Bốn người tám mắt nhìn nhau không nói với nhau câu nào trong hoàn cảnh hiện tại và ngay lúc này để phá vỡ bầu không khí ngột ngạt tưởng chừng như muốn bức chết người thì Lương Gia Quốc đã lịch sự lên tiếng trước, chủ động chào hỏi: "Xin chào hai người, chủ tịch Phong, Tịch tiểu thư." Một nụ cười tỏa nắng lập tức được hiện ra.
"Chào cậu, chủ tịch Lương!" Phong Thần sắc mặt không đổi, lạnh lùng đáp lại.
Bên cạnh Phong Thần, Tịch Khả Như cũng mỉm cười lên tiếng: "Rất vui khi được gặp anh, chủ tịch Lương."
Chỉ còn một người hiện tại vẫn chưa lên tiếng khiến cho bầu không khí ngày càng trở nên khó xử hơn.
"Cô là đang khinh thường chúng tôi, không muốn tiếp chuyện?" Phong Thần cau mày, khó chịu dò hỏi.
Về phần Diệp Kiều Linh, cô vẫn ở yên quan sát cặp trai tài gái sắc đứng trước mặt mình ở trong cự ly gần khiến cô có hơi bồi hồi. Thú thật mà nói giờ bọn họ có ý định thân thiện đến bắt chuyện với cô thì cô cũng chẳng muốn tiếp chuyện với bọn họ một chút nào, bởi vì cô có cảm giác đó chỉ là cái cớ muốn tìm đến cô để gây sự mà thôi, chứ hoàn toàn chẳng có ý tốt gì.
Nhưng mà trước sau gì cũng phải đáp trả lại bọn họ thôi, bởi vì đó là phép lịch sự tối thiểu mà!
"Chào hai người.. đã ba tháng rồi chúng ta mới được gặp nhau nhỉ?" Diệp Kiều Linh bắt chước cách chào hỏi của nguyên chủ.
Nếu bây giờ cô chào hỏi theo kiểu hai người lần đầu mới gặp mặt nhau thì sẽ làm cho những người này nghi ngờ, với tình huống hiện tại cứ giả vờ làm nguyên chủ để tránh bị nghi ngờ thì hơn.
"Phải đã rất lâu, kể từ lúc cô bị đuổi ra khỏi đây!" Phong Thần kênh mặt trả lời với thần sắc không đổi.
Diệp Kiều Linh khá sốc khi tên này lại nói thẳng toẹt ra như vậy. Được lắm muốn chơi cô chứ gì để cô cho hắn thấy muốn chơi đùa với người khác sẽ có loại cảm giác như thế nào?
"Phải cũng đã rất lâu rồi.. ây da nhắc lại mới nhớ.. thiệt tình tôi còn thắc mắc về chính bản thân mình nữa mà.. tại sao lúc đó chỉ vì một con chó đực chảnh chọe mà tôi lại gây mất hình tượng như thế chứ.. tôi thật đúng là ngu ngốc quá đi mất!" Diệp Kiều Linh đáp trả lại bằng ánh mắt u buồn, biểu cảm sướt mướt có phần hối hận.
Lương Gia Quốc ở bên cạnh thấy Diệp Kiều Linh trông có vẻ rất đáng thương, hắn cảm thấy dường như cô có liên quan đến hai người ở trước mặt này.
"Cô.. ý cô là gì?" Phong Thần tức giận, không nghĩ tới Diệp Kiều Linh lại dám nhắc đến năm từ "con chó đực chảnh chọe" trước mặt anh thêm một lần nữa, lá gan càng ngày càng to, đúng là không ra thể thống gì.
Mặt khác, Tịnh Khả Như đứng bên cạnh vỗ về Phong Thần, khuyên anh không nên kích động tránh ảnh hưởng đến tinh thần. Sau đó cô ta nhẹ nhàng cất tiếng: "Chúng ta đừng nói về vấn đề này nữa được không, dù sao chuyện đã qua từ lâu rồi, không cần phải nhắc lại thêm nữa."
Mặc dù được Tịnh Khả Như khuyên bảo nhưng Phong Thần vẫn không để tâm đến, anh bỗng cảm thấy có một thứ dung nham hừng hực nóng chảy trong người thực sự chỉ muốn bộc phát ra bên ngoài nên trong tâm trí liền gạt qua lời nói vừa rồi của Tịnh Khả Như.
"Tôi chỉ là nói đến con chó đực chảnh chọe thôi mà.. anh sao lại hung dữ với tôi như thế, bộ nó có liên quan gì đến anh hay sao chủ tịch Phong!" Diệp Kiều Linh giả vờ làm điệu bộ tỏ vẻ đáng thương thút thít trước mặt Phong Thần nhưng đâu ai biết rằng trong lòng cô hiện giờ thực sự đang rất đắc ý.
Nói thật bây giờ cô cảm thấy rất thích thú với thái độ tức giận vừa rồi của Phong Thần nên càng thích lấn tới trêu chọc anh ta nhiều hơn.
"Cô.." Phong Thần không hiểu tại sao lúc này anh lại cảm thấy tức giận đến điên người, rõ ràng là cô ta đang kích động anh vậy mà lại kêu rằng không có liên quan gì tới anh.
Mà khoan đừng nói với anh là cô ta đang muốn chơi trò lạt mềm buộc chặt với anh, bởi vì muốn thu hút sự chú ý của anh nên cô ta mới cố tình làm thế, chắc chắn là vậy.
"Cô là đang cố tình làm thế, muốn dùng chiêu này để câu dẫn tôi, quá lỗi thời rồi!" Phong Thần nhìn Diệp Kiều Linh với biểu cảm mười phần lạnh nhạt, lạnh giọng nói.
Sau khi nghe xong câu nói đầy tự tin vừa rồi được thốt ra từ chính miệng Phong Thần, Diệp Kiều Linh bỗng nhiên cười phụt lớn tiếng trước mặt mọi người. Hai con ngươi giãn nở, khóe môi thì nhếch lên, trên gương mặt hoàn toàn là biểu cảm bị sốc nặng và choáng váng được thể hiện ra rõ ràng.
Lúc sau vì không thể chịu nổi thêm được nữa nên Diệp Kiều Linh đã ôm bụng cười sặc sụa to tiếng trước mặt mọi người mà không màng đến hình tượng, điều này đã khiến cho cả ba người ở bên cạnh đều ngỡ ngàng nhìn cô và vì tiếng cười quá to của Diệp Kiều Linh nên đã khiến cho rất nhiều ánh mắt ở xung quanh đều lập tức đổ dồn vào cô.
Đối với Lương Gia Quốc, hắn khá giật mình khi nhìn thấy Diệp Kiều Linh tự cười một mình mà không chú ý tới ai theo một cách rất thỏa mãn khiến hắn cảm thấy tò mò, hắn cho rằng điều khiến cô cười đến ngây ngất như thế là do câu nói vô cùng tự tin vừa rồi của Phong Thần. Mặc dù hắn không hiểu giữa cô và Phong Thần là có mối quan hệ gì với nhau.
Còn về Phong Thần, mặt anh bỗng đỏ tía tai hết cả lên, tức giận đến nỗi không thể kiềm chế cảm xúc mặc dù đang cố tự dặn mình phải ráng giữ bình tĩnh. Lúc này, Phong Thần nhìn chằm chằm Diệp kiều Linh, ánh mắt giết người sắc như dao tưởng chừng như muốn đâm xuyên cả cơ thể cô.
Mặt khác, Tịnh Khả Như đứng một bên quan sát từ nãy đến giờ cũng ngạc nhiên không kém, rõ ràng là cô ta đang thắc mắc muốn nhìn xem thái độ của Diệp Kiều Linh như thế nào khi nghe Phong Thần sỉ nhục cô ta như vậy. Thật Không thể tin được là Diệp Kiều Linh lại có thể cười một cách sảng khoái như thế. Chẳng phải là cô ta yêu Phong Thần đến mức ngay cả liêm sỉ cũng không màng đến hay sao?
"Thái độ của cô là sao?" Phong Thần nghiến răng ken két, sắc mặt lạnh lẽo nói.
Diệp Kiều Linh sau một hồi mải mê cười mà không chú ý tới hình tượng, cuối cùng cũng dừng lại, đứng thẳng người, ngẩng đầu lên mà ngắm dung nhan như tượng tạc của người đàn ông có phát ngôn đầy tự tin không biết xấu hổ kia.
"Tôi không nghĩ là anh lại cho rằng tôi câu dẫn anh đó.. anh có bị mắc bệnh ảo tưởng không thế?" Diệp Kiều Linh vừa nói vừa lấy tay bụm miệng cười không để ý tới sắc mặt của người nào đó đang càng ngày càng trở nên một tím tái hơn.
"Đã thế thì tôi cũng nói thật với anh và với cả cô Tịnh Khả Như đây luôn, tôi hiện tại đã có bạn trai rồi.. nên.. tôi không có ý định câu dẫn anh hay gì đó đâu."
Lời nói có phần âm thanh khá to vừa được thốt ra đã khiến cho tất cả mọi người xung quanh đều nghe thấy được, bọn họ đều sửng sốt đến nỗi mà mắt ai cũng đều trợn tròn hết cả lên và còn lấy tay che cả khuôn miệng đang há hốc mồm hết cỡ của mình.
Tin tức tiểu thư nổi tiếng là độc ác - Diệp Kiều Linh có bạn trai chính là điều mà không một ai có thể ngờ tới, ngay cả người luôn cho rằng Diệp Kiều Linh là loại người có ma mới thèm yêu như Phong Thần lại càng cho rằng điều đó chắc chắn sẽ không bao giờ xảy ra vậy mà bây giờ nó lại xảy ra ngay chính trước mặt người đó.
"Gì chứ? Rốt cuộc là ai?" Phong Thần sắc mặt âm u, nghiến răng hỏi.
"À ha.. chủ tịch Phong đây là đang có hứng thú với người yêu mới của tôi đó sao? Chẳng phải anh đã có cô Khả Như đây rồi à?" Diệp Kiều Linh biểu cảm giả vờ ngây ngô hỏi ngược lại.
"Cô đừng nói bậy.. hay có phải vì cô đang nói dối là có bạn trai nên mới giả ngơ không muốn nói."
Diệp Kiều Linh khóe miệng có hơi giật giật khi bị Phong Thần nói trúng tim đen, cô bỗng dưng cảm thấy có nhột chút ít trong lòng nhưng làm sao mà có thể để tên khốn này dễ dàng vạch trần như thế, phải làm cho mọi người thấy rằng lời của cô nói hoàn toàn là sự thật chứ không phải là bịa đặt mặc dù nó là bịa đặt thật.
"Anh nghĩ xa rồi chủ tịch Phong.. nếu đã thế tôi cũng xin giới thiệu người yêu của tôi cho mọi người biết luôn.. anh Quốc đây chính là người yêu của tôi đấy, phải không anh yêu?" Diệp Kiều Linh đột nhiên kéo Lương Gia Quốc về phía mình sau đó hùng hồn giới thiệu với mọi người.
"Diệp tiểu thư cô đang đùa với tôi đó à.. chủ tịch Lương đây vẫn còn đang độc thân hiện chưa có bạn gái!" Phong Thần quả quyết nói.
Theo như người mà anh đã phái đi điều tra được về Lương Gia Quốc cho biết, từ lâu xung quanh hắn ta đã không hề có một cô gái hay có một người phụ nữ nào được giữ ở bên cạnh cũng như được chính thức mang thân phận là bạn gái của hắn nên anh càng chắc chắn không thể có chuyện người yêu của Diệp Kiều Linh chính là Lương Gia Quốc được.
Bỗng nhiên có một giọng nói phát ra khiến cho Phong Thần cứng đơ toàn thân, chỉ biết nuốt cục tức mà im lặng.
"Tôi không nghĩ rằng chủ tịch Phong đây lại đi điều tra về tôi kĩ đến thế đấy.. nhưng xin lỗi đúng như Kiều Linh bé cưng nhà tôi nói. Tôi chính là bạn trai của cô ấy!" Lời xác nhận của Lương Gia Quốc đều khiến cho tất cả những người xung quanh đều thật sự kinh ngạc.
Như vậy có nghĩa là chủ tịch của tập đoàn Lương Nghị và giám đốc kinh doanh của tập đoàn Diệp Na đang hẹn hò với nhau. Một người nổi tiếng là đào hoa giữa một rừng hoa đẹp ngút trời còn một người nổi tiếng là ác nữ hung hăng với sở thích là chuyên đi giật bồ của người khác.
Tin tức này quả nhiên thực sự nóng hổi, kịch tính đến mức khiến người khác phải bất ngờ.
"Các người nói dối, hoàn toàn không phải là sự thật!" Phong Thần bất ngờ tức giận quát lên làm cho mọi người hoàn toàn ngạc nhiên về thái độ hiện tại của anh.
Mặt khác, Diệp Kiều Linh chỉ thầm cười trong bụng, cô không ngờ rằng tên mặt đơ Phong Thần này cũng có bộ dạng tức giận như thế, lúc đầu cô thấy cơ mặt của hắn không chuyển động cô còn tưởng rằng dây thần kinh trên gương mặt hắn có vấn đề gì không nữa cơ.
Nhưng bây giờ cô không thể hiểu vì sao hắn lại có lối phản ứng theo kiểu tức giận như vậy, chẳng phải là hắn ghét nguyên chủ lắm sao, vậy tại sao hắn lại quan tâm đến vấn đề nguyên chủ có bạn trai hay không một cách thái quá như vậy chứ, tên nam chính này rốt cuộc là sao đây?