Hứa Lê không phải là đứa trẻ năm tuổi thực sự, tất nhiên có thể hiểu được ý của anh ta, cô suy nghĩ: "Vậy thì giáo sư Ngụy và giáo sư Phương rất quan trọng sao?”
“Rất quan trọng.”
Về điểm này, Từ Dần đã đưa ra câu trả lời khẳng định. "Vậy thì đi thôi.”
Hứa Lê đồng ý ngay. Giáo sư Ngụy cô chưa từng nghe qua nhưng giáo sư Phương thì kiếp trước cô có lẽ đã từng nghe qua, cũng từng gặp.
Đó là một ông lão nhỏ bé nghiên cứu vũ khí rất lợi hại, vũ khí do ông cải tạo thậm chí có thể gây ra mối đe dọa đối với thây ma cấp bốn hoặc năm. "Em muốn đi sao? Rất nguy hiểm đấy.”
Từ Dần lúc này cũng rất mâu thuẫn. Về mặt tý trí, anh ta chắc chắn hy vọng Hứa Lê đi, chỉ có cô đi thì những cỗ máy quan trọng của viện nghiên cứu mới có thể vận chuyển về một cách suôn Sẻ.
Nhưng chung sống lâu như vậy, anh ta cũng coi Hứa Lê như em gái ruột của mình, để anh ta dẫn Hứa Lê đi mạo hiểm, anh ta cũng thấy áy náy.
Bản thân anh ta cũng không biết hy vọng Hứa Lê đồng ý hay không đồng ý nữa.
"Đi chứ.”
Hứa Lê có chút tiếc nuối: "Chỉ là như vậy thì không thể đưa Hứa Vân Thâm đi cùng được.”
"Hứa Vân Thâm?”
Từ Dần sửng sốt một chút, phản ứng lại: "Người bên trong đó?”
Hứa Lê gật đầu.
"Hai người đều họ Hứa à? Anh ta không phải là anh trai em chứ?”
Giản Phong vừa dứt lời thì bị Trương Hưng huých một cái.
Giản Phong:?
Anh ta kêu lên một tiếng, định hỏi Trương Hưng có phải phát điên rồi không thì nghe Hứa Lê nói: "Anh ta không phải anh trai em, em không còn người thân nào nữa.”
Giản Phong: Đột nhiên thấy cái huých này của tôi đáng bị ăn.”
Nhưng nếu anh ta đồng ý thì em sẽ đưa anh ta về, sống cùng em.”
Hứa Lê nói, còn gật đầu.
Chỉ là nếu như vậy thì có vẻ như ngôi nhà của cô lại nhỏ hơn một chút. Cũng không biết có thể xin được cả nhà bên cạnh không. Hứa Lê suy nghĩ, Trương Hưng đã nhíu mày: "Em muốn để cậu ta sống cùng em sao?”
"Vâng vâng.”
Hứa Lê nghiêm mặt: "Em có thể nuôi anh ấy!”
Mọi người có mặt: "???”
Không phải chứ, cô là một đứa trẻ, lại nói nuôi một người đàn ông lớn?
Giản Phong khuyên nhủ, nghi ngờ Hứa Vân Thâm vừa rồi đã lừa đứa trẻ: "Tiểu Lê, em còn nhỏ, không biết rằng đôi khi đàn ông càng đẹp trai thì càng lừa người, con đừng để anh ta lừa.”
Hứa Lê: "Em nuôi anh ấy không phải vì anh ấy đẹp hay không.”
Giản Phong: "Vậy là vì sao?”
Hứa Lê: "Không nói cho anh biết!”
Tất nhiên cô không thể nói là vì Hứa Vân Thâm đặc biệt! Phải biết rằng, cô cứu người khác, điểm và kinh nghiệm chỉ có 10 nhưng cô cứu Hứa Vân Thâm, chỉ riêng điểm và kinh nghiệm đã tăng cho cô 200, trực tiếp nâng hệ thống lên cấp bốn, chưa kể đến bull đặc biệt của cô, bull đặc biệt và Hứa Vân Thâm có liên quan, Hứa Vân Thâm chỉ cần tiếp xúc với cô mỗi ngày là có thể nhận được phần thưởng điểm.
Hứa Vân Thâm đâu phải là gánh nặng ăn bám, anh ta rõ ràng là túi điểm và túi kinh nghiệm biết đi! Dù Giản Phong có không hiểu, có muốn khuyên can thế nào cũng không thể thay đổi được quyết định của Hứa Lê. Kết thúc trao đổi nhiệm vụ, Từ Dần phải liên lạc với căn cứ và đội một, Hứa Lê chạy về phòng, lại trèo lên giường ngồi, trước tiên cất bát cháo và cái bàn nhỏ vào không gian, sau đó mới đánh giá Hứa Vân Thâm.