• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hắc hắc, Mạc tổng tài, tôi đến tìm Minh Nhan, không ngờ lại gặp được anh ở đây, hắc hắc, lúc nãy tôi không thấy gì hết, không thấy gì hết, thật mà, tôi bị cận, độ còn rất nặng, không tin anh cứ hỏi anh ấy đi.” Người nào đó bị bắt gặp xấu hổ nói, cuối cùng còn muốn La Khương đang đứng bên cạnh làm chứng cho cô.

“Ân, độ rất nặng, rất không thể thấy gì a.” Thư ký La rất biết nghe lời làm chứng cho cô, bất quá nghe như thế nào cũng có chút oán giận trong đó.

Minh Nhan nghe thấy giọng nói có chút quen thuộc, bất chấp thẹn thùng, mạnh mẽ quay đầu lại, vừa thấy Tân Vãn, liền vui vẻ chạy tới ôm chặt lấy cô.

“Tân Vãn......”

“Minh Nhan......”

Hai người con gái líu ríu người này một câu người kia một câu, thân thiết đến nỗi hoàn toàn quên mất sự tồn tại của những

Mà hai người đàn ông bên cạnh không hẹn cũng liếc nhìn nhau, Minh Hiên tiến lên ôm lấy Minh Nhan quay về bàn ăn, La Khương cũng ôm lấy Tân Vãn đi vào bàn ăn tìm vị trí ngồi xuống, nhẹ giọng nói. “Chờ cơm nước xong rồi hãy nói chuyện tiếp.” Quản gia rất biết ý liền đưa lên hai phần ăn nữa.

Lực chú ý của Tân Vãn phút chốc bị hấp dẫn bởi bữa đại tiệc con cua trên bàn, không khỏi tán dương nói. “BOSS đúng là BOSS, ra tay quả là như danh tiếng, ngay cả bữa sáng cũng ăn cua nha.”

Ba người còn lại nghe cô nói xong thì mặt đồng thời cũng nổi hắc tuyến, La Khương nhẹ giọng nói. “ Nếu em muốn ăn, mỗi ngày tôi sẽ mua cho em.”

Tân Vãn không chút nghĩ ngợi liền cự tuyệt nói. “Không cần, anh cũng không phải là BOSS làm sao mỗi ngày có thể mua được a, chưa kể mỗi ngày đều ăn cũng sẽ ngán.” Lại nhỏ giọng nói tiếp. “Hơn nữa nếu tôi muốn ăn, sao phải cần đến anh mua chứ, tôi không có tay để tự đi mua sao.”

La Khương nghe vậy đen mặt, bực mình trừng mắt cô liếc một cái, cô gái này thực sự là thiên tài, chỉ giỏi chọc hắn giận, muốn tốt với cô một chút cũng không được.

Minh Hiên ăn miếng cháo, cố che lại ý cười, thật sự là vật họp theo loài, người phân theo đàn a, cô gái Tân Vãn trì độn này cùng Minh Nhan là cùng một dạng, đến bây giờ cũng chưa biết thân phận thật sự của La Khương, tên kia tuy rằng không phải BOSS, nhưng so với BOSS còn nhiều tiền hơn, xem ra, cô ấy ngay cả tình cảm của La Khương đối với mình cũng có thể chưa phát hiện ra ấy chứ, điều này làm cho hắn không thể không đồng tình với La Khương rồi.

Minh Nhan vừa ăn vừa nhìn trộm Tân Vãn cùng thư ký La nói chuyện, hai người này thực không giống đang yêu nhau nha, cô có cảm giác không giống, nhưng rõ ràng là cô cảm giác được khi thư kí La nói chuyện với Tân Vãn có phần nhường nhịn hơn a, đây có tính là hiện tượng tốt không nhỉ, nếu Tân Vãn và thư ký La ở cùng với nhau, hẳn là sẽ hạnh phúc lắm đây, bình thường những người đàn ông bên ngoài lạnh lùng sẽ rất thương yêu vợ, cô là lấy từ kinh nghiệm của mình a.

Cơm nước xong xuôi, hai người các cô trở về phòng của Minh Nhan, ngồi trên giường, bắt đầu líu ríu nói chuyện phiếm, đem hai người đàn ông còn lại ném sang một bên, hoàn toàn không để

“A? Mạc tổng tài chính là Hiên Hiên sao?” Nghe Minh Nhan nói ra thân phận thật sự của Mạc Dịch Hiên, Tân Vãn không thể tin được, từ trên giường nhảy dựng.

“Ân, lúc đầu mình cũng không dám tin, nhưng mà có rất nhiều chuyện khiến mình không thể không tin. Anh ấy viết rõ mọi chuyện của mình, thậm chí biết những bí mật nhỏ giữa mình và Hiên Hiên nữa.” Hiện tại Minh Nhan nghĩ lúc đó mình thật ngu ngốc, ngay từ đầu, Mạc Dịch Hiên và Minh Hiên đã có rất nhiều điểm chung, chỉ là cô luôn suy nghĩ theo hai mắt mù tịt của mình, cho nên không nhận ra hắn.

“Ân, thực lãng mạn nga, Hiên Hiên vì cậu mà hoàn toàn thay đổi thân phận. Nếu như có người con trai nào tốn sức và tâm tư vì mình như vậy, mình tuyệt đối không nói hai lời mà gả cho người đó.” Tân Vãn nghe xong, vẻ mặt đầy hâm mộ nói.

Minh Nhan bĩu môi, cô gái nhỏ này suốt ngày than thở nha, cô thấy thư ký La đối với cô ấy cũng không tồi mà. Vì thế thử hỏi. “Vậy thư kí La không tốt với cậu sao?”

“Anh ta? Anh ta rất tốt với mình, đáng tiếc là Gay, hiện tại tụi mình là bạn tốt nha, nói không chừng anh ta còn xem mình là chị cũng đó, ha ha......” Tân Vãn cười hì hì giải thích.

Minh Nhan vừa nghe có chút hắc tuyến, đã nói cả nửa ngày rồi mà đến bây giờ cô gái nhỏ này vẫn còn cho rằng người ta là gay sao, xem ra cô đã hại thư kí La thảm rồi, vì thế mở miệng giải thích nói. “Tân Vãn à, kỳ thật, có thể thư kí La không phải là......” Gay.

Không đợi Minh Nhan nói xong, thì đã bị tiếng gõ cửa xen vào, Minh Nhan nhíu mày, đáp. “Mời vào.”

Cửa lập tức bị đẩy ra, khuôn mặt tươi cười lấy lòng của Minh Hiên xuất hiện ở cửa, trong tay còn bưng theo hai ly đồ uống, nịnh nọt nói. “Anh thấy hai người ở trong này nói chuyện phiếm đã đến trưa, sợ hai người khát, anh mới đưa đồ uống đến đây.”

Minh Nhan nở nụ cười, làm bộ khách khí nói. “Cám ơn anh nga, anh để bên kia là được rồi, sau đó lúc ra ngoài phiền anh nhớ đóng cửa lại cho bọn em nha.”

Minh Hiên cười gượng. “Hắc hắc...... nói chuyện đến trưa rồi mà vẫn chưa xong

“Chưa a, chúng em đã lâu không gặp, có rất nhiều chuyện muốn nói, cho nên đêm nay Tân Vãn sẽ ngủ ở đây với em, còn anh tự tìm chỗ ngủ đi.” Minh Nhan ôm lấy Tân Vãn, giả vờ thực thân mật nói.

“Không phải chứ, bà xã.” Minh Hiên lộ ra vẻ mặt đau khổ kêu lên.

“Đúng vậy, ông xã à.” Minh Nhan bắt chước hắn cũng lộ ra vẻ mặt đau khổ.

“A, bà xã đại nhân, chúng ta thương lượng một chút được không, hai người muốn nói chuyện phiếm thì cứ nói, tán gẫu buổi trưa thì cũng không quan trọng nha, nhưng mà buổi tối, Tân Vãn cũng mệt mỏi, em nên để cô ấy đi nghỉ ngơi a, có được không?” Minh Hiên đưa ra chủ ý, hy vọng có thể dẹp bỏ ý nghĩ trong đầu bà xã đại nhân.

“Không được, chúng em muốn học tập người xưa soi đuốc nói chuyện suốt đêm a, anh nhanh đi ra ngoài đi, đừng quấy nhiễu chúng em nói chuyện nữa, cơm trưa, cứ đưa vào phòng là được, chúng em ăn trong phòng.” Minh Nhan không chút nghĩ ngợi cự tuyệt .

“Bà xã......” Minh Hiên đáng thương gọi, nói cái gì cũng không chịu đi ra ngoài.

“Được rồi, anh đi ra ngoài trước đi.” Minh Nhan thấy hắn không chịu đi ra ngoài, vì thế nhảy xuống giường, đẩy hắn ra ngoài, thuận tiện khóa cửa lại.

Tân Vãn thấy Mạc tổng tài đi ra ngoài, lúc này mới xì một tiếng cười to lên, cô nhịn cười đã nửa ngày, nhịn thực vất vả. “Đây là Mạc tổng tài ư? Biến hóa rất lớn nha, có thể liên tưởng giống như một con chó nhỏ a. Ha ha......”

Minh Nhan nghe vậy cũng cười cong khóe miệng. Hắn thay đổi rất lớn, từ sau khi bị hắn lừa kết hôn, hắn liền thường xuyên dùng loại biểu tình đáng thương như thế này để nói chuyện với cô, chẳng lẽ đây là điều mà mọi người thường nói, tình yêu làm người ta mất đi lí trí sao? Nhưng thường là dùng để nói phụ nữ, chẳng lẽ đối với đàn ông cũng như vậy sao?

Hai người đang cười, lại nghe có tiếng đập cửa, Minh Nhan thở dài, bất đắc dĩ đáp. “Ai vậy?”

---------------

Tác giả:

Tạ lỗi: Trong lúc nhất thời Linh Điểm đã lười, không tra rõ tài liệu, phạm vào một sai lầm nghiêm trọng, trong chương trước xuất hiện món cua, nhờ một bạn đọc nhiệt tình góp ý là ở Mĩ không có, hôm nay Linh Điểm cũng tra xét một chút, quả thật là như thế, cám ơn vị bạn đọc kia, còn có địa điểm mua cua cũng không đúng, Linh Điểm sẽ mau chóng sửa lại, nhưng chương VIP và sự cải biến có vẻ khó khăn, cần thông qua biên tập, cho nên cần một chút thời gian, mong các bạn đọc thông cảm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK