“Chiếc váy này của cô rất đẹp. Là được may thủ công sao?”
“Đúng vậy. Nó là chiếc váy do chính mẹ tôi làm.” Eira hiếm khi dùng ánh mắt dịu dàng vuốt ve từng đường kim mũi chỉ trên tay áo.
Thông qua lời kể của cha Arnold, Eira chỉ biết mẹ Brenna là một phù thủy quyền năng, cũng là người tiên phong trong quá trình cải cách hệ thống phép thuật đi theo một hướng hoàn toàn mới. Người phụ nữ vĩ đại như thế, lại chấp nhận hy sinh tính mạng mình để sinh ra cô và anh trai. Eira rất ngưỡng mộ bà, đồng thời cảm thấy có lỗi và tiếc nuối cho cha.
Eira nhiều lần nhìn thấy hình ảnh cha Arnold ôm lấy chiếc váy này và khóc trong im lặng. Những lúc đó, cô rất muốn ôm lấy ông để vỗ về an ủi, lại bị bước chân chính mình kiềm lại không thể đi tới.
Cha Arnold nói chiếc váy này là thứ duy nhất mẹ Brenna để lại cho Eira. Bà ấy nói thời điểm Eira mặc vừa nó chắc chắn sẽ là lúc con bé xinh đẹp nhất. Đây là chiếc váy độc nhất vô nhị, chỉ dành cho Eira Stewart.
“Vậy sao?” Trái tim của Adam như được ánh mắt của nữ thần dung hòa thành dòng nước ấm, lời sắp sửa nói ra bị hắn nuốt ngược vào trong.
Hắn tính lựa lời khuyên Eira thay một chiếc váy khác phù hợp với tạo hình hơn, ít nhất phải cùng tông với phụ kiện trên đầu. Thế nhưng nữ thần trông có vẻ rất yêu thích chiếc váy đang mặc, Adam không nỡ làm phật ý cô.
Adam sai người ra thông báo với Hoàng Hiếu Phong, đợi anh quay lại nhìn thấy sự thay đổi của Eira đã hơi ngây người. Tạo hình mới của cô ấy… không tồi.
“Hoàng chủ tịch, tôi không làm anh thất vọng chứ?” Adam xán lại gần anh, mỉm cười tỏ ra đắc ý.
“Với cái danh phù thủy biến hóa của cậu, nếu làm không ra hồn thì tôi đã chẳng đến đây.” Không thể không nói Adam là một bậc thầy tạo hình cực giỏi, nhưng hoàn toàn đối lập với cái tính cách tệ hại của mình.
Đột nhiên Eira chủ động đi tới khoác lấy tay Hoàng Hiếu Phong, sau đó ghé miệng bên tai anh thì thầm gì đó. Lông mày của người đàn ông hơi nhướn lên, đợi đối phương nói xong thì gật đầu.
“Việc đã xong rồi, chúng tôi đi đây.”
“Khoan đã.” - Adam vội vàng chạy tới ngăn lại hành động chuẩn bị xoay người của Hoàng Hiếu Phong và Eira - “Tôi có một chuyện muốn thỉnh cầu.”
“Nói.” Hoàng Hiếu Phong có chút khó chịu, nhưng nể mặt tay nghề của đối phương, nên vẫn nhẫn nại ở lại xem hắn muốn gì.
“Chuyện là thế này: Trong tuần tới tôi có một cuộc thi rất quan trọng được diễn ra tại nước S, nhưng người mẫu của tôi mới gặp tai nạn nghiêm trọng cần nằm viện vài tháng để điều dưỡng. Tôi biết yêu cầu của mình hơi quá đáng, nhưng rất mong rằng quý cô xinh đẹp đây có thể nhận lời làm người mẫu của tôi.”
Ngay khi Adam giãi bày xong mong muốn của mình, trong đầu Eira bỗng đinh lên một tiếng và âm thanh lạnh lẽo không cảm xúc vang lên.
“Người được chọn kế tiếp đã xuất hiện. Hãy thực hiện nguyện vọng của đối phương.”
“Tôi biết yêu cầu của mình hơi quá đáng, nhưng rất mong rằng quý cô xinh đẹp đây có thể nhận lời làm người mẫu của tôi.”
“Người được chọn kế tiếp đã xuất hiện. Hãy thực hiện nguyện vọng của đối phương.”
Hai âm thanh đồng thời vang lên khiến Eira có chút bất ngờ, đặc biệt là giọng nói lạnh như băng bỗng nhiên xuất hiện trong đầu mình. Eira chưa từng gặp trường hợp thế này, vì những người được chọn sẽ được thú cưng của cô là Elios Charming dẫn đường tới và thực hiện giao kèo trong Magic Coffee.
Eira tự lý giải rằng mọi thay đổi bắt đầu từ bản giao kèo cô đã ký với Hoàng Hiếu Phong, nên sau sự kinh ngạc qua đi thì rất nhanh đã lấy lại bình tĩnh.
Cách thức làm nhiệm vụ thay đổi, nên Eira không cần chủ động hỏi thì người được chọn đã tự nói ra nguyện vọng của mình rồi.
Trong khi Eira vui vẻ vì được tiếp nhận nhiệm vụ mới thì sắc mặt Hoàng Hiếu Phong lại kém đi trông thấy. Anh nắm chặt lấy tay cô gái bên cạnh mình, không kiêng nể từ chối thỉnh cầu của Adam.
“Rất tiếc, cô ấy không thể giúp được cậu. Eira, chúng ta đi.”
Dứt lời, Hoàng Hiếu Phong trực tiếp kéo Eira đi trong ánh mắt thất vọng của Adam.
Adam thở dài. Bản thân hắn tự biết chính mình đang càn quấy, người đứng đầu tập đoàn Hoàng Gia sao có thể chấp nhận người yêu mình đứng trước tình cảnh bị nhiều ánh mắt dòm ngó.
Hai người Hoàng Hiếu Phong và Eira một lần nữa ngồi trên xe. Eira quan sát sắc mặt của anh, nhưng dù xem thế nào cũng không thể biết được anh đang nghĩ gì. Lần này cô không muốn không gian trong xe tiếp tục rơi vào im lặng nữa, nên chủ động bắt chuyện với đối phương trước.
“Anh… đang giận sao?”
Hoàng Hiếu Phong vẫn chăm chú lái xe, ý định đáp lại cũng không có.
“Tuy tôi không biết tại sao anh lại giận, nhưng tôi vẫn phải đồng ý yêu cầu của người đàn ông Adam đó.”
Két…
Chiếc xe đang chạy đột nhiên bị bẻ lái và phanh gấp bên đường. May mắn Eira đã kịp thắt dây an toàn nên chỉ hơi chúi đầu về phía trước rồi bật ngược người về đằng sau.
“Anh đang làm cái gì vậy?”
“Tại sao?”
Hoàng Hiếu Phong và Eira đồng thời thốt ra câu nói một lúc rồi ngẩn người nhìn nhau. Hoàng Hiếu Phong ý thức bản thân vừa thất thố làm ra hành động không giống thường ngày, còn Eira thì không rõ vì sao đối phương lại hỏi mình như vậy.
“Tôi…”
“Tôi…”
“Anh nói trước đi.”
“Cô nói trước.”
Không khí giữa hai người lại lần nữa rơi vào trầm mặc, sau cùng vẫn thành Eira lên tiếng trước.
“Tôi đồng ý giúp đỡ anh ta là nhiệm vụ bắt buộc. Anh yên tâm, tôi sẽ không để nó ảnh hưởng đến giao kèo của chúng ta.”
Hiển nhiên Eira đang nghĩ rằng Hoàng Hiếu Phong không hài lòng vì cô không tập trung vào nhiệm vụ của bọn họ mà chăm chăm đi quan tâm việc khác.
“Vậy thì tốt.”
Sau vài phút trầm mặc Hoàng Hiếu Phong chỉ đáp lại một câu như thế. Chiếc xe tiếp tục lăn bánh, vốn mục đích kế tiếp của anh là cửa hàng quần áo trong trung tâm thương mại thuộc quyền sở hữu của Hoàng Gia, nhưng do những lời thì thầm Eira đã nói với mình trước đó, anh quyết định đổi lịch trình thành đi đến công ty.