người vui vẻ nhất chắc chắn không ai khác chính là anh rồi.
**Trong** xe, Thượng Kha nhìn thiếu gia nhà mình hết một lượt, sau bốn năm mới được gặp lại. Thiếu gia nhà anh bây giờ thực sự thay đổi, không còn lạnh lùng như trước kia nữa. Nói cũng nhiều hơn một chút, và đặc biệt là vô cùng tuấn tú, và phong độ mê người...
Chiếc Maybach dừng lại trước cổng lớn, Lục Minh Tử Duệ bước xuống xe cùng Thượng Kha. Hai người đàn ông bước vào sảnh chính, lập tức gây nên sự chú ý của mọi người..nhất là các cô nhân viên nữ.
Họ bắt đầu bàn tán xôn xao..
" Người đàn ông kia là ai a? Anh ta đẹp trai quá, lại phong độ nữa, khuôn mặt có chút lạnh lùng nhưng mà tôi thích nha. " Một nữ nhân viên lên tiếng.
" Ể, người đi bên cạnh không phải là thư kí của Lục Tổng ư? Sao anh ấy lại đi cùng người đàn ông đó a? Không lẽ đó chính là vị Lục Tổng trong truyền thuyết của công ty chúng ta sao? "
" Chắc không, vị Lục Tổng kia, tôi chưa bao giờ thấy mặt nha, nếu người đó là Lục Tổng, vậy anh ta đến đây là thị sát công ty phải không? "
Tiếng nghị luận to nhỏ lại nổi lên.. Lục Minh Tử Duệ không thèm để ý, anh bước vào thang máy dành cho nhân viên mà đi. Thượng Kha ngạc nhiên, đi vào theo.
Vào trong thang máy, thượng kha liền mở miệng hỏi ngay:
" Thiếu gia sao cậu không đi thang máy dành cho CEO của công ty. Thang máy này rất phức tạp và rắc rối. "
" Không sao, đánh rắn không cần động cỏ, chúng ta không cần phô trương thân thế. Lần này em trở lại công ty thị sát bất ngờ, là muốn xem trong tập đoàn Lục Thị của chúng ta có bao nhiêu kẻ hai lòng. "
Thượng Kha bất ngờ hiểu ra, Thiếu gia quả là tâm cơ rất sâu, bản thân anh thay thiếu gia nhà mình xử lý mọi việc trong công ty suốt bốn năm qua, anh chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này..vậy mà chỉ ngày đầu tiên thiếu gia trở lại, đã lập tức giải quyết vấn đề này..
Trên thương trường là vậy, kẻ mạnh luôn luôn chiến thắng, đó là luật đương nhiên. Kinh nghiệm của thiếu gia, Thượng Kha anh còn phải học hỏi rất nhiều..
***
Công ty Kim Hoàn Chu Thị.
Lần đầu đến công ty của nhà mình, Chu Thanh Vũ có hơi lạ lẫm, nhưng cô phải làm quen dần vì cô sắp phải điều hành nó một thời gian. Chờ em trai cô là Chu Thanh Phong học xong, cô sẽ nhường lại quyền điều hành này cho cậu nhóc.
Đứng trước khuôn viên công ty, Chu Thanh Vũ cảm thán không thôi, đây là sản nghiệp lớn nhất và cũng là quan trọng nhất của Chu Gia. Công ty này như một đứa con tinh thần của cha cô vậy, tiếp quản nó, cô buộc phải gánh lên vai mình trách nhiệm to lớn đối với tất cả những con người đang làm việc ở đó.
Hôm nay Chu Thanh Vũ mặc một bộ đầm công sở, áo sơ mi tay dài màu trắng, váy dài màu kem đóng thùng vô cùng gọn gàng, giản dị. Cô không muốn mọi người biết cô là Đại tiểu thư nhà Họ Chu. Càng không muốn họ biết Tổng giám đốc của công ty là cha cô.
" Xin hỏi vị tiểu thư này, cô đến đây có chuyện gì, cô có lịch hẹn trước không? "
Nữ nhân viên tiếp tân nhìn Chu Thanh Vũ rồi hỏi, ánh mắt lộ đầy vẻ khinh thường. Hỏi xong, cô quay qua thì thầm với bạn mình:
" Nhìn cách ăn mặc của cô ta kìa, thật là quê mùa, cô ta không biết đây là chỗ nào sao?:
Chu Thanh Vũ nhìn hai cô tiếp tân, có chút bực mình, cô đến đây còn cần phải xin phép họ sao, đây là công ty nhà cô đó nha..
Chu Thanh Vũ còn đang mải nghĩ, thì phía sau lưng vang lên giọng nói của một người đàn ông, Chỉ nghe giọng một lần, cô liền biết người này ngoài Hách Liên Thành ra thì còn có thể là ai nữa chứ.
" Thanh Vũ, em giúp anh liên lạc với Mạc Dao được không? Cô ấy tắt điện thoại cả gần hai ngày rồi, anh lo lắm. " Hách Liên Thành sốt ruột hỏi vội.
" Mạc Dao? "
Chu Thanh Vũ khẽ day mi tâm, thế mà cô suýt quên luôn cô bạn thân này rồi. Hôm cô cùng mọi người từ Mĩ trở về, Mạc Dao không đến chúc mừng, chỉ nói bị bệnh. Thế rồi, lu bu cô quên luôn.
" Liên Thành, anh bình tĩnh đã được không? Sao anh lại biết em ở chỗ này, còn nữa anh không đến công ty sao? Chu Thanh Vũ vừa nói vừa dẫn anh về chỗ khu tiếp khách của công ty. "
Thấy vậy, hai cô nhân viên tiếp tân trợn tròn mắt, kinh ngạc. Cô nhân viên có tên a Tần lên tiếng:
" Sao cô gái này lại tự tiện vậy nhỉ, Thanh Lam Tiểu thư đã dặn rằng chỗ tiếp khách này chỉ dành cho khách hàng quan trọng mà thôi. Sao cô ta lại dám đưa người lạ tới ngồi kia chứ.. huống gì cô ta ở đâu tới..? "
" Phải đó, phải đó, chúng ta mau kêu bảo vệ tống bọn họ ra khỏi đây mau, nếu để Thanh Lam tiểu thư biết chúng ta sẽ bị đuổi việc cho xem. " Cô gái bên cạnh cũng hùa theo.
Thế là cả hai cô cùng bấm chuông báo động gọi bảo vệ vào. Phía bên này, Chu Thanh Vũ và Hách Liên Thành vẫn tiếp tục nói chuyện. Không để ý đến động tĩnh xung quanh.
" Sao anh lại biết em ở đây thế? " Chu Thanh Vũ hỏi.
" Là Tử Duệ nói cho anh biết. " Hách Liên Thành trả lời, anh hỏi ngược lại:
" Thanh Vũ, em biết nhà Mạc Dao ở đâu không? Từ lúc quen cô ấy, cô ấy vẫn không cho anh biết nhà. Cô ấy vẫn luôn dấu anh, anh không dám điều tra vì sợ cô ấy giận. "
Nhìn Hách Liên Thành cao quý sang trọng bao nhiêu, bây giờ vì Mạc Dao mà trở nên như vậy, chưa được hai ngày, anh ngay đến cả ăn mặc cũng bỏ qua luôn..
Đường đường là tổng tài của tập đoàn Hách thị vậy mà chỉ mặc mỗi chiếc áo sơ mi màu xanh nhạt, quần tây đen, ngay cả cà vạt cũng không đeo, chả trách chẳng ai ở đây nhận ra anh. Chu Thanh Vũ thở dài rồi nói:
" Được rồi, đến trưa Tử Duệ sẽ qua đón em, em và anh ấy sẽ qua tìm anh, chúng ta cùng qua nhà Mạc Dao được chứ? Còn bây giờ, anh mau về nhà sử sang lại hình tượng ngay đi a, nhìn anh bây giờ thật không ra sao hết á, thiệt đó? "
Hách Liên Thành ngớ ra, quả thật anh gần như điên rồi, anh quên luôn bản thân anh chính là tổng tài một tập đoàn lớn. Mạc Dao à, em lại làm khó cho anh nữa rồi..
" Được rồi, vậy anh về trước, buổi trưa nhớ liên lạc cho anh nhé. " Nói xong, Hách Liên Thành đứng dậy, định rời đi..thật không ngờ..:
" Cái cái gì vậy, bảo vệ sao tự dưng ở đâu nhiều vậy, có cướp sao? " Hách Liên Thành kinh ngạc.
Bên ngoài 8 người bảo vệ chạy vào, đi thẳng đến chỗ hai người sau đó đưa tay định lôi cả hai đi,
" Các anh định làm gì? Không biết chúng tôi đây là ai sao? " Chu Thanh Vũ lạnh lùng lên tiếng.
" Chúng tôi chỉ làm theo lệnh, mời cả hai người đi ra khỏi công ty. " Người đàn ông dẫn đầu nhóm bảo vệ lên tiếng.
Làm theo lệnh, Chu Thanh Vũ cười như không cười, cô nghiêm giọng:
" Không biết từ khi nào, Công Ty Kim Hoàn Chu Gia lại ra lệnh đuổi khách như vậy. "
Tám người bảo vệ á khẩu, không biết trả lời sao cho phải. Chỉ đành đứng nhìn. Trong lòng lo sợ không thôi, cô gái này là ai, sao có thể lớn tiếng vậy chứ, đáng sợ quá. Nhìn năm người bảo vệ một lượt, Chu Thanh Vũ tiếp tục nói:
" Ai làm quản lý bộ phận tiếp tân, mau kêu họ ra đây cho tôi. Nhân viên ở đây, chỉ biết nhìn bề ngoài thôi sao? "
Một người bảo vệ vội chạy đi báo. Anh ta sợ quá, chân không vững mà suýt nữa bị té.
Hách Liên Thành ngồi lại xuống ghế, xem kịch hay.. anh không nói gì, chỉ yên lặng, anh muốn biết, người phụ nữ của Tử Duệ bạn thân của anh xử lý chuyện này ra sao?
Anh chợt nghĩ, " ôi mẹ ơi.. thật đáng sợ, từ biểu hiện vừa rồi của Chu Thanh Vũ, anh có thể nhìn thấy bóng dáng tên Tử Duệ tên mặt lạnh kia? "
" Người tiếp nhận vị trí tổng giám đốc ở công ty này, có lẽ cô ấy rồi. "
Thật mong chờ diễn biến tiếp theo...