Mục lục
Hồng Mông Thiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ngọa tào, Lưu Ly sư tỷ, là thần tượng của chúng ta đó, không nghĩ tới lần này lại nhìn thấy người thật! Lão Tứ, ngươi véo ta một cái!

Trương Đại Cát giờ phút này thần tình cũng kích động, quay đầu nói với Phùng Thiên Tường một tiếng.

Phùng Thiên Tường lúc này cũng là nhìn chằm chằm Diệp Lưu Ly, bị sắc đẹp hấp dẫn, ngây ra như phỗng.

- Một đám sắc quỷ! Không có tiền đồ!

Quan Vân Phượng nhìn bọn Bạch Tử Long một cái, biểu lộ mười phần khinh thường.

- Sư tỷ, nếu như ngươi có thể gầy xuống, tuyệt đối so với Diệp Lưu Ly xinh đẹp hơn!

Giờ phút này, Lăng Phong đi đến bên người Quan Vân Phượng, nhỏ giọng nói.

- Đó là tất nhiên!

Quan Vân Phượng ngẩng đầu nhìn Diệp Lưu Ly một cái, ngữ khí lộ ra mười phần chắc chắn.

Đúng lúc này, Diệp Lưu Ly đã từ trên bậc thang trước cửa Chấp Pháp đường đi xuống.

Nàng ngẩng đầu nhìn bọn Bạch Tử Long, cuối cùng ánh mắt rơi ở trên người Lăng Phong, khẽ hé môi đỏ hỏi:

- Ngươi chính là Lăng Phong?

Lăng Phong nao nao, hắn không nghĩ tới Diệp Lưu Ly vậy mà lại chủ động nói chuyện với mình, liền vội vàng gật đầu nói ra:

- Phải!

Diệp Lưu Ly nhìn chằm chằm Lăng Phong, đôi mắt đẹp nhẹ nhàng chuyển động, cuối cùng mở miệng nói ra:

- Đi thôi, ngươi cùng ta cưỡi một chim, hai người bọn họ cưỡi một chim!

- Ta. . .

Lăng Phong ngẩng đầu nhìn Kim Linh Tuyết Vũ Điêu một chút, nhìn nhìn lại Diệp Lưu Ly thân thể mềm mại linh lung tinh tế, nhịn không được nuốt xuống một chút nước bọt.

- Ngọa tào nha!

Bọn Bạch Tử Long sau khi nghe được lời nói của Diệp Lưu Ly, cũng đều rất giật mình.

- Lưu Ly sư muội, ngươi như vậy có chút không tốt đâu?

Lúc này, thanh niên mặc trường bào màu đen, nhịn không được mở miệng.

Diệp Lưu Ly quay người, ngẩng đầu nhìn thẳng thanh niên kia, nghiêng đầu nhẹ một cái, nói:

- Làm sao? Chẳng lẽ Thường Phong sư huynh muốn cùng ta ngồi một chỗ?

- Không không không, ta tuyệt đối không phải có ý này!

Thanh niên kia lập tức lắc đầu, hắn nằm mơ cũng nghĩ muốn cùng Diệp Lưu Ly thân cận một chút.

Tuy nhiên hắn tuyệt đối không dám nhận trước mặt nhiều người như vậy cùng Diệp Lưu Ly nói ra suy nghĩ trong lòng mình.

Nhìn thấy bộ dạng này của thanh niên, Diệp Lưu Ly ánh mắt lại rơi xuống trên người đệ tử ngoại môn tóc xoăn, nhàn nhạt hỏi:

- Lâm Bạch sư đệ, vậy ngươi muốn cùng ta ngồi một chỗ hả?

- Ta, không muốn!

Đệ tử ngoại môn tóc xoăn lập tức lắc đầu.

Nghe được thanh niên mặc hắc bào cùng thiếu niên tóc quăn trả lời, Diệp Lưu Ly trên mặt lộ ra một tia hoạt bát mỉm cười, nói:

- Này không phải đúng rồi à? Hai người các ngươi đều không muốn cùng ta ngồi một chỗ, mà chuyến này chúng ta chỉ có hai cái tọa kỵ, ta chỉ có thể để vị sư đệ Lăng Phong này cùng ta ngồi một chỗ, a, đúng rồi, Lăng Phong sư đệ, người có muốn cùng ta ngồi một chỗ không?

- Mau mau, mau nói muốn!"

Bạch Tử Long lập tức đưa tay đẩy Lăng Phong một cái, đem Lăng Phong đẩy ra.

Lăng Phong cũng không nghĩ tới đại sư huynh của mình vậy mà phản ứng mãnh liệt như thế, hắn ngẩng đầu nhìn Diệp Lưu Ly, mở miệng nói:

- Lưu Ly sư tỷ xinh đẹp như vậy, ta đương nhiên muốn cùng Lưu Ly sư tỷ ngồi cùng một chỗ!

Lăng Phong ở giai đoạn hiện tại khác với nam nhân bình thường, nam nhân bình thường ưa thích sắc đẹp, mà hắn lúc này lại rất sợ tới gần sắc đẹp.

Bởi vì lão già ở trên người hắn hạ cấm chế, một khi thân thể của hắn có phản ứng, cái cấm chế đáng chết kia sẽ phát tác, để hắn đau đến không muốn sống.

- Tốt, việc này không nên chậm trễ, chúng ta xuất phát sớm một chút, đem những thổ phỉ đáng giận kia toàn bộ giết chết, đem những quần chúng đang chìm trong nước sôi lửa bỏng giải cứu ra!

Diệp Lưu Ly lời thề son sắt nói, sau đó tung người một cái, liền nhảy tới trên người Kim Linh Tuyết Vũ Điêu.

*lời thề son sắt :cam đoan

- Ngũ sư đệ, không nghĩ tới ngươi thế mà lại chấp hành nhiệm vụ cùng với Lưu Ly sư tỷ, lần này ta cũng yên tâm không ít, Lưu Ly sư tỷ khẳng định cùng Trương Chính Trực không có quan hệ gì, nếu thật sự muốn động thủ, chỉ có thể là Thường Phong cùng Lâm Bạch, đến lúc đó ngươi nhớ kỹ chăm chú ở bên người Lưu Ly sư tỷ là được, bọn hắn cho dù muốn động thủ, cũng sẽ có điều cố kỵ, tốt, lên đi!

Bạch Tử Long đi đến phía sau Lăng Phong, cùng hắn nói một chút, sau đó nắm lấy cổ áo của hắn, dùng sức hất lên, đem Lăng Phong ném lên phía sau Kim Linh Tuyết Vũ Điêu.

Lúc này, Kim Linh Tuyết Vũ Điêu mở ra cánh, độ dài nó giương cánh đạt đến năm mét.

Lăng Phong không nghĩ tới Bạch Tử Long lại đem chính mình ném lên, khi thân thể hắn rơi vào phía sau Diệp Lưu Ly, sợ chính mình rơi xuống, theo bản năng ôm eo thon của Diệp Lưu Ly.

Thời điểm ôm eo Diệp Lưu Ly, cho dù là cách quần áo, Lăng Phong vẫn có thể cảm giác được cảm giác trơn nhẵn.

Thân thể mềm mại của Diệp Lưu Ly cũng là có chút cứng đờ.

Mà lúc này, Lăng Phong cũng kịp phản ứng, lập tức buông lỏng tay ra, nói với Diệp Lưu Ly:

- Lưu Ly sư tỷ, xin lỗi nha!

- Không có việc gì! Ở dưới lông vũ trước mặt ngươi có hai cái vòng tròn, ngươi nắm lấy hai cái vòng tròn là được rồi!

Diệp Lưu Ly nhàn nhạt đáp lại một tiếng, kỳ thật trong nội tâm nàng là có chút tức giận, bất quá ở trước mặt nhiều người như vậy, để bảo trì phong độ, nàng cũng không tiện nổi giận, dù sao nàng biết Lăng Phong cũng không phải là cố ý.

Lăng Phong lập tức đem bàn tay đến phía dưới lông vũ tìm tòi, rất nhanh, hắn sờ tới hai cái kim loại vòng tròn ngay dưới lớp lông mềm mại.

Vòng tròn kim loại này là được người cột trên người Kim Linh Tuyết Vũ Điêu.

Nắm hai cái vòng tròn kim loại, Lăng Phong lập tức cảm giác được an toàn hơn nhiều, mở miệng nói với Diệp Lưu Ly:

- Lưu Ly sư tỷ, ta tìm được rồi!

Sau khi nói xong, Lăng Phong nhìn Bạch Tử Long, hắn phát hiện Bạch Tử Long nháy mắt với mình một cách tinh nghịch.

Lăng Phong cũng là trong nháy mắt hiểu được, khẳng định vừa rồi là Bạch Tử Long cố ý đem hắn ném lên, để hắn chiếm tiện nghi.

- Người tốt nha!

Lăng Phong ở trong lòng không khỏi cảm thán một tiếng, đại sư huynh của mình, đúng là đầy nghĩa khí.

Diệp Lưu Ly đưa tay vỗ vỗ cổ Kim Linh Tuyết Vũ Điêu.

- Tra!

Kim Linh Tuyết Vũ Điêu ngửa đầu phát ra một trận tiếng kêu to, hai cái cánh dùng sức một cái, vùng chân chạy trên mặt đất, chở Lăng Phong cùng Diệp Lưu Ly.

Bởi vì Lăng Phong cùng Diệp Lưu Ly ngồi cùng một chỗ, trọng lượng đã vượt qua 200 cân, mặc dù Kim Linh Tuyết Vũ Điêu là Yêu thú cấp hai, nhưng còn chưa trưởng thành, cần chạy lấy đà cất cánh.

Nhưng vào lúc này, một tiếng chim hót càng thêm to từ phía chân trời truyền đến.

Tất cả mọi người không khỏi ngẩng đầu theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy một đoàn ánh sáng màu đỏ đang nhanh chóng tiến tới, hóa ra là một cự điểu toàn thân rực lửa.

- Đó là tứ giai Hỏa Vân Tước!

Phùng Thiên Tường nhịn không được kinh hô lên.

- Tra!

Kim Linh Tuyết Vũ Điêu chở Lăng Phong cùng Diệp Lưu Ly sau khi nhìn thấy Hỏa Vân Tước, bộ dáng như là nam nhân thấy được mỹ nữ tuyệt sắc, lập tức hưng phấn đến kêu lớn lên, phương hướng chạy cũng lệch, đầu đụng vào trên một cây đại thụ.

- Ầm!

Kim Linh Tuyết Vũ Điêu dưới quán tính, lập tức lăn lộn, mà ở trên lưng nó, Diệp Lưu Ly cùng Lăng Phong cũng bị quăng ra ngoài.

Lăng Phong dưới sự kinh hãi, lập tức ôm thật chặt Diệp Lưu Ly, lần này hắn ôm lấy không phải eo Diệp Lưu Ly mà là phần eo đi lên, hai tay trực tiếp ở bộ ngực mềm mại của Diệp Lưu Ly.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK