Nhắc tới ba vạn ngàn lượng hoàng kim, trong lòng hắn thật muốn khóc, bây giờ hắn trực tiếp muốn dùng tiền, dù chỉ là trăm lượng ngàn lượng, cũng tự có tác dụng lớn.
Nhưng mà, bởi vì một vụ cá cược, khiến cho hắn mất đi ba vạn lượng hoàng kim. Như vậy thì thôi, còn bị Phượng Thiên Mị nhục nhã.
Những bực bội này, vốn dĩ thời điểm hắn xác định phải lấy được Phượng Thiên Mị nên nhịn xuống. Nhưng hiện tại Phượng Thiên Mị nói chắc như đinh đóng cột là không có khả năng cùng với hắn, nhục nhã hắn.
Cho nên bây giờ chỉ cần nhắc tới hoặc là nghĩ đến Phượng Thiên Mị, lồng ngực của hắn nghẹn thở, rất khó thở ra.
Thương Lan Việt coi thường sắc mặt âm u của Thương Lan Hiên, chẳng qua điều này, chính là hiệu quả hắn muốn.
Bọn họ không biết ai dùng một vạn lượng mời Phù Vân ra sân khấu, nhưng Giang Ngự Phong lại biết, vì dẫn dụ Phù Vân đi ra, hắn không hề tiếc dùng một vạn lượng.
Cho nên vừa lúc bọn họ dứt lời, Giang Ngự Phong cũng chen miệng nói: “Người ta dùng mười vạn lượng mời Phù Vân ra sân khấu, các người không chi ra, không phải cũng đều tới sao?” Giọng nói giễu cợt không hề che giấu.
Nhất thời Thương Lan Việt và Thương Lan Hiên cứng họng, ngụ ý, bọn họ dính chút ánh sáng của người bỏ tiền, mới được nhìn thấy Phù Vân.
Còn bóng gió, chính là giễu cợt bọn họ, có mục đính tính toán, lại là luyến tiếc tiêu tiền.
Trong lòng Thương Lan Hiên và Thương Lan Việt không vui, không dám nói gì, thế nhưng Thương Lan Việt mở miệng nói tiếp: “Nhưng mà nghe nói, hai ngày nay Hiên hoàng đệ náo loạn với Tô trắc phi vì chút chuyện không vui, tình cảm rạn nứt, không biết là thật hay giả.”
Lời nói tuy là nghi ngờ, nhưng giọng điệu lại rõ ràng, sặc mùi khiêu khích.
Chuyện xảy ra trong cung hôm đó hắn đương nhiên đã biết, cộng thêm chính bản thân tự đi điều tra, lại càng biết rõ.
Đối với việc Tô Nhị Tịch thiết kế lợi dụng Thương Lan Hiên giết Phượng Thiên Mị, hắn không cảm thấy kinh ngạc nhiều, bởi vì hắn đã sớm nhìn ra, Tô Nhị Tịch là một người có tâm cơ, chẳng qua là Thương Lan Hiên rất thích Tô Nhị Tịch, cho nên rất tín nhiệm nàng ta.
Đây chính là trong nhà chưa tỏ ngoài ngõ đã tường, ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê.
Thương Lan Việt hắn không như vậy, hắn đã hứa vị trí chính phi cho Lạc Khuynh Dung, nếu Lạc gia trợ giúp hắn đoạt được ngôi vị Hoàng đế, thì vị trí Hoàng Hậu, chính là của Lạc Khuynh Dung, hắn có thể cho nàng sủng ái, nhưng không thể cho nàng lòng của hắn.
Bởi vì, với mỗi Đế vương, định trước là vô tình.
Cho nên ngay từ đầu tới cuối quan hệ của hắn và Lạc gia, rõ ràng chỉ là một cuộc giao dịch, cuộc giao dịch này là buộc mạng họ lại với nhau, cho nên không cho phép phản bội.
“Việt hoàng huynh thật đúng là có bản lĩnh! Ngay cả chuyện nhà của Bổn vương cũng nghe nói.” Sau khi Thương Lan Hiên nghe xong, sắc mặt âm trầm hơn, tròng mắt phát ra lửa giận.
“Ha ha! Hốm đó động tĩnh trong cung lớn như vậy, không biết cũng khó, chẳng qua là nguyên nhân chính vẫn là không biết. Phượng Thiên Mị này lại đánh Vân Phi và Mộng Nhi, Bổn vương cũng cảm thấy đau lòng, còn có ngày hôm trước Mộng Nhi vẫn còn tốt, sáng hôm sau, thi thể của bốn Hắc y nhân xuất hiện ra sao không ai giải thích được, thật là điên rồ! Haiz! Hiên hoàng đệ cũng nên nén bi thương!” Thương Lan Việt giả bộ một người tốt, nói ra chữ nào cũng là châu ngọc.
Mặc dù hắn cũng nghi ngờ, vì sao Phượng Thiên Mị chỉ nói ra chuyện bị Tô Nhị Tịch hãm hại, mà không nói ra chuyện mình bị Thương Lan Hiên giết cũng, chẳng lẽ nàng ấy vẫn còn thích hắn ta sao?
Ha ha! Đúng là nữ nhân mà, luôn là động vật nói một đằng làm một nẻo.
Chẳng qua, với tình huống bây giờ của Phượng Thiên Mị, nếu như cưới nàng ấy, sẽ có lợi cho việc đoạt vị của mình, cho nên, chắc chắn hắn phải có được nàng ấy.
Vốn định mấy ngày trước đi cầu hôn, nhưng mấy ngày nay liên tiếp xảy ra rất nhiều chuyện, tâm tình Phụ hoàng không tốt, hắn không thể tuỳ tiện chọc giận.
Cho dù Phượng Thiên Mị bây giờ có bao nhiêu tốt đẹp, nhưng nói cho cùng vẫn là một người bị chồng bỏ, cho nên hắn tin tưởng, nếu hắn cưới nàng làm Trắc phi, không có lý do gì mà nàng không đáp ứng.
Ồ! Nếu Phượng Thiên Mị biết được ý nghĩ trong lòng Thương Lan Việt, tất nhiên sẽ cho hắn một cái tát, bị chồng bỏ thì thế nào, người bị chồng ruồng bỏ này coi thường ngụy quân tử ngươi đấy, coi thường ngựa đực, đừng nói là Trắc phi đến Chính phi Hoàng hậu đều coi thường.
“Ngươi” Thương Lan Hiên tức giận, sắc mặt lúc tái lúc xanh, còn hiện lên khẩn trương không dễ phát giác được.
Đúng vậy, hắn đang khẩn trương, cũng có thể nói là khủng hoảng, ngược lại không phải bởi vì Thương Lan Việt biết được những lời nói đó, mà hắn nghe ra ngụ ý trong lời nói đó, nhất định là Thương Lan Việt đã biết nguyên nhân.
Hắn biết tâm cơ của Thương Lan Việt rất sâu, thế lực mạnh, cho nên đối với những thứ Thương Lan Việt biết hắn không quá kinh ngạc, hắn khẩn trương bởi vì lo lắng chuyện sẽ bị bại lộ, đối với hắn lại càng bất lợi.
Mọi người nghe hai người đối thoại gay gắt, cũng không có chen miệng vào, coi như xem cuộc vui.
Thấy Thương Lan Hiên kinh ngạc, trong lòng Thương Lan Việt là một trận sảng khoái, bây giờ hắn không có vạch trần chuyện này, giữ lại đối với hắn còn có tác dụng, chỉ cần đến Thất Tịch, tất cả, coi như là hồi kết thúc.
Nghĩ đến đây, trong lòng Thương Lan Việt đầy thoả mãn, người cũng không khỏi ngồi thẳng, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, mắt nhìn xuống thấy mọi người trong phòng khách, đột nhiên có một loại cảm giác từ trên cao nhìn xuống.
Tựa như, mình ngồi ở trên vị trí kia được quần thần bái lạy.
“Phù Vân và Bạch Nhan này thật đúng là thần bí, đều dùng khăn che mặt, thật muồn nhìn dưới mạng che một chút, rốt cuộc là một khuôn mặt như thế nào?” Nhẹ nhấp một ngụm trà, Mộc Cẩm Thần ôn nhã nói, không có tính toán, không có mục đích, chỉ thuần tuý là tò mò.
Hôm đó, Bạch Nhan nói chủ nhân phía sau “Phượng Vũ Cửu Thiên” sẽ khiến hắn mất đi tự tin, hắn rất tò mò, rốt cuộc là một người thế nào, làm cho Bạch Nhan khẳng định hắn sẽ mất đi tự tin như vậy!
Rốt cuộc chủ nhân sau màn này là nam hay nữ? Già hay trẻ?
Bất kể là ai, có thể sau một đêm quật khởi “Phương Vũ Cửu Thiên”, còn liên tục đánh bại các thanh lâu khác, không kể là sớm có mưu tính từ trước hay thực sự là có thực lực, cũng đã đủ khiến cho hắn rung động.
Hiện giờ, trừ bỏ ba thanh lâu lớn việc làm ăn bị giảm sút, vẫn còn coi là thu vào bình thường, những thanh lâu khác đều đã đóng cửa, cũng rất nhiều trên danh nghĩa là bị “Phượng Vũ Cửu Thiên” thu mua.