“Anh hối hận rồi à?”
Khi xung quanh không còn người ngoài, Eira chẳng còn tâm tư để đóng kịch nữa.
“Tôi chưa từng hối hận với quyết định của mình.” Ban đầu môi của Hoàng Hiếu Phong hơi mím nhẹ không muốn đáp, nhưng do cái nhìn của Eira quá trực tiếp, nên anh đành phải bất đắc dĩ đáp lại.
“Sắc mặc và câu nói của anh không đồng nhất.” - Eira cười lạnh - “Mà thôi, kể cả anh có hối hận đi chăng nữa, chúng ta cũng không có cơ hội quay đầu.”
Dứt lời Eira thư thái ngả người ra phần ghế dựa sau lưng, đầu quay ra nhìn cửa sổ, trong đầu bắt đầu thả hồn đến tấm danh thiếp kẹp trong ốp điện thoại. Chuyện hẹn một buổi nữa cùng nói chuyện với Aura Stephen là việc Eira nhất định phải làm rồi. Nhưng trước tiên, cô cần kể lại mọi chuyện cho anh trai Egan và trưng cầu ý kiến của anh. Vì trong vụ việc này, anh trai cũng không thể thiếu phần liên quan. Nếu không phải cha Arnold còn đang bị Hội Đồng cầm chân ở vùng đất phù thủy, thì có khi Eira cũng sẽ kéo người tới hỏi cho ra nhẽ.
“Ngày mai cô có rảnh không?” Cứ tưởng cả chuyến đi hai người sẽ không nói gì nữa, vậy mà Hoàng Hiếu Phong lại là người phá vỡ không khí trầm mặc.
“Coi như là có đi.” Eira đáp lại bâng quơ. Cô tính sẽ quay lại tiệm làm đẹp sáng nay để gặp người đàn ông tên Adam. Ai kêu hắn là đối tượng nhiệm vụ tiếp theo của Eira chứ.
“Cả ngày?”
“Chắc chỉ trong buổi sáng.” Eira ước lượng thời gian, cảm thấy mình chỉ là đi tiếp nhận nguyện vọng, chứ đợi thực hiện thì còn lâu, một buổi sáng là đủ rồi.
“Vậy buổi chiều theo tôi tới công ty.”
“Nếu là vấn đề bản quyền của tác phẩm ‘The Witch’ thì không cần. Tôi không đồng ý đâu.” Bộ truyện này mang một ý nghĩa đặc biệt với Eira, cô sẽ không để ai động vào hoặc thay đổi câu chuyện của nó.
“Cô nên cân nhắc lại, cơ hội được ký hợp đồng với Hoàng Gia không phải ai cũng có được.”
“Vậy thì anh nhường cơ hội đó cho người khác đi.” Eira phủi tay không quan tâm.
Chỉ là một lúc sau, Eira đột nhiên quay sang đồng ý với Hoàng Hiếu Phong, nhưng đổi lại cô có một điều kiện.
“Tôi ký hợp đồng cũng được. Nhưng tôi muốn anh giúp tôi làm một việc.”
“Còn có chuyện mà quý cô Eira Stewart không thể xử lý?” Có được bản quyền của ‘The Witch’, vốn Hoàng Hiếu Phong nên vui vẻ, nhưng cuối cùng lại buông giọng mỉa mai. Anh không phải là người đàn ông rộng lượng gì, việc cô từng đe dọa anh lúc trước, anh còn ghi trong lòng đấy.
“Anh chỉ cần trả lời chấp nhận hay không là được rồi.” Eira không được tự nhiên trừng mắt đối phương. Chẳng lẽ mình đe dọa anh ta còn chưa đủ?
“Cô nói đi.” Hoàng Hiếu Phong đã thốt ra ba chữ này, tức là anh đang ngầm đồng ý rồi.
“Giúp tôi điều tra một người.”
“Ai?”
“Aura Stephen.”
“!!!” Hoàng Hiếu Phong kinh ngạc. Tại sao lại là bà ấy?
“Nếu là Aura Stephen, chỉ cần cô vào thanh tìm kiếm gõ tên bà ấy, bất cứ thông tin nào cũng có hết, đâu nhất thiết phải điều tra?” Miệng Hoàng Hiếu Phong nói vậy, nhưng trong lòng có suy tính gì chỉ có anh mới biết.
“Cái tôi muốn không phải là mấy thông tin đó. Quá khứ của Aura Stephen trước khi làm diễn viên, và tìm tin tức những người có gương mặt gần giống hoặc y hệt bà ta vào một trăm năm đổ về trước.”
Biết địch biết ta, trăm trận trăm thắng. Eira vẫn còn quá mơ hồ về người phụ nữ này, mà những thông tin cô cần, tự cô tìm hiểu sẽ mất nhiều thời gian hơn.
Hoàng Hiếu Phong nhíu mày, dường như đã nắm bắt được điều gì đó qua lời nói của Eira.
Aura Stephen là bạn thời đại học của mẹ anh, sau này ra trường nhưng vẫn luôn duy trì liên lạc với nhau cho tới giờ. Bản thân bà là người nổi tiếng, được dân chúng công nhận nhưng chưa từng tỏ thái độ cao ngạo hay gay gắt với người khác. Với sự thông minh và sắc sảo của mình trong từng lĩnh vực tham gia, Aura Stephen được bọn họ tôn làm nữ hoàng của giới giải trí thế giới.
Một người phụ nữ hoàn hảo như vậy, đúng là có chỗ khác thường. Mà hiện tại Eira Stewart còn muốn anh điều tra về bà ấy, vậy có lẽ nào, Aura Stephen mà anh luôn biết không phải con người bình thường?
Từ khi gặp được Eira Stewart, Hoàng Hiếu Phong không ngừng được đổi mới tam quan, đồng thời phát hiện có những người xung quanh anh có thể mang thân phận không đơn giản. Liệu sự thay đổi này là phúc? Hay là họa?
“Được! Thành giao.”
Egan và Eira nói chuyện ngồi cùng nhau nói chuyện cả buổi tối. Thái độ của Egan sau khi biết chuyện mình có một người bác gái có khuôn mặt giống y hệt mẹ không khác Eira là bao. Cái tên Aura Stephen này anh đã từng nghe qua. Dù sao đối phương là một diễn viên nổi tiếng, tuy phạm vi hoạt động của bà không phải ở tại trong nước, nhưng báo chí và tin tức ít nhiều đã nhắc đến vài lần.
"Thế cho nên, em muốn gặp bà ấy lần nữa?"
Sau khoảng thời gian trầm mặc suy tư, Egan trưng gương mặt nghiêm túc hỏi Eira.
"Dĩ nhiên rồi." - Eira không phủ nhận - "Nhưng trước đó, em muốn điều tra về bà ấy trước"
"Đó là một việc cần thiết." Egan đồng tình.
Có điều, cách vài phút sau đó, Eira đã khiến Egan chấn động đến không thể nào bình tĩnh.
"Chúng ta mà tự điều tra thì sẽ khá phiền phức và tốn thời gian. Vì thế, em đã nhờ Hoàng Hiếu Phong, đổi lại việc chấp nhận nhượng bản quyền của 'The Witch' cho Hoàng Gia."
"Cái gì" - Egan đứng bật dậy - "Không phải em nói 'The Witch' là tài sản tinh thần quý giá nhất với em sao? Không cần tự ủy khuất mình như thế. Anh sẽ tự nghĩ cách."
Egan nói lời cuối với một khí thế hiên ngang, nhưng chỉ nhận được cái bĩu môi của em gái.
"Anh không gây chuyện là điều tốt nhất đối với em rồi."
"Nhưng mà..."
"Ngưng." - Eira giơ tay ngăn lại trước khi ông anh trai sinh đôi của cô có ý định đôi co tiếp - "Hôm nay em muốn đi nghỉ sớm, anh cũng về phòng của mình đi."
Rầm. Cánh cửa phòng màu trắng đóng sầm lại khi Egan định đuổi theo Eira và muốn thuyết phục cô suy nghĩ lại. Bàn tay đưa lên nắm cửa nhưng cuối cùng lại thả xuống, người đàn ông điển trai bất lực quay lưng trở về căn phòng của chính mình, tiếp tục sự nghiệp tính toán làm sao hủy được giao kèo giữa em gái và gã đàn ông mang hơi thở đầy mùi tiền kia.