Ông trời còn để cho hắn ở trên đời này, gặp được người mình thích, coi như là ưu ái lớn nhất với hắn rồi.
Cùng lúc đó, Phượng phủ.
Phượng Thiên Mị vào cửa lớn, bọn hạ nhân đều nhìn nàng bàng ánh mắt kỳ lạ, tuy rằng không kiêng kị biểu hiện ra ngoài, nhưng Phượng Thiên Mị vẫn nhìn thấy trong ánh mắt bọn họ, có khinh bỉ, chán ghét.
Ở một góc sân, thậm chí còn có vài nha hoàn bàn tán sau lưng.
“Vốn nghĩ rằng Đại tiểu thư thay đổi tốt lên, ai biết, đêm qua vậy mà cả đêm không về, nghe nói là đi làm chuyện không thể nhìn người, thật sự là không biết liêm sỉ!”
“Đúng thế! Hôm nay còn đá gãy mệnh căn của người ta, tỷ nói xem, có phải nàng ta đã bị cái gì kích thích hay không.”
“Không thể nào! Chẳng lẽ, là gian phu kia không được, không thỏa mãn được Đại tiểu thư.”
Vài nha hoàn tự do bàn tán, nói chuyện rất khó nghe.
Giọng nói của các nàng rất nhỏ, nếu không chú ý nghe, căn bản là không biết đang nói cái gì. Nhưng mà, Phượng Thiên Mị đứng ở cửa lớn lại nghe được rõ ràng.
Các nàng trò chuyện rất hăng say, hoàn toàn không biết Phượng Thiên Mị đã sớm xuất hiện.
Sắc mặt Phượng Thiên Mị trở nên âm u, ánh mắt nhìn chằm chằm vài nha hoàn đang bàn tán về nàng kia, đã lộ ra sát khí. Gia đinh nha hoàn khác nhìn thấy Phượng Thiên Mị xuất hiện vốn muốn đi nhắc nhở, nhưng mà, nhìn thấy Phượng Thiên Mị lạnh băng như thế, làm cho người ta nhìn thấy khủng bố, cho nên, chỉ có thể từ bỏ.
“Xú nha đầu, ngươi có biết xấu hổ hay không, làm sao có thể nói như vậy!”
“Vốn chính vậy mà! Hôm nay lại đi câu dẫn Mộc công tử người ta, sau khi Cẩm vương nhìn thấy bèn nổi giận, nói vậy chắc Đại tiểu thư cũng có gian tình với Cẩm vương này đây. Lúc trước biết bản thân mình là kẻ ngốc, không ai thèm lấy, phải đi câu dẫn một tên ngốc, hiện giờ lại đi câu dẫn người khác, thật là một dâm phụ …!”
Dứt lời, chợt nghe thấy một tiếng hét thảm vang lên, chỉ thấy nha hoàn vừa nói câu cuối cùng kia đột nhiên bị đánh bay, thẳng đến chỗ cách đó hai thước rơi mạnh xuống, một tiếng “Bộp” vang lên, nha hoàn đó đâu đớn kêu rên vài tiếng, sau đó im lặng.
Cả đám người nhất thời bị dọa trợn tròn mắt, miệng há to quên khép lại, đồng tử trợn lớn quên chớp, Hồng Kiều cũng không ngoại lệ.
Lại thấy Phượng Thiên Mị đã đứng ở trước mặt các nàng, hơn nữa sắc mặt lạnh như băng, làm cho các nàng chỉ cảm thấy thân mình mềm nhũn, tim, cũng sắp nhảy đến tận cổ họng. Nhưng mà, trong lúc nhất thời thân thể không thể nào khống chế, không nhúc nhích được.
“Các ngươi, đang nói gì về bản Quận chúa!” Phượng Thiên Mị tà mị cười, giọng nói êm ái lại khiến mấy nha hoàn nghe thấy, giống như bùa đòi mạng từ địa ngục âm u.
Nhưng mà, cũng kéo suy nghĩ của các nàng từ trong trạng thái bị dọa sợ hãi trở về, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy, thân thể run run như trống đánh, mạnh mẽ “Bụp” một tiếng, mấy người đồng loạt quỳ xuống: “Đại tiểu thư tha mạng, Đại tiểu thư tha mạng!”
“Lần sau nô tỳ không dám nữa.”
“Nô tỳ cũng không dám ”
“Đại tiểu thư tha mạng!”
Vài nha hoàn không ngừng dập trán, giọng nói nghẹn ngào đau khổ cầu xin nói.
“À! Lần sau, chẳng lẽ các ngươi còn hy vọng có lần sau sao?” Giọng nói của Phượng Thiên Mị lạnh nhạt, nhưng lại tràn ngập hơi thở nguy hiểm.
“Không không không không, không có lần sau, không, không có lần sau.”
“Tuyệt đối không có lần sau.”
“Tiểu thư bỏ qua cho nô tỳ lần này đi!”
“Chuyện gì xảy ra thế này?” Đột nhiên, một giọng nam hùng hậu vang lên sau lưng Phượng Thiên Mị, sau đó, bước chân cũng dồn dập đi vào.
Phượng Thiên Mị không quay đầu, cũng biết người đến là ai, ngoại trừ Phượng Thanh Tường còn ai vào đây!
Sau khi Phượng Thanh Tường nghe thấy mấy lời đồn đãi, tức giận đến khó thở, nhưng mà ông không tin, Mị Nhi sẽ làm ra chuyện như vậy. Nhưng mà, hết lần này tới lần khác con bé không ở Đông uyển, cho nên, ông chỉ có thể chờ Mị Nhi trở về, để hỏi rõ xem rốt cuộc có chuyện gì đã xảy ra.
Chỉ là, khi nghe được tiếng kêu thảm thiết ở đây vang lên, ông vừa tới nơi, lại nhìn thấy một màn như vậy.
Phía sau Phượng Thanh Tường còn vài người đi theo, lần lượt là Phương Vãn Tình dùng vải mỏng che kín mặt, Phượng Thiên Linh và Đỗ di nương, Phượng Thiên Dao, đều tâm tư khác nhau nhìn Phượng Thiên Mị.
Dưới khăn che mặt khóe miệng Phương Vãn Tình không chút kiêng kỵ cong lên, nở nụ cười âm hiểm vì gian kế được thực hiện, bởi vì bất kể cười như thế nào, đều không có ai nhìn thấy. Nhưng mà, ánh mắt của bà ta lại bán đứng chính mình.
Đột nhiên bà cảm thấy, ngay cả ông trời cũng đang giúp bà, một người cả đêm chưa về đủ để khiến cho danh tiếng của ả ta mất hết, trực tiếp bị nước miếng của dân chúng dìm chết. Không thể tưởng được, lại đồng thời đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, câu dẫn Mộc Cẩm Thần bên đường, còn lôi lôi kéo kéo với Cẩm vương, lại trắng trợn tuyên bố ghét bỏ Mạch vương là kẻ ngốc.
Ai ở Vận thành chả biết, Phượng Thiên Mị có quan hệ không rõ với Mạch Vương, hơn nữa, còn ở trước mặt mọi người thừa nhận việc cưới gả, bây giờ lại công khai câu dẫn Mộc Cẩm Thần, nói không có quan hệ với Mạch Vương, đây không phải đang nói cho người đời biết, Phượng Thiên Mị là người thay lòng đổi dạ sao?
Cứ như vậy, sẽ bị vậy sẽ bị người đời khinh thường, bà không tin, ả ta như vậy còn có thể thoải mái vượt qua sao?
Đương nhiên, Phương Vãn Tình cũng chỉ là nghe được lời đồn đãi phiến diện mà thôi, hơn nữa, bà cũng trực tiếp khinh thường chuyện Phượng Thiên Mị đá hạ bộ của người khác ở trên đường. Bà cho rằng, cho dù Phượng Thiên Mị có khác biệt như thế nào, cũng là một nữ nhân, cho dù cương liệt như thế nào, vẫn là không thể rời bỏ nam nhân.
Sắc mặt Phượng Thiên Linh rất là bình thản, nhưng mà, trong mắt của nàng thì đang cười nghiêng ngả, lại càng ác độc tưởng tượng, kết cục vô cùng thê thảm của Phượng Thiên Mị.
Phượng Thiên Mị, giờ đây danh tiếng của ngươi bị tổn hại, sau này, ta còn muốn cho ngươi thương tích đầy mình.
Ánh mắt Đỗ di nương phức tạp, vốn bà cho rằng tìm được một ngọn núi tốt để dựa vào, nhưng mà chuyện hôm nay, khiến cho bà cảm giác được nguy cơ. Nếu Đại tiểu thư thật sự xảy ra chuyện, có phải đại biểu bà cũng không thể sống dễ chịu hay không, bà mới quản gia hai ngày, bà không muốn cứ như vậy trả lại, hơn nữa, bà còn muốn ngồi lên vị trí chủ mẫu đấy!
Nếu để Phương Vãn Tình đoạt lại quyền quản gia, nhất định sẽ không bỏ qua cho bà, hai ngày này, bà cũng đi tìm Phương Vãn Tình gây khó dễ không ít.
Tuy rằng ngay từ đầu là tiểu thư sai bà đi làm, nhưng mà, mẹ con bà bị Phương Vãn Tình chèn ép nhiều năm như vậy, bà đã sớm muốn phản kích, chỉ là bà không quyền không lực, lấy cái gì mà đấu với mụ ta!