• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi thay quần áo, Minh Nhan hùng dũng, oai vệ, hiên ngang, tiêu sái đi ra ngoài, vừa lúc tổng tài đại nhân cũng chuẩn bị xong bữa sáng, thấy Minh Nhan đi ra, liền nở nụ cười dịu dàng nói. “Bà xã đại nhân, hôm nay em đẹp quá, nhanh lại đây ăn cơm đi.”

Minh Nhan được hắn khen có chút ngượng ngùng, mặt cô ửng đỏ, khí thế cũng giảm đi không ít, cô ngoan ngoãn ngồi xuống, cầm lấy chiếc đũa.

Trong đầu cô bỗng nhoáng lên một cái, phát hiện có điểm không thích hợp, cô tới là muốn đàm phán với hắn, không phải để ăn điểm tâm a, tại sao cô lại nghe lời hắn mà ngồi xuống chứ.

Buông đũa xuống, cô thanh thanh cổ họng, giọng điệu như muốn giải quyết việc công. “Mạc Dịch Hiên......”

“Ông xã.”

“Ách.”

“Gọi ông xã

“......”

“Không gọi, vậy em đừng nói chuyện với anh nữa.” Mạc Dịch Hiên tiếp tục cúi đầu ăn cơm, không để ý tới cô.

Minh Nhan khẽ cắn môi, thấp giọng gọi. “Ông xã......”

“Chuyện gì, bà xã?” Mạc Dịch Hiên nháy mắt ngẩng đầu, lộ ra khuôn mặt tươi cười xán lạn.

Minh Nhan há hốc mồm, tên này thay đổi sắc mặt thực quá nhanh nha.

“Uhm, quan hệ của chúng ta có thể tạm thời giữ bí mật được không?”

“Quan hệ gì?” Mạc Dịch Hiên có chút hờn giận, miệng ngưng cười, hỏi ngược lại Minh Nhan.

Minh Nhan thấy hắn giận tái mặt thì người co rúm lại, trong lòng thầm mắng chính mình không có tiền đồ, hắn ta chỉ thu hồi khuôn mặt tươi cười thôi mà cô đã muốn lùi bước rồi a.

Vì thế cô cố lấy dũng khí lần nữa nói. “Chính là chuyện kết hôn của chúng ta, có thể tạm thời giữ bí mật được không, đừng để người khác biết nha.”

Mạc Dịch Hiên nhíu mi, có chút tổn thương hỏi. “Vì sao? Anh nhìn không giống người sao?”

‘Vì sao ư? Anh biết rõ rồi mà còn hỏi tôi vì sao, không phải chỉ vì tôi sợ lúc ly hôn sẽ phiền toái sao!’ Minh Nhan nói thầm trong lòng, nhưng lại không có can đảm nói ra, cô có cảm giác, nếu cô thật sự nói ra những lời đó, Mạc Dịch Hiên nhất định sẽ tức giận. Theo bản năng của mình cô thực không muốn làm hắn nổi giận.

Vì thế cô uyển chuyển nói. “Anh cũng biết mà, mấy đồng nghiệp nữ trong công ty đều rất thích anh, nếu để họ biết được, tôi sẽ không có ngày bình yên a. Chúng ta tạm thời giữ bí mật được không!” Minh Nhan nói xong lời cuối cùng, ngay cả mỹ nhân kế cô cũng lấy ra sử dụng, cô nhìn Mạc tổng tài cắn cắn môi làm nũng.

Mạc Dịch Hiên nhìn Minh Nhan nửa ngày, lúc Minh Nhan nghĩ hắn s không đồng ý thì rốt cục hắn cũng chậm rãi gật đầu, cô liền thở phào nhẹ nhõm.

Cuối cùng cô cũng có thể yên tâm ăn bữa sáng rồi, mà chưa nói đến Mạc tổng tài nấu ăn rất ngon, còn ngon hơn cả Hiên Hiên nữa.

Đúng rồi, Hiên Hiên, gần đây cô đã quên không liên lạc với Hiên Hiên a, cũng không biết hắn dạo này thế nào. Còn nữa, chuyện cô kết hôn có nên nói cho Hiên Hiên hay không? Minh Nhan suy nghĩ một chút, thôi tốt hơn là cô không nên nói cho hắn, bằng không Hiên Hiên có thể sẽ trở về tìm Mạc tổng tài liều mạng a.

Phiền toái của cô thì tự cô giải quyết vậy, lặng lẽ nhìn người đang cúi đầu ăn cháo trước mặt, nói không chừng có lẽ bọn họ sẽ có tương lai, cô không hiểu tại sao mình lại có loại cảm giác kì lạ này, chẳng lẽ là do ảnh hưởng bởi lần đầu tiên của cô nên sẽ yêu người đàn ông đầu tiên chiếm lấy thân thể cô? Lắc đầu, quăng đi cái ý nghĩ kỳ quái này, cô không nên nông cạn như vậy a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK