• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

***



Hai Tháng Sau.



Trung Tâm Thương Mại Hách Gia.



Mạc Dao đang một mình đi dạo trong khu thương mại, hôm nay là sinh nhật của Hách Liên Thành. Cô chưa biết sẽ tặng anh thứ gì? Thế là quyết định đi dạo để tìm mua quà cho anh. Cô muốn anh được vui vẻ.



Hai tháng nay, anh luôn vì chuyện người ta soi mói cô, nói cô vô sinh, không biết đẻ mà buồn bực trong lòng. Tuy anh không nói ra, nhưng cô biết anh không dễ dàng gì.



Đến trước một khu đồng hồ đeo tay, cô dừng lại nhìn. Nhân viên thấy cô liền tới lễ phép chào hỏi.



" Thiếu phu nhân, cô đến rồi, thiếu gia đang ở bên trong, có cần tôi báo với cậu ấy không?"



"Không cần đâu, tôi không muốn làm phiền anh ấy. Anh cứ đi làm việc của anh đi." Mạc Dao vừa nói, vừa cầm chiếc đồng hồ màu xanh ngọc lên ngắm nhìn.



"Được, vậy có chuyện gì, cô liền gọi tôi." Nhân viên kia nói xong liền rời đi.



Mạc Dao để lại chiếc đồng hồ kia vào tủ kính, cô quyết định xem cái khác, phải mất một lúc cô mới chọn được, một chiếc đồng hồ màu đen, mặt kiếng bằng saphia rất sang trọng. Vậy là Mạc Dao cầm chiếc đồng hồ đến quầy để thanh toán.



Thật ra, trung tâm thương mại này là của nhà chồng cô, cô muốn lấy cái gì thì lấy thôi, ai cũng không dám nói. Nhưng cô không làm vậy, cô không thích khoe khoang. Càng không muốn nhiều người biết cô là thiếu phu nhân của Hách Gia.



Đến quầy thanh toán, Mạc Dao đưa đồng hồ cho nhân viên bảo họ đóng gói rồi đưa thẻ để thanh toán.



Đang khi chờ thanh toán, phía sau chợt vang lên âm thanh đối thoại của hai người phụ nữ. Ngay lập tức, Mạc Dao liền biết là ai. Là Mạnh Nhi và Hách Liên Thủy Quả nhiên ghét cái gì thì sẽ gặp cái đó.



Mạnh Nhi và Hách Liên Thủy vừa mới lựa đồ xong, liền đi ra quầy thanh toán, cả hai người đều không thấy Mạc Dao đang đứng phía trước, nên cuộc đối thoại giữa hai người đều được lọt vào tai Mạc Dao không thiếu một chữ.



"Cô út à, bộ vest này chắc hợp với anh Liên Thành lắm, con cố tình mua để tặng cho anh ấy đấy, không biết anh ấy có thích không nữa..." Mạnh Nhi nhỏ giọng nói.



"Mạnh Nhi, con yên tâm, để ta đưa dùm cho con, chỉ cần con có lòng, Liên Thành nhất định sẽ cảm động." Hách Liên Thủy nói xong, bà ta thở dài.



"Haizz..Thằng bé Liên Thành này, cũng quá cố chấp rồi, Mạnh Nhi con tốt gấp mấy lần con nhỏ vô sinh Mạc Dao kia. Vậy mà nó cứ nhất định không ly hôn với cô ta. Mạc Dao con bé đó, đã không biết đẻ, gia thế lại thấp kém, suốt ngày chỉ biết ăn bám nhà chồng. Nó đúng không biết xấu hổ là gì?"



Nghe những lời của Hách Liên Thủy, Mạc Dao sôi máu, hai năm qua cô luôn nhẫn nhịn, chỉ vì cha mẹ chồng và vì Hách Liên Thành chồng cô. Vậy mà bà ta lại dàm nói cô như vậy, bà ta thực sự đã chọc điên cô rồi. Dạo gần đây, cô rất hay cáu gắt, ngay cả Hách Liên Thành cũng không dám trêu chọc cô. Vậy mà Hách Liên Thủy bà ta và ả Mạnh Nhi kia lại ngang nhiên nói xấu cô, hôm nay bà ta tới số rồi.



Mạc Dao xoay người lại, bước về phía Mạnh Nhi và Hách Liên Thủy. Mạc Dao giọng nói châm chọc.



"Ai dô!! Đây không phải cô út của con sao? Có cả Mạnh Nhi nữa, cô cũng đến đây mua quà sinh nhật cho Liên Thành chồng con à. Hai người thật có lòng nha, đến trung tâm của anh ấy mua đồ, rồi lại lấy đồ đó đem tặng anh ấy, con phải thay anh ấy cảm ơn hai người rồi. "



Vừa nghe Mạc Dao nói, cả Hách Liên Thủy và Mạnh Nhi đều nhìn qua, vừa thấy Mạc Dao, Mạnh Nhi lập tức giấu cái túi quà kia đi. Rồi lui về sau lưng Hách Liên Thủy.



"Mạc Dao, mày vừa nói gì, nói lại cho tao nghe xem! Hách Liên Thủy trợn mắt giận dữ quát lên."



Mạc Dao thấy phản ứng giận dữ của bà ta, cô không sợ hãi mà còn bình tĩnh hơn bao giờ, đi đến trước mặt Hách Liên Thủy cô lặp lại từng chữ vô cùng rõ ràng.



"Cô út à, cô chưa nghe rõ sao? Tôi nói, khu thương mại này là của anh Liên Thành, bà và cô ta đến đây lấy đồ của anh ấy rồi đem tặng sinh nhật của anh ấy sao?" Nhìn đến Mạnh Nhi, Mạc Dao cươid khẩy,



"Mạnh Nhi tiểu thư cũng có lòng với chồng tôi quá nhỉ? Xem ra, cô rất thích anh ấy, cô rất muốn tôi ly hôn với chồng tôi. Thật nực cười, cô không thấy mình vô liêm sỉ lắm sao, bản thân mình ly hôn rồi, lại muốn giành chồng với người khác, cô đúng là khiến Mạc Dao tôi mở rộng tầm mắt rồi!"



Hách Liên Thủy nghe Mạc Dao chửi Mạnh Nhi lập tức quát lên:



"Mạc Dao, mày đừng quá đáng, Mạnh Nhi nó từng ly hôn thì đã sao? Không như mày, vô sinh không biết đẻ.."



Mạc Dao cười to, "hahaha..Cô út, vậy bà biết đẻ sao? Tôi còn nhớ Liên Thành từng nói, bà chính là gà mái không biết đẻ trứng đó.."



"Mày...." Hách Liên Thủy cứng họng không nói được gì.



Mạnh Nhi nhìn Mạc Dao, hai tay nắm chặt, tại sao, tại sao lại là Mạc Dao, Hách Liên Thành kia thà lấy một người nghèo khổ thấp kém như Mạc Dao, cũng không thèm lấy cô ta, cô ta không can tâm. Cô ta bước lên mặt đối mặt với Mạc Dao mà nói:



"Mạc Dao, cô mới chính là không biết liêm sĩ, bản thân không biết mắc bệnh gì, mà cưới anh Liên Thành đến hai năm rồi vẫn không có con. Cô là cố tình hay là vô ý, nghe nói cô từng bị Nam Cung thiếu gia bắt cóc gần một tuần, hắn ta co làm gì cô hay không thật không ai biết. Không chừng cô không đẻ được cũng do tên đàn ông kia làm rồi.." Còn chưa kịp nói tiếp..đột nhiên,



"Bốp!"



Một tiếng vang thật lớn, khuôn mặt của Manh Nhi hiện lên năm dấu ngón tay của Mạc Dao. Lúc này, Mạc Dao đã thật sự tức giận, ả Mạnh Nhi này, miệng quả nhiên rất bẩn. Dám nói cô như vậy, khác mào chửi vào mặt của chồng cô, vậy nên khi Mạnh Nhi vừa nói xong, liền bị Mạc Dao cho ăn tát.



"Mạc Dao, cô dám đánh tôi." Mạnh Nhi hét rầm lên.



" Bốp!"



Lại một tiếng nữa vang lên, má còn lại của Mạnh Nhi cũng bị Mạc Dao in dấu nốt.



Lúc này, Mạc Dao mới nói: "Mạnh Nhi, con người cô thật đê tiện, cô biết gì về tôi mà nói hả, tôi có ra sao thì cũng do anh Liên Thành nhận xét, tôi trong sạch hay không cũng chỉ có anh ấy biết, đến lượt cô nói sao? Đừng tự cho mình là đúng. Hai cái tát này, xem như tôi cảnh cáo cô, nếu còn xúc phạm tôi, lần sau sẽ không chỉ là vả mặt thôi đâu."



Nói xong, Mạc Dao sách túi quà hiên ngang rời đi.



Aaa....Mạnh Nhi hét lên giận dữ, "con tiện nhân kia, mau chết đi," cô ta lao theo Mạc Dao dùng hết sức vào hai tay mà đẩy mạnh Mạc Dao một cái.



Bị đẩy bất ngờ, Mạc Dao không kịp phản ứng, cô loạng choạng không đứng vững, cả người ngã về phía trước. Va phải tủ trang sức gần đó, lập tức cả gian hàng đổ xuống, đè vào Mạc Dao, vô số mảnh kiếng bị vỡ, thủy tinh cứa vào d thịt của cô, máu tươi rướm đầy sàn nhà.



Nghe tiếng loảng xoảng của kiếng bể, đám nhân viên vội vàng chạy tới, dưới sàn, Mạc Dao đang ôm bụng, người cô toàn máu..



" Aaa..thiếu phu nhân, thiếu phu nhân.." Một cô nhân viên đỡ Mạc Dao.. Vừa đỡ Mạc Dao, cô vừa hét lên, "mau đi gọi thiếu gia đi."



Mạnh Nhi thấy Mạc Dao bị như vậy, cô ta sợ hãi không thôi, mặt mũi tái mét, nếu Hách Liên Thành biết Mạc Dao là do cô ta đẩy ngã chắc chắn cô ta sẽ xong đời. Hách Liên Thủy cũng tái mặt, bà ta không ngờ lại xảy ra thế này, lần này nếu như Mạc Dao xảy ra chuyện, bà ta nhất định sẽ bị cháu ruột của mình đuổi khỏi Hách Gia.



Mạc Dao nằm trên sàn nhà, cố gượng dậy, nhưng không thể, bụng cô chợt đau quặn, hai chân bị thủy tinh cắt, rất đau. Nhưng bụng dưới còn đau hơn..cô lẩm bẩm trong miệng.."Liên Thành, Liên Thành, cứu em" gọi mãi..rồi chìm vào hôn mê...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK