47
Cuối cùng Vệ Tu giả cũng ra ngoài, người đầu tiên y gặp lại chính là thằng bạn nối khố của mình, một Alpha, Hạ Diên.
Hạ Diên chọc ghẹo: “Nói thật đi, có phải mày là Omega không?”
Vệ Tu giả lạnh lùng liếc gã một cái.
Hạ Diên cười cợt: “Nếu đúng thì anh đây cưới mày luôn.”
Vệ Tu giả: “Muốn chết thì cứ sủa thêm câu nữa.”
Hạ Diên lập tức ngậm miệng, còn Vệ Tu giả thì trầm ngâm suy ngẫm.
Hồi lâu sau Vệ Tu giả bảo: “Từ Doãn Xuân… thực sự không thể trông mặt mà bắt hình dong mà.”
48
Vệ Tu giả phát hiện ra một bí mật động trời.
Phần lớn những chuyện xảy ra trong kỳ mẫn cảm y đều không nhớ rõ. Y quên mất mình bị đánh, quên cả việc bị trói, cũng quên luôn chuyện bị Từ Doãn Xuân hung hăng đe dọa.
Y chỉ còn nhớ trong lần duy nhất tỉnh dậy, y bắt gặp Từ Doãn Xuân đang ngơ ngác nhìn mình chằm chằm.
“Đừng bảo cậu ta thầm mến tao nhá? Chỉ là một Beta mà thôi.”
Hạ Diên cũng cười: “Thằng người hầu Beta đang ngấp nghé mày à? Đúng là càng ngày càng có giá ha.”
“Nhưng tao thích lá gan của cậu ta.” Vệ Tu giả bỗng nhiên đổi giọng: “Chờ khi nào tâm trạng tốt tao sẽ cho cậu ta nếm thử một chút ngon ngọt, để cậu ta nhớ thương cả đời.”
Hạ Diên vẫn cười: “Mày đối xử với ai cũng rộng rãi thế à? Sao với tao lại keo kiệt vậy?”
49
Một cú điện thoại của Vệ Tu triệu hồi Từ Doãn Xuân đến khách sạn.
Vệ Tu giả dùng ánh mắt ra hiệu với Hạ Diên, khẽ bảo: “Mày xem đi, gọi như gọi chó ấy, gọi cái là có mặt ngay.”
Hạ Diên ngoài cười nhưng trong không cười nhìn Từ Doãn Xuân, loáng thoáng toả ra pheromone thù địch: “Đương nhiên rồi, thân phận thế nào thì chỉ làm việc được đến thế ấy rồi.”
Từ Doãn Xuân tỏ vẻ ngoan ngoãn cúi gằm đầu, nhưng trong lòng lại nói: Ồ, thì ra đây chính là đứa chuyển hóa từ A thành O.
Hạ Diên và Vệ Tu lớn lên cùng nhau, từ khi dậy thì Hạ Diên đã phải lòng bạn nối khố.
Nhưng sau khi phân hóa xong xuôi gã cũng trở thành Alpha. Hai Alpha không thể ở bên nhau, Hạ Diên hoàn toàn mất đi cơ hội phát triển với Vệ Tu.
Trong tiểu thuyết, ngoài mặt gã còn ăn chơi hơn cả Vệ Tu, nhưng thực chất gã chưa từng buông bỏ được Vệ Tu, chỉ có thể dùng những cuộc ăn chơi đàng điếm để làm tê liệt bản thân.
Với một Beta “bò giường” như Từ Doãn Xuân, Hạ Diên vừa khinh thường lại vừa ghen ghét.
Omega thì thôi đi, nhưng dựa vào đâu mà một Beta thấp kém cũng có thể đến gần Vệ Tu?
Về sau Vệ Tu yêu thụ chính Thẩm Tích, “Từ Doãn Xuân” cùng vị hôn phu Quý Thần của Vệ Tu cấu kết hãm hại Thẩm Tích, nhưng lại vô tình làm Vệ Tu bị thương.
Vệ Tu hiểu rằng ở bên Thẩm Tích chỉ mang đến tai họa cho người ta nên đành cắn răng buông tay.
Khoảng thời gian ấy bản thân Vệ Tu trượt dài trong sa đọa, còn Hạ Diên thì nhân cơ hội bày tỏ lòng mình.
Máu cún hơn là, dưới ảnh hưởng pheromone của Alpha cấp S, Hạ Diên lại một lần nữa phân hóa, trở thành một Omega.
Hai bên phát triển một mối quan hệ không thể miêu tả, thậm chí còn đính hôn.
Nhưng tất nhiên đến khi Thẩm Tích quay lại, Hạ Diên vẫn phải nhận thua, cùng lắm cũng chỉ là nhân vật bia đỡ đạn thụ.
50
Vệ Tu giả nhận một cuộc điện thoại, tạm thời rời đi, để lại Từ Doãn Xuân và Hạ Diên trong phòng bao của khách sạn.
Vệ Tu vừa đi, nụ cười trên mặt Hạ Diên cũng lập tức biến mất. Ánh mắt gã nhìn Từ Doãn Xuân tràn đầy khinh miệt.
Từ Doãn Xuân vẫn cúi đầu cung kính, không nói một lời.
Hắn chỉ nghĩ thầm trong lòng: Nếu Vệ Tu giả có ý định làm tổn hại sự trong sạch của thiếu gia, vậy thì hắn phải bất chấp tất cả để ngăn cản.
Còn những kẻ khác, chỉ cần bọn họ không thực sự gây nguy hại đến thiếu gia, vậy thì mặc kệ bọn họ.
Dù sao hắn không biết được tương lai thiếu gia có thích họ không, chỉ cần là người thiếu gia thích hắn sẽ dốc lòng bảo vệ, sao có thể gây tổn hại cho đối phương chứ?
Huống hồ một người hoàn mỹ như thiếu gia ai gặp mà chẳng si mê.
Chẳng lẽ hắn có thể giết sạch thiên hạ hay à?
Hầy, phục vụ một người đàn ông hoàn mỹ quá mệt mỏi.
51
“Cái hạng ngu ngốc như mi cũng dám mơ tưởng đến Vệ Tu à?” Hạ Diên ác ý: “Đứng ngây ra đấy làm gì? Còn không mau rót rượu?”
Từ Doãn Xuân rót cho Hạ Diên một chén rượu, tay Hạ Diên khẽ vung, hơn nửa ly rượu hất vào người Từ Doãn Xuân.
“Xin lỗi, chắc cậu không để bụng chứ?” Hạ Diên cười xấu xa: “Vệ Tu là anh em của tôi, vậy tôi cũng coi như là một nửa thiếu gia của cậu nhỉ?”
Từ Doãn Xuân cụp mắt nhìn gã, vẻ mặt vẫn ngoan ngoãn nghe lời.
Thấy đối phương không phản kháng, Hạ Diên đắc chí nở nụ cười.
Hạ Diên sở hữu đôi mắt đào hoa, là một Alpha rất đẹp trai.
Cũng chính vì gã có nhan sắc đủ để xứng đôi với Vệ Tu nên những trò mèo của gã chẳng hề khiến Từ Doãn Xuân để bụng.
Trong lòng Từ Doãn Xuân, nụ cười của hắn còn rạng rỡ hơn cả Hạ Diên.
… Nếu thiếu gia thích mi, mi đánh ta, mắng ta, ta đều chịu được, chỉ cần mi vui là được.
Nhưng nếu sau này thiếu gia không thích mi mà mi còn dám giở trò với ta?
Không cần ta ra tay, thiếu gia tự khắc sẽ xử đẹp mi.