Tô Linh nhìn Lạc Vân Không, chẳng biết tại sao, khi tiến vào nhà của Lạc Vân Không, nàng bỗng nhiên có cảm giác không được tự nhiên, đặc biệt là bị Lạc Vân Không dùng ánh mắt trần trụi nhìn, nàng hận không thể lập tức liền quay người rời đi. - Ha ha, Tô Linh cô nương, nếu đã tới, vậy thì bồi ta uống một chén trà đi, chúng ta vừa uống vừa trò chuyện! Lạc Vân Không khẽ cười một tiếng, bưng bình trà trước mặt lên, rót đầy một ly trà cho Tô Linh. -...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.