Cho tới bây giờ, Vân Ẩn Nguyệt vẫn cho rằng Vân Ngạo Tuyết là con người yếu đuối vô năng tính tình ôn hoà mặc nguời xoa tròn bóp méo, giống như trước đây vậy, vô luận có phải nàng làm hay không, đều sẽ không rên một tiếng nhịn xuống. Lần này chắc hẳn cũng sẽ không ngoại lệ. Phúc lớn mạng lớn tránh được một kiếp thì thế nào? Còn không phải nhát gan yếu đuối mặc nàng khi dễ!
Trong chớp mắt, nàng (Nguyệt) đã nghĩ xong đối sách, nếu Vân Ngạo Tuyết nói sự tình đêm qua ra, nàng sẽ căn ngược một ngụm, nói nàng ta đi trắng đêm không về.
Vân Ngạo Tuyết trong lòng thở dài một hơi, chủ nhân thân thể mình đúng là quá thảm đi, trên trán miệng vết thườn rõ ràng như vậy, vậy mà vị phụ thân này có mắt không tròng, mở miệng chính là trách cứ. Vị muội muội cùng cha khác mẹ lại tùy ý bôi nhọ nàng, mẹ cả trên danh nghĩa thờ ơ lạnh nhảt ngồi bên xem diễn, trong mắt hàn ý có thể đem người đông lại thành một khối băng. Nhìn thế nào cũng thấy khiến người ta buồn lòng. Nàng đời trước chỉ quỳ phụ mẫu ở tết Thanh Minh, hiện tại bị người hại bắt nadng quy xuống? Đùa cái quỷ gì vậy?
Vân Ẩn Nguyệt lại càng thêm dầu vào lửa:” Phụ thân, chúng ta Vân gia chính là thể diện cuae Yến quốc, tỷ tỷ cả đêm không vêt, vạn nhất bị ngưởi có tâm biết được, lại muốn cười nhạo ngài. Nhà chúng ta nhiều năm như vậy bị người ra cưởi nhạo còn chưa đủ sao?”. Nàng không nói lời này thì thôi, vừa nói lại khiến Vân Quân Ngũ nghĩ tới lúc trước Vân Ngạo Tuyết sinh ra. Lúc đó hắn thật cao hứng, dù sao nàng cũng là điach nữ của mình. Chỉ là nàng sinh ra ngày tháng cùng canh giờ thực không tốt. Dạn môn vọng tộc Yến quốc xưa nay ainh ra con cháu đều xó tinh tượng đại sư đoán mệnh cách, Vân Ngạo Tuyết cũng không ngoại lệ. Chính là xuất ra tinh mệnh của nàng thực không thể tưởng tượng. Nàng sinh vài tháng năm, vốn là nâng hè chói chang lại tuyết rơi toàn thành, dày tầm ba tấc. Ngay cả mẫu thân nàng sinh ra chưa kịp liếc nhìn nàng một cái, liền đi đời nhà ma.Tinh tượng đại sư nói nàng là sát tinh chi tướng, chủ khắc thân, lại khoing thể đem nàng vứt bỏ, nếu không nghiệt nợ quấn thân, phản hệ cực lớn. Biện pháp phá giải chỉ có thể đợi đến năm nàng cập kê, gả cho một nam nhân âm khi âm lịch mớu có thể hoá giải. Vân Quân Ngũ chỉ có thề dạ dạ vâng vâng theo lời đại sư nơm nớp lo sợ mà dưỡng nàng mười lăm năm, đảo mắt qua cùng không có phát sinh địa sự gì lớn. Chỉ là lời đòn đại vớ vẩn liền không ngừng, nói Vân Ngạo Tuyết là cái têu tinh, gả chồng liền phải hút tinh huyết, là một cái tai hoạ.
UNgày Vân Ngạo Tuyết cập kê đã gần tới, đừng nói là người cầu hôn, mgay cả bá tánh bình thường đối với Vân đại tiểu thư tránh còn không kịp, lời đồn càng ngày càng quá đáng, nói nàng cùng sát thần không khác gì nhau, chỉ sợ cưới nàng sẽ bị dính avajn đen đủi chết oan chết uổng.chính vì Vân Ngạo Tuyết là “ sát tinh “ đồn dsaij, nàng Vân Ẩn Nguyệt, nhị tiểu thư Vân phủ cũng chịu liên lụy. Mỗi khi trong kinh thành có tiệc tụ hội con cái quý tộc, nàng luôn bị người ta dùng ánh mắt xem thường nhìn ngó, tài hoa cũng không có đất để dụng võ, nàng là người có gia thế trong sạch, lại vì liên lụy mà không thể gia nhập đám người phú quý, thế nên thực hận Vân Ngạo Tuyết. Nàng vốn cho rằng, Vân Ngạo Tuyết chết đi, lời đồn cũng lắng xuống. Cuộc sống của nàng liền thanh tịnh không nghĩ tới hôm này nàng ta lại êm đẹp đừn ở trước mặt mình, cái này làm cho Vân Ẩn Nguyênt thế nào không hận.
Nghe nàng làm bộ làm tịch nói Vân Ngạo Tuyết liền hiểu, đây là muốn dồn nàng vào chỗ chết kia thực tốt, có gì liền nói trắng ra, một lần liền giải quyết.
“ Ta đêm wua làm gì, muội muội chẳng lẽ khoing biết sao?” Nàng uyển chuyển đem vấn đề vứt lại cho Vân Ẩn Nguyệt. Vân Ẩn Nguyệt cư nhiên không ngờ Vân Ngạo Tuyết cư nhiên lớn mật đam chính diênn cùng nàng giằng co, trong lòng căng thẳng nhưng trên mặt biểu tình tỏ ra vô tội:” tỷ tỷ ngươi đang nói cái gì nha, đêm qua ta ở cùng mẫu thân thêu nữ hồng, ngươi đi đâu ta như thế nào biết?”
A, thật là, vịt chết nhưng cái mỏ vẫn cứng Bôn ba một đêm, ngủ ngon cỏn chưa có, Vân Ngạo Tuyết có chút mệt mỏi. Nàng dứt khoát lấy cái ghế ngồi xuống:” Nga? Muội muội thêu thùa a?” Nàng dùng ngón tay nhẹ nhàng đuểm lên trên cái tráng sưng như bánh bao, như là thực khó hiểu “ Kia muội muội có biết,vết thương trên trán ta là như thế nào có sao?”
Vân Ẩn Nguyệt có điểm không thể hiểu được nàng như thế nào thoát ra, như cũ càng mạnh miệng “ Ngươi vì sao bị thương ta như thế nào biết? Tính tình ngươi xưa nay lỗ mãng, chính bản thân và chạm vào đâu lại lôi kéo đến ta đây là đạo lí gì “
Ây nha, còn học được trả đũa nha, phủi sạch chính mình quan hệ nha.
Vân Ngại Tuyết biết rằng nàng sẽ không dễ dàng chịu thua, xua xua tay nói “ Ta nhưng đâu có nói gì đến ngươi, cũng đúng, miệng vết thương chính xác không phải do ngươi làm, là người ngươi thân mật tạp ta một cái, ngươi chỉ đứng ở một bên nhìn, cũng không có động thủ “.
“ Thân mật?” Vân Quân Ngũ vừa nghe liền đưa ánh mắt lăng liệt nhìn về phía Van Ẩn Nguyệt:” Ngạo Tuyết nói lời này là sự thật?”
Vân Ẩn Nguyệt nóng nảy:” Phụ hân, người đừng nghe nàng ta nói bậy, ta cùng biểu ca thanh thanh bach bạch, chính là đức hạnh của nàng thực kém cỏi, đây là muốn kéo ta cùng nàng xuống nước...” Vừa dứt lời, Vân Ẩn Nguyệt thực hối hận. Chính là Vân Ngạo Tuyết lần này không cho nàng ta thời gian phản ứng:” A biểu ca a, thì ta người muội muội thân mật là biểu ca a”
Không đánh đã khai
Vân Quân Ngũ cũng nghe thấy, sắc mặt hoàn toàn trầm xuống dưới, một cỗ lửa giận trong ngực tự ý quay cuồng. Lúc trước Liễu thị nhiều lần bên gối hắn thổi gió, tính toán đem Ẩn Nguyệt gả cho nhi tử của Cấp Cửu Môn Đề Đốc Tống Hà là Tống Triệu Nguyên, tên Tống Triệu Nguyên này là thân cháu ngoại trai nhà nàng. Liễu thị giúp nhà mẹ đẻ, tâm tư nhỉ này có thể lí giải, chỉ là tên Tống Triệu Nguyên kia hoàn toàn là một kẻ tài trí bình thường, văn võ đều không được. Là một kẻ chỉ biết dựa vào thế gia, không chút thành tự, Ẩn Nguyệt là nữ nhi của hắn, hắn sao có thể trơ mắt nhìn nàng nhảy vào hố lửa.
Lui một bước vạn bước rộng mở, liền tính gả vàng vào cùng làm phi, so với gả nàng cho Tống Triệu Nguyên còn tốt hơn vạn lần.