• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

172 

Sau khi Vệ Tu trở về nhà, Từ Doãn Xuân trốn trong phòng mình không chịu ra ngoài, Vệ Tu cũng không biết nên nói gì với hắn ta. 

Hôm nay tâm trạng Vệ Tu dao động quá lớn, pheromone cực kỳ bất ổn. 

Y uống thuốc, lại dùng nội công điều hòa hơi thở, lúc này mới thấy khá hơn một chút. 

Điện thoại reo lên, là Hạ Diên gọi đến. 

Vệ Tu không quen thuộc “thằng bạn thân” này lắm. 

Dựa theo thiết lập, Hạ Diên thầm yêu y nhiều năm, nhưng lại biến khéo thành vụng khiến y phải lòng Thẩm Tích. Hạ Diên hối hận khôn nguôi, chỉ đành không ngừng âm thầm phá hoại tình cảm của hai người, cuối cùng thậm chí vì pheromone của y mà từ Alpha biến thành Omega. 

Tuy nhiên sau khi Vệ Tu sống lại, Hạ Diên ngoài việc thỉnh thoảng nhắn tin tán gẫu vài câu thì hầu như không qua lại gì với Vệ Tu, chẳng có chút dáng vẻ nào của một kẻ yêu thầm. 

Chỉ vì ban đầu Từ Doãn Xuân âm thầm ngăn cản vài lần sao? 

Dễ dàng vậy sao? 

173 

Vệ Tu bắt máy. 

“Em ấy có thai rồi.” Hạ Diên mở đầu bằng một câu như vậy. 

Hạ Diên mừng rỡ khôn xiết, tuôn một tràng như súng bắn liên thanh, Vệ Tu nghe một hồi mới hiểu. 

“Em ấy” là chỉ nhân viên phục vụ Omega mắt hổ mà hôm đó Từ Doãn Xuân kéo tới ở hộp đêm. 

Omega ấy cực kỳ bá đạo, khiến Hạ Diên ban đầu sợ hãi không thôi. 

Hai người sau một thời gian gió tanh mưa máu, Hạ Diên bị cưỡng ép hồi lâu từ từ nảy sinh tình cảm với Omega đó. 

Giờ Omega mang thai, quan hệ giữa hai người coi như đã định. 

Hạ Diên tạm dừng một chút: “Sau này không thể thường xuyên ra ngoài chơi với mày nữa, phải làm chủ một gia đình rồi.” 

Cha mẹ mất sớm, từ nhỏ đã là chủ gia đình, Vệ Tu: “Ồ.” 

Hạ Diên lại nghiêm túc khuyên nhủ: “Mày cũng nên tém tém lại, Từ Doãn Xuân đối với mày thật tâm thật ý, hai đứa sống tốt với nhau đi.” 

Vệ Tu: “Không được, cậu ấy ghét tao.” 

174 

Kết thúc cuộc gọi, Vệ Tu bắt đầu bực bội. 

Sao ai cũng nói Từ Doãn Xuân thích y chứ? Rõ ràng Từ Doãn Xuân không thích y mà! 

Dĩ nhiên y chẳng quan tâm chút nào, bởi vì y cũng không thích Từ Doãn Xuân. 

… Nhưng mà Alpha gặp Omega rồi sẽ đổi tính thật sao? 

Hạ Diên, một Alpha phong lưu thầm mến bạn thân, chỉ vì gặp một Omega mà tính tình thay đổi nghiêng trời lệch đất, thật khiến người ta khó tin. 

Sức mạnh của Omega quả là khó lường, xem ra phải đề phòng Omega hơn nữa mới được. 

Nghĩ đến đây, Vệ Tu lại uống thêm ít thuốc ức chế. 

175 

Từ Doãn Xuân trốn trong phòng xoắn xuýt cả chiều, cuối cùng quyết định tối nay vẫn sẽ ngủ cùng thiếu gia. 

Theo thường lệ, có lẽ hắn còn giận dỗi được vài ngày. 

Nhưng kiếp trước, chính vì chiến tranh lạnh với thiếu gia mà sau khi đột nhiên bỏ mạng, hắn không còn cơ hội để làm lành, kiếp này hắn không muốn lặp lại tiếc nuối ấy thêm lần nữa. 

“Ừm?” 

Từ Doãn Xuân đến trước phòng Vệ Tu, phát hiện cửa bị khóa. 

Từ Doãn Xuân gọi vài tiếng, Vệ Tu không ra mở cửa. 

“Thiếu gia! Mở cửa!” Từ Doãn Xuân bắt đầu cào cửa, như chú cún nhỏ lo lắng: “Có phải anh lại giận tôi hay không? Mau mở cửa đi!” 

“Tôi thích thiếu gia nhất được chưa, mở cửa đi!” Từ Doãn Xuân đập cửa. 

Quản gia nghe thấy động tĩnh, bước lên lầu thì thấy Từ Doãn Xuân đang gào thét trước cửa. 

“Từ Doãn Xuân! Cậu làm gì đấy?” 

Từ Doãn Xuân quay đầu, hung dữ xù lông: “Cút!” 

176 

Từ Doãn Xuân không mở được cửa, lo đến phát điên. 

Chẳng lẽ thiếu gia không cần hắn nữa? Không được, hắn là của thiếu gia, thiếu gia có thể muốn hắn chết nhưng không thể không cần hắn. 

Từ Doãn Xuân trở về phòng mình, trèo từ ban công ra tường ngoài rồi liều mạng bám tường trèo vào trong phòng Vệ Tu. 

Vệ Tu không ở trong phòng, chỉ có tiếng nước vang lên từ phòng tắm. 

… Bảo sao Vệ Tu không ra mở cửa, hóa ra là không nghe thấy tiếng hắn đập cửa. 

Từ Doãn Xuân nổi hứng trêu đùa, lặng lẽ chui xuống gầm giường. 

Hí hí, lâu rồi không dọa thiếu gia. 

177 

Hồi lâu sau, cửa phòng tắm mở. 

Từ Doãn Xuân nín thở, chuẩn bị đợi Vệ Tu đến gần thì thò tay túm lấy chân y. 

Nhưng hắn đột nhiên cảm thấy không đúng… Sao thiếu gia lại đi ra ngoài với đôi chân ướt nhẹp thế kia? 

Vệ Tu thích sạch sẽ, tuyệt đối sẽ lau khô từng giọt nước trước khi rời khỏi phòng tắm. Hôm nay là sao vậy? 

Chỉ một lát sau, Từ Doãn Xuân nghe thấy tiếng Vệ Tu nằm uỵch xuống giường, hơi thở nặng nề dồn dập. 

Từ Doãn Xuân không ngửi được pheromone, nhưng kinh nghiệm vài lần tiếp xúc với Vệ Tu giả khiến hắn hiểu ra. 

Vệ Tu đang vào kỳ mẫn cảm. 

… Thiếu gia đang ph.át tì.nh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK