Nghe nói: Phượng Thiên Mị đã đoạt được giải nhất trong đêm Hội hoa đăng tối hôm qua, đánh bại Ngũ đại công tử và Tứ đại tài nữ, còn thắng được ba vạn lượng hoàng kim của Hiên Vương gia, còn khiến Tô trắc phi ngay tại đó phải nói rằng mình thua kém Phượng Thiên Mị.
Nghe nói: Hiên Vương muốn lấy Phượng Thiên Mị làm Vương phi lần nữa.
Nghe nói: Phượng Thiên Mị bằng lòng gả cho Ngốc Vương – Mạch Vương, đối xử với hắn không tệ nữa chứ! Đem đèn hoa đăng Long Phượng thắng được tặng cho Ngốc Vương chơi, còn đưa hắn về nhà nữa!
Nghe nói: ……..
Mặc dù nói là nghe nói, nhưng mà mọi người đối với những lời này đã không còn hoài nghi nữa, bởi vì có không ít người đã tận mắt chứng kiến chuyện hôm qua.
Hơn nữa, tất cả mọi người đều biết, bảy năm trước, Phượng Thiên Mị cũng là một tiểu mỹ nữ tài hoa tuyệt sắc khuynh thành, kinh tài tuyệt diễm. Chẳng qua là sau khi mẫu thân nàng qua đời, bệnh nặng một hồi liền trở nên ngu ngốc, cả ngày tô loạn vẽ loạn lên khuôn mặt khiến nó biến dạng, lâu dần mọi người cũng quên mất thanh danh vốn có của nàng.
Về phần vì sao từ ngốc biến thành không ngốc nữa, mọi người hiển nhiên cho như vậy là tốt rồi, cũng không có người hoài nghi.
Nhưng mà, còn có một chuyện quan trọng chưa hóa giải nghi hoặc, đó chính là: Không phải nói Phượng Thiên Mị đã táng thân trong biển lửa sao? Sao lại vẫn còn sống rất tốt chứ!
Có người nói: Phượng Thiên Mị không muốn gả cho Hiên Vương, cho nên đào hôn, cố tình tạo ra một màn táng thân trong biển lửa kia.
Có người lại nghi hoặc: Không phải Phượng Thiên Mị rất thích Hiên Vương sao? Ba ngày hai nơi quấn lấy Hiên Vương, sao có thể đào hôn được chứ?
Có người nói: Phượng Thiên Mị bị người ta ép buộc, nên mới cố tình tạo ra một màn táng thân trong biển lửa kia.
Có người lại nghi hoặc: Khi đó Phượng Thiên Mị còn là một kẻ ngốc, ai sẽ ép buộc chứ!
Có người nói: Phượng Thiên Mị thực sự đã bị hỏa thiêu, nhưng được cao nhân cứu.
Có người lại nói: …………
Đủ loại tin đồn và nghi hoặc cũng theo đó mà truyền đến, nhiều ít cũng khiến kẻ khác khó hiểu, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không giải thích được. Những lời đồn đãi này hiển nhiên cũng truyền tới Phượng phủ, thậm chí truyền tới Hoàng cung.
Trong Phượng phủ
Phượng Thiên Linh bị hoảng sợ quá độ đến tận sáng nay mới tỉnh lại, vốn đang không tin mọi chuyện hôm qua là thật, nhưng khi nghe được những lời đồn từ bên ngoài truyền đến, Phượng Thiên Linh đã không thể không tin.
Sáng sớm, trên dưới Phượng gia ngoại trừ hạ nhân, đều tập trung ngồi trong đại sảnh, chờ Phượng Thiên Mị trở về.
Trong đại sảnh, ngồi ở chủ vị chính là Phượng Thanh Tường, lúc biết được Phượng Thiên Mị còn sống, lại còn biến thành tốt như thế, trong lòng nói không cao hứng là giả. Nhưng mà nhớ tới bảy năm qua, ông chẳng quan tâm đến nàng, trong lòng cũng có hổ thẹn, không biết Mị Nhi có thể tha thứ cho ông hay không.
Kỳ thật, ông không phải không muốn gặp nàng, cũng không phải ghét bỏ nàng, mà là vì trông thấy nàng, ông sẽ nghĩ tới Khởi Quỳnh Hoa (mẫu thân của Phượng Thiên Mị), trong lòng liền khó chịu, đây cũng là do ông quá yêu Quỳnh Hoa.
Cho đến bây giờ ông mới biết được, hóa ra tình yêu của mình lại làm tổn thương nữ nhi.
Phía dưới chủ vị, ngồi bên phải chính là Phương Vãn Tình, tiếp theo là Phượng Thiên Bình, rồi đến Phượng Thiên Linh. Lúc này Phương Vãn Tình và Phượng Thiên Linh đang còn kinh ngạc vì Phượng Thiên Mị còn sống cũng đã bình tĩnh lại, tinh thần có chút khẩn trương không yên.
Các nàng không biết, trước kia Phượng Thiên Mị thật sự ngốc hay là giả ngốc. Nếu là giả ngốc, vì sao vẫn để các nàng tùy ý khi dễ, ngược đãi, cho dù là vì muốn sống nên phải chịu đựng nhưng tính khí của một người dù tốt đến mấy cũng không chịu đựng được bảy, tám…. năm như vậy!
Nếu như thật sự ngốc thật, vì sao lại đột nhiên tốt lên, hay là ở Hiên Vương phủ đã xảy ra chuyện gì đó, hay là do trận hỏa hoạn ở Hiên Vương phủ kia, làm cho nàng ta biến tốt. Như vậy bây giờ nàng ta biến tốt, không biết có còn nhớ rõ những chuyện trước kia hay không, lần này nàng ta trở về, có phải là để báo thù hay không?
Nếu thật sự là về báo thù, để lão gia biết được ba người mẫu tử các nàng khi dễ Phượng Thiên Mị thế nào, thế thì đừng nói chi đến chuyện nàng được phù chính nữa.
Nếu như để lão gia biết là mình hạ độc tiện nhân Quỳnh Hoa kia, có lẽ mình sẽ lập tức bị đuổi mình ra khỏi Phượng phủ cũng chưa biết chừng. Nhưng cái này vẫn chưa tính là gì, nếu để Thái hậu biết được, thì sẽ trực tiếp bị lăng trì mất!
Nghĩ đến đây, cơ thể Phương Vãn Tình cực lực run lên, giống như ngay lập tức sẽ bị chém đầu vậy, trong lòng vô cùng không yên.
Không, sẽ không, trước kia Phượng Thiên Mị hẳn là ngốc thật, cho nên, dù nàng ta khỏi bệnh, cũng sẽ không nhớ rõ chuyện trước kia. Hơn nữa, bây giờ đã là chết không đối chứng, cho dù nàng ta nhớ được, vậy thì như thế nào? Chuyện bà hạ độc lúc đó cũng chỉ có Phượng Thiên Mị chứng kiến, mà chuyện cách đây bảy năm, lâu như vậy, đã không còn chứng cứ gì có thể tìm ra nữa.
Chỉ bằng Phượng Thiên Mị vu khống, cho dù tin, cũng không định tội bà được, hơn nữa Phượng Thiên Mị có nhớ hay không còn chưa biết mà!
Dù sao Phượng Thiên Mị cũng là một nữ tử, cho dù nàng ta về lại Phượng phủ cũng không gây nổi sóng to gió lớn gì. Nếu như nàng ta thật sự tạo thành uy hiếp gì cho bà, vậy thì bà sẽ không ngại khiến nàng ta thật sự chết luôn.
Tuy là nói bọn họ khi dễ Phượng Thiên Mị, lão gia mà biết sẽ tức giận, nhưng lão gia cũng không muốn gặp Phượng Thiên Mị. Bằng sự sủng ái của lão gia với ba mẫu tử bọn họ, hẳn sẽ không vì nàng ta mà làm gì bọn họ đâu! Nhiều nhất chính là vô duyên với vị trí chủ mẫu mà thôi.
Có điều, Phượng phủ này chỉ có một đứa con trai là Bình Nhi, dù lão gia cưới ba phòng, nhưng cũng không lạm tình, quả quyết là sẽ không lấy vợ nữa. Bây giờ, lão gia đều ngủ ở phòng bà, chưa từng qua ba phòng kia, vậy về sau, Phượng phủ này còn không phải là do Bình Nhi của bà kế thừa sao!
Nghĩ đến đây, tâm tư của Phương Vãn Tình mới xem như thả lỏng, chẳng qua là nghĩ đến Phượng Thiên Bình, khúc mắc trong lòng Phương Vãn Tình lại chợt lóe qua.
Phượng Thiên Linh đương nhiên không biết chuyện mẫu thân hạ độc Quỳnh Hoa phu nhân, nhưng lại hiểu rằng nếu phụ thân biết các nàng khi dễ Phượng Thiên Mị sẽ tức giận. Nhưng nói thế nào thì nàng cũng là một trong Tứ đại mỹ nữ tài hoa của Thiên Vận, phụ thân hẳn sẽ không nhẫn tâm với nàng đâu.
Nhưng nếu cứ như vậy, việc phù chính của mẫu thân liền vô vọng, nàng cũng không được làm đích nữ, còn mang thân phận thứ nữ nữa, nàng thật sự oán hận, không cam lòng.
Lúc này sắc mặt của Phượng Thiên Linh có chút trắng bệch, vặn vẹo, nhớ tới Phượng Thiên Mị vẫn chưa chết, còn hết ngốc, lại tuyệt sắc khuynh thành, kinh tài tuyệt diễm; tuy rằng nàng rất không muốn tiếp nhận, nhưng mà, sự thật lại chính là như thế!