Là một trong số ít những người biết thân phận tác giả tiểu thuyết nổi tiếng của Eira, Thương Nguyệt tin rằng đối phương không phải một người vì chút của cải mà nổi lòng tham. Đừng có giỡn, doanh thu mỗi tác phẩm được nhà xuất bản bán ra do Twins sáng tác có thể dư sức mua mấy bộ ‘Blood Tears’. Hơn hết, tuy Thương Nguyệt mới tiếp xúc với Eira một thời gian ngắn, nhưng đã đủ để bà thấy cô không mặn mà gì với mấy thứ lấp lánh xa xỉ này.
“Thưa bà, chúng tôi hoàn toàn có cơ sở để làm thế.” - Nam quản lý không vì khí tràng áp bách của Thương Nguyệt mà e sợ - “Nhân viên của tôi vừa mới báo cáo, có người nhìn thấy cô gái này có hành vi không minh bạch ở khu vực cầu thang thoát hiểm, thậm chí người đó còn thấy vị này vội vàng cất gì đó vào bóp. Nữ nhân viên kia trong khách sạn chúng tôi nổi tiếng thật thà siêng năng, tôi tin rằng cô ấy sẽ không tự nhiên vu oan cho người khác.”
“Cô ta hiện tại đang ở đâu?” Thương Nguyệt không hề nghĩ tới là bên khách sạn lại có nhân chứng. Có điều, để đảm bảo tính xác thực, bà muốn trực tiếp gặp đối phương.
“Thu Hồng, cô tìm Trịnh Tiểu Hà lên đây cho tôi.” Quản lý gọi một nữ nhân viên đứng đằng sau mình. Thu Hồng gật đầu, tác phong nhanh nhẹn lập tức rời đi, không lâu sau đã quay trở lại, còn mang theo một cô gái khác.
Eira vừa nhìn một lần liền nhận ra đối phương. Đây chính là người đã ôm khăn rồi va phải cô lúc trước.
“Trịnh Tiểu Hà, mời cô thuật lại những gì mình đã chứng kiến cho quý bà đây đi.”
“Vâng ạ.”
Tầm mắt của Trịnh Tiểu Hà nhất thời lướt qua Eira. Chỉ thấy cô gái này như một nữ thần của màn đêm, ánh mắt thấu triệt không thể nhìn thấy đáy, và nếu lỡ như có người để linh hồn mình rơi vào vũng hồ đấy rồi, thì đứng nghĩ đến chuyện vùng vẫy thoát ra.
Trịnh Tiểu Hà có chút chột dạ quay đầu đi. Nhưng bản thân chỉ cần nghĩ đến một việc, bao nhiêu chột dạ đó liền biến thành khát vọng và bất đắc dĩ. Như thể đã lấy được sự quyết tâm, cô bình tĩnh kể mọi sự việc cho Thương Nguyệt và tất cả mọi người ở đây nghe.
Từng câu từng chữ từ Trịnh Tiểu Hà nói ra truyền vào tai những vị khách vô cùng rõ ràng, khiến ánh mắt của họ khi nhìn về phía Eira tệ đi trông thấy. Cô gái này nhìn bề ngoài cũng xinh đẹp quý phái, sao lại làm ra hành vi dơ bẩn như thế.
Bỗng nhiên không biết có ai tự dưng hô lên, đợi nghe rõ đối phương nói gì thì đồng loạt sửng sốt. Trang nhất báo xã hội vừa đưa tin, chủ tịch tập đoàn Hoàng Gia tuyên bố vị hôn thê, còn kèm theo ảnh chụp hai người trao nhau nụ hôn nồng cháy trước tiệm Adam’s Salon. Mọi người theo bản năng tò mò cũng lên mạng để kiểm tra, không ngờ đúng là có tin tức đó thật, phía dưới còn thêm một bức ảnh Hoàng Hiếu Phong cùng cô gái đó thân mật đi vào công ty.
Nhưng mà, sao gương mặt của cô gái trong ảnh này quen thế nhỉ? Cả bộ váy đối phương đang mặc nữa. Xong, khi có người nhìn về phía Eira, liền bừng tỉnh nhận ra người ấy không phải đang đứng ngay đây ư, lại còn vừa bị nghi ngờ làm ăn trộm?
Ở đây có không ít người hoặc là đối tác hoặc có quen biết sơ qua với Hoàng Gia, trong khi chủ tịch Hoàng lại quá nổi tiếng trong giới thương nhân rồi. Một con sói nham hiểm như thế không thể nào có phẩm vị thấp được. Cô gái này quả thực rất xinh đẹp, không lẽ Hoàng Hiếu Phong là một người ưa nhan sắc?
Cũng có rất nhiều quý cô trẻ tuổi vốn mến mộ Hoàng Hiếu Phong liền ném cho Eira những ánh nhìn không thiện cảm, trong lòng thầm nguyền rủa đối phương nhất định là ăn cắp. Nếu có thể vạch mặt được con hồ ly này, thì Hoàng Hiếu Phong sẽ tỉnh ngộ mà rời bỏ cô.
Thế nhưng từ đầu đến cuối Eira chỉ giữ thái độ lạnh nhạt bàng quan, như thể nhân vật mà đối phương đang nhắc đến không phải là cô vậy.
Eira không thể không công nhận là lời kể của đối phương rất rành mạch, luận điểm luận cứ rõ ràng, gần như không ai có thể bắt bẻ được điều gì. Và có một điều quan trọng hơn, chính là Eira quả thực đã đi đến khu vực cầu thang thoát hiểm và đụng phải đối phương ở đó. Máy ghi hình không thể quay lại sự việc đã diễn ra, cho nên Trịnh Tiểu Hà có đổi trắng thay đen thì Eira cũng chẳng làm gì được.
“Luật sư Thương, bà nghe rồi chứ? Nếu cô Eira muốn chứng tỏ sự trong sạch của mình, nhất định phải để chúng tôi kiểm tra chiếc bóp.” Nam quản lý có chút đắc ý nhìn Thương Nguyệt. Hắn vẫn luôn nghe người phụ nữ này nổi tiếng là Nữ Hoàng Bất Bại, mỗi phán đoán của bà chưa bao giờ xảy ra sai sót. Nếu lần này hắn có thể qua mặt được đối phương, vậy bản thân nhất định sẽ được nổi tiếng chỉ sau một đêm.
Bà Hoàng đứng một bên xem sốt ruột đến đứng ngồi không yên, vốn bà muốn tự ra mặt nói giúp Eira, đồng thời gọi điện báo cho Hoàng Hiếu Phong biết cô gặp chuyện. Xong, vấn đề là bà Hoàng không hiểu tại sao con trai không chịu nghe máy, gọi vài lần đều được nhận lại thông báo không thể liên lạc.
“Không được, tôi không thể đứng nhìn nữa.”
Bà Hoàng thấy những người khác dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn con dâu tương lai của mình, tức giận trong lòng bỗng chốc muốn bùng nổ, sắc mặt nghiêm trọng muốn đi lên tham gia vào cuộc đôi co.
Tuy nhiên có một cái tay vươn lấy kéo bà lại, bà Hoàng vừa quay sang liền đụng phải ánh mắt sắc bén của bạn thân, tính nói gì đó nhưng bị đối phương cướp lời trước.
“Cứ bình tĩnh đi. Con bé có thể tự xử lý chuyện này.”
“Nhưng…”
“Bà ra mặt cũng không khiến mọi chuyện tốt hơn.”
“Thời điểm ở trong nhà vệ sinh, bà thật sự không nhớ rõ sao?” Bà Hoàng nhớ đến mọi vấn đề trở nên nghiêm trọng khi đối phương không thể làm làm chứng sự trong sạch cho Eira. Aura Stephen có triệu chứng đãng trí? Trong số bốn người bạn chơi với nhau, bà Hoàng luôn nhận định vị này là người minh mẫn nhất đấy.
“Đương nhiên là nhớ.” - Aura đút tay vào túi quần, đáp với giọng điệu bình thản - “Lúc Trần Bảo Ngọc bước vào đã không đeo chiếc vòng rồi.”
“!!” - Bà Hoàng và Lý Tuyết Mai ở ngay cạnh nghe được đồng thời sửng sốt đến ngây người, bà Hoàng là người lấy lại tinh thần trước tiên, không vui chất vấn Aura - “Sao bà không nói điều này với bọn họ? Như vậy Eira có thể trực tiếp chứng minh mình trong sạch rồi.”
“Phải giải thích với bà thế nào đây nhỉ? Một sự thử thách? Ừm, cũng không tệ.” Aura xoa cằm cảm thán. Bà muốn hiểu thêm về đứa cháu gái này hơn một chút. Không hiểu sao, mỗi khi nhìn vào con bé, Aura luôn cảm thấy đối phương như một bản sao nhỏ của mình. Điều này khiến bà cảm thấy rất hứng thú và tò mò hơn.
“...” Làm bạn với nhau hơn ba mươi năm, bà Hoàng biết rõ cách suy nghĩ của Aura nhiều lúc khá lập dị. Sau hôm gặp mặt lần đó, mỗi lần bà nhớ lại câu buột miệng của Lý Tuyết Mai, liền bắt đầu nghĩ ngược nghĩ xuôi.
Nếu đặt Eira và Aura đứng cạnh nhau rất dễ bị lầm tưởng, vì họ có nhiều nét tương đồng đến kì lạ. Nhưng vì biết quá rõ về quá khứ của Aura, nên không ai nảy ra cảm nghĩ họ có mối liên hệ với nhau.
Có điều, qua hôm nay, từ thái độ khác thường của Aura, bà Hoàng càng hoài nghi về vấn đề này. Không lẽ bạn thân từng đẻ con và giấu mọi người? Hơn nữa, rất có thể Eira là đứa trẻ bí ẩn đó?