“Anh, sao anh lại đánh lá này, không dễ gì có được lá này trong tay đâu.” Tiểu Dĩnh quơ tay múa chân nói.
Trang Hào ngậm lấy điếu thuốc không lên tiếng, nghĩ thầm Game Over nhanh cho rồi, ngộ nhỡ bị Hoa Kì nhìn thấy mình và nha đầu này chơi chung một chỗ, không chừng lại phác tác thành ra dạng gì.
Thật đúng là không khéo không thành sách, Hoa Kì giơ bánh chưng mẹ mình bao vào cửa, thấy tiểu Dĩnh và Trang Hào đang thân mật nhiệt tình thì nhất thời máu ghen đại phát.
“Khụ......” Hoa Kì ho khan mấy tiếng.
Trang Hào và tiểu Dĩnh dường như là đồng thời quay đầu, thấy Hoa Kì thì tiểu Dĩnh còn khách khí kêu một tiếng anh.
Trang Hào nhìn sắc mặt Hoa Kì liền nghĩ thầm...... hỏng rồi.
Hoa Kì gật đầu cười cười, nói với Trang Hào một câu: “Thiếu chà xát đúng không?”
Trang Hào cười làm lành nói: “Anh chơi hai ván Đấu Địa Chủ em cũng không cho à?”
Hoa Kì hừ lạnh một tiếng ném bánh chưng lên quầy.
“Ơ, làm gì đấy?” Bàng Suất cầm chìa khóa xe BWM đi vào, vừa lắc vừa nói: “Hơn nửa năm không thấy, có nhớ tôi không.”
Trang Hào ngồi ở trong quầy cười nói: “Ai thèm nhớ cậu.”
Bàng Suất bĩu môi nói: “Tôi đâu có hỏi anh.” Nói xong, Bàng Suất tựa vào quầy nghiêng đầu ngó vào trong: “Ố ồ, Trang Hào sao anh lại mập thành như vậy? Nhìn bụng anh kìa.”
Trang Hào mặc áo tay ngắn màu đen, vỗ vỗ bụng phệ nói: “Đây đều là âm mưu của Hoa tiểu cẩu đó.”
“Sao?” Bàng Suất rất có hăng hái mà hỏi.
Trang Hào cười nói: “Hoa tiểu cẩu sợ tôi đi làm loạn bên ngoài, ngày ngày làm cho tôi ăn, một tháng liền tang năm ký, kết quả thành ra như vậy.” Trang Hào vuốt vuốt bụng: “Trước kia cởi quần là có thể thấy quần cộc, bây giờ nhìn không được, phải lật vài lớp thịt mới có thể thấy.”
Bàng Suất cười không khép miệng được: “Hoa tiểu cẩu yêu anh nên mới vậy.”
Trang Hào cười khổ nói: “Trước kia vóc người của tôi thật tốt, cơ bụng mấy múi rõ ràng, cậu nhìn bây giờ, tất cả đều là mỡ.”
Bàng Suất cười ngửa tới ngửa lui, quay đầu nói với Hoa Kì: “Tôi nói này Hoa tiểu cẩu, hơn nửa năm không thấy cậu vẫn không biến hóa gì.”
Hoa Kì vừa muốn nói chuyện, Trang Hào đã vọt lên trước một bước, nói: “Cậu ta có thể có biến hóa gì, ngày ngày uống thứ đó của tôi, mỹ dung dưỡng nhan lắm.”
Bàng Suất lạnh đến buồn nôn: “Con mẹ nó chứ, hai người thật không phải là người, tôi phải mau chóng rời khỏi đất thị phi này.” Nói xong, Bàng Suất cầm hai cái bánh chương trong túi trên quầy, nói: “Cho tôi ha.”
“Cậu ở lại đây ăn bữa cơm luôn đi.”
Bàng Suất phất phất tay: “Anh em còn có chuyện, đi, gặp lại.”
Chân trước Bàng Suất đi, chân sau Hoa Kì liền nói với nhân viên trong siêu thị: “Hôm nay là tiết Đoan Ngọ, cho mọi người nghỉ sớm nửa ngày, tất cả về nhà ăn tết thôi.”
Lời vừa ra khỏi miệng, nhân viên liền vô cùng cao hứng, vội vội vàng vàng thu dọn đồ đạc đi rồi.
Hoa Kì đứng ở cửa đợi một người cuối cùng rời khỏi siêu thị mới kéo cửa cuốn xuống, quay người lại nháy mắt với Trang Hào: “Đi, chà xát tắm rửa thôi.”
Trang Hào vỗ vỗ bụng: “Được, lại được khai công.”
“Anh có vẻ không tình nguyện lắm?” Hoa Kì hỏi ngược lại.
Trang Hào vội vàng giải thích: “Nào dám, vợ nói đều là thánh chỉ, đi chứ?”
Hoa Kì nhe răng cười một tiếng, đi theo Trang Hào vào nhà vệ sinh.
—-Bôi đen để đọc đoạn dưới —-
Vừa vào cửa, hai người nhanh chóng cởi hết trơn, ôm nhau liền gặm, trình độ lửa nóng không tầm thường.
Lúc buông ra, Hoa Kì từ từ trượt xuống, một phát cầm lấy nhị đệ của Trang Hào liền ngậm vào miệng, trượt lên trượt xuống liếm vô cùng vang, Trang Hào cũng rất là phối hợp đung đưa trước sau.
Miệng Hoa Kì hoạt động đồng thời phía dưới cũng không nhàn rỗi, tự mình dùng ngón tay khuếch trương, đợi đến lúc tùng khẩn thích hợp, xoay người quỳ trên mặt đất, nhẹ ngâm mà nói: “Ông xã, mau tới.”
“Tới đây tới đây, đừng thúc giục.” Trang Hào nửa quỳ ở sau lưng Hoa Kì, tìm đúng vị trí liền động thân đâm vào, dừng cũng không dừng liền bắt đầu cuồng va chạm.
“A...... Dùng sức.”
Trang Hào càng dùng sức.
“A...... chơi em đi.”
Trang Hào ừ một tiếng, hỏi “Vợ, thoải mái không?”
“Ừ, thoải mái, em thích ông xã như vậy.”
Trang Hào nắm chặt hông của Hoa Kì, cuồng xông vào mấy chục cái mới nói: “Đổi tư thế, tự em ngồi lên.” Trang Hào xoay người lại nằm trên mặt đất, Hoa Kì vội vàng dạng chân đi lên, trên dưới chuyển động.
Hoa Kì chuyển động đồng thời Trang Hào cũng nắm nhị đệ của cậu, giúp cậu triệt.
“Đừng triệt, triệt nữa liền bắn.” Hoa Kì vừa động vừa nói.
Trang Hào cười nói: “Bắn thì tốt, chúng ta cùng nhau.”
“Không, em muốn anh chơi em bắn.”
“Như vậy sao......” Trang Hào ngồi dậy: “Tư thế này làm không được, đổi lại đi.” Trang Hào bế Hoa Kì đứng lên, đôi tay nâng mông của cậu lúc lên lúc xuống bắt đầu mãnh liệt đưa đẩy.
“Vợ, nhìn gương.” Trang Hào thay đổi phương hướng, để Hoa Kì quay đầu lại là có thể thấy bọn họ trong gương.
Hoa Kì quay đầu lại nhìn qua, vẫn không quên liếm môi mấy cái.
“Vợ, thấy không, đại JB của anh đang ở trong cúc hoa của em đấy.” Trang Hào cười nói.
Hoa Kì chu mồm nói: “Anh có ghê tởm không?”
“Không ghê tởm, anh thích.” Trang Hào bắt đầu gia tăng Mã Lực, tiếng bành bạch càng vang: “Nhìn gương.”
Hoa Kì quay đầu lại nhìn, hé miệng cười nói: “Anh tròn tròn thật mập.”
Trang Hào cười nói: “Anh đây gọi là JB lớn tím mập, một đêm có thể làm đến mấy lần.” Nói xong, Trang Hào không khống chế được liền bắn, tốc độ từ từ chậm lại, cho đến không nhúc nhích mà ôm Hoa Kì.
Hoa Kì có chút buồn bực, quay đầu lại nhìn anh nói: “Sao lại không động?”
Trang Hào lúng túng nói: “Thao, hưng phấn quá bắn mất tiêu.”