Ngọa Long cốc này có phong cảnh tuyệt đẹp, linh khí nồng đậm hơn Hoàng Long giản rất nhiều, thung lũng tương đối rộng rãi, sơn cốc hai bên núi cũng không dốc lắm, trên núi tất cả đều là ruộng bậc thang, bên trên đều trồng linh cốc.
Ngọa Long cốc diện tích lớn hơn gấp 30 lần so với Hoàng Long giản, tổng cộng có 300 người, nhân số hơn Hoàng Long giản gấp trăm lần.
Bởi vì Ngọa Long cốc linh khí nồng đậm hơn so với Hoàng Long giản, thổ chất cũng tốt hơn, lại thêm có Trương Chính Trực cùng Dương Chí Vĩ những người này tinh thông Linh Vũ Quyết, trong Ngọa Long cốc cây trồng, đều thường xuyên có thể được linh vũ đổ vào, mọc thịnh vượng.
Xét về thực lực, Ngọa Long cốc tại Thanh Vân phong giới tạp dịch thế nhưng là xếp hạng thứ nhất.
Rất nhanh, Dương Chí Vĩ được tạp dịch kia dẫn tới một gian phòng rộng rãi.
Lúc này, trong ngôi nhà gạch, mười cái tạp dịch đang uống rượu, trò chuyện và buôn chuyện.
Ngồi trên chủ vị là một thanh niên mặc áo choàng xám.
Thanh niên nam tử này dáng người khôi ngô, lưng hùm vai gấu, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, mày rậm mắt to, sống mũi cao, bờ môi dày, tại trong nhóm người này, cảm giạc như là hạc giữa bầy gà, hắn chính là Ngọa Long cốc lão đại, Linh Vũ minh minh chủ Trương Chính Trực.
Tất cả mọi người buông cốc bát xuống, quay đầu nhìn về phía Dương Chí Vĩ.
Nhìn thấy bộ dáng thê thảm của Dương Chí Vĩ, Trương Chính Trực khẽ chau mày, hỏi:
- Dương Chí Vĩ, ngươi làm sao?
Dương Chí Vĩ vẻ mặt đau khổ, nói với Trương Chính Trực:
- Lão đại, ta bị ngươi của Hoàng Long giản đánh, bọn hắn chẳng những đánh ta, hơn nữa còn cướp hết linh thạch của ta!
- Cái gì?
Trương Chính Trực sắc mặt đột nhiên trầm xuống, lớn tiếng mắng:
- Trần Tam Báo ăn gan báo sao? Lại dám ra tay với ngươi?
Hoàng Long giản mặc dù nhỏ yếu, nhưng bởi vì Trần Tam Báo Báo Tử Tửu, có chút danh tiếng, cho nên Trương Chính Trực biết Hoàng Long giản lão đại là Trần Tam Báo.
Dương Chí Vĩ lập tức lắc đầu, nói:
- Lão đại, không phải là Trần Tam Báo, Hoàng Long giản hiện tại lão đại là một cái mới tới tiểu tử, tên kia có Luyện Khí đệ nhị trọng tu vi, chiến lực rất mạnh, ngay cả ta đều không phải là đối thủ của hắn! Ngươi phải làm làm chủ cho ta a!
- Thao, tiểu tử kia thật là không biết trời cao đất rộng, ngay cả Vĩ ca ngươi cũng dám đánh!
- Đúng đấy, chẳng lẽ hắn không biết Vĩ ca ngươi là người của Linh Vũ minh sao?
- Lão đại, có muốn triệu tập huynh đệ, đi Hoàng Long giản diệt tiểu tử kia?
- Thao, đối phó với một cái miệng còn hôi sữa tiểu tử, còn cần triệu tập nhân thủ sao? Chỉ cần chúng ta những người này, đều đủ ngược chết tiểu tử kia!
Trong phòng mười tên tạp dịch lập tức mắng to.
Trương Chính Trực lập tức vỗ bàn đứng dậy, trợn mắt một cái, lạnh lùng nói:
- Đi! Lần này ta giết tên nhóc kia cho nó biết hậu quả của việc đắc tội Linh Vũ minh!
Trương Chính Trực biết, hắn nhất định phải tỏ thái độ.
Dương Chí Vĩ là hạch tâm thành viên của Linh Vũ minh, bây giờ Dương Chí Vĩ bị đánh, hắn nếu không không giúp Dương Chí Vĩ ra mặt, nhất định sẽ tổn thất Linh Vũ minh thanh danh, cũng tổn thất danh dự của hắn.
Cho nên, hắn phải ra mặt.
- Đi!
Trong phòng này, mọi người đều tức giận đi theo Trương Chính Trực bước ra ngoài.
. . .
Giờ phút này, Lăng Phong vẫn đang ở trong Tàng Thư lâu chọn pháp thuật bí tịch.
Những pháp thuật này đủ loại, khiến Lăng Phong hoa mắt.
Cuối cùng, hắn chỉ lựa chọn hai môn pháp thuật, một môn là Linh Vũ Quyết.
Tại pháp thuật cấp thấp bên trong, cái này Linh Vũ Quyết tác dụng tương đối lớn.
Mặc dù Linh Vũ Quyết không thể đề cao lực chiến đấu của hắn, nhưng khi tu luyện thành công nói, có thể hô phong hoán vũ, hạ xuống linh vũ có thể trợ giúp cây trồng nhanh chóng sinh trưởng.
Linh vũ thuật, thế nhưng là một trong rất nhiều ước mơ tha thiết của tạp dịch.
Loại thứ hai pháp thuật, chính là Hỏa Cầu Thuật.
Cái này Hỏa Cầu Thuật có thể gia tăng Lăng Phong lực công kích, hơn nữa còn có thể nhóm lửa, chiếu sáng, tính thực dụng cũng rất mạnh!
Lăng Phong suy nghĩ, nếu như mình học xong Hỏa Cầu Thuật, về sau cũng có thể dùng để thổi lửa nấu cơm.
Cái này hai môn pháp thuật, Linh Vũ Quyết 30 khối linh thạch, Hỏa Cầu Thuật 20 khối linh thạch.
- Thật quý a!
Lăng Phong mắng một tiếng, sau đó cầm hai quyển bí tịch, đi tới lầu ba cửa ra vào, ở đây có ngươi thu tiền bí tịch.
Vô luận là lầu ba, lầu bốn, hay là lầu năm bí tịch, đều là ở chỗ này làm thủ tục.
Làm thủ tục ngươi, là một người khoảng chừng ba mươi tuổi mỹ phụ, nàng đôi mi thanh tú mắt phượng, má ngọc môi anh đào, dáng người bốc lửa, phong vận vẫn còn.
Đối với Lăng Phong mà nói, kỳ thật loại nữ nhân này còn hấp dẫn hơn so với mấy cái ngây ngô thiếu nữ.
Giao tiền xong, mỹ nữ ngẩng đầu, môi hơi hé mở nói:
- Xin mời nhắm mắt lại, ta muốn vì ngươi thi pháp, xin tận lực buông lỏng thân thể!
Lăng Phong gật gật đầu, sau đó nhắm mắt lại, buông lỏng thân thể của mình.
Mỹ phụ kia duỗi ngón tay, tại Lăng Phong mí mắt nhẹ nhàng điểm hai lần, Lăng Phong cảm giác được tựa hồ có hai đạo thanh lưu tiến vào trong mắt.
- Được rồi!
Mỹ phụ kia thanh âm ôn uyển, truyền vào trong tai của hắn, hắn từ từ mở mắt, phát hiện con mắt có chút chua xót.
Mỹ thiếu phụ nhìn Lăng Phong, nhàn nhạt nói:
- Ta vừa đem hai viên linh lực ấn ký phong tiến vào mắt ngươi, có cái này linh lực ấn ký trợ giúp, ngươi liền có thể nhìn thấy nội dung trên hai quyển bí tịch này, hai viên linh lực ấn ký nửa năm sau liền sẽ tiêu tán, nếu trong vòng nửa năm ngươi vẫn chưa luyện thành pháp thuật này, chỉ có thể lại đến mua sắm bí tịch!
Đây cũng là thủ đoạn mà các đại thế lực trên Tiên Ma đại lục thường dùng.
Họ sử dụng một phong ấn đặc biệt để che giấu nội dung của các bí tịch.
Chỉ có giao tiền, thu hoạch được đặc thù ấn ký, mới có thể nhìn thấy nội dung trên bí tịch, những người khác không cách nào nhìn thấy.
Lăng Phong dụi dụi con mắt, ngắm bộ ngực của mỹ phụ một chút, sau đó ngẩng đầu cười:
- Đa tạ tỷ tỷ!
- Nha, tiểu hỏa tử, thật biết nói chuyện!
Mỹ phụ kia nghe được Lăng Phong gọi nàng là tỷ tỷ, lập tức nở nụ cười.
Không thể không nói, mỹ phụ này cười lên hoàn toàn chính xác nhìn rất đẹp, tựa hồ có đặc thù ma lực hấp dẫn người.
Giờ phút này, Lăng Phong cảm giác được môi của nàng, càng thêm kiều diễm ướt át.
Đột nhiên, một cơn đau nhói truyền đến từ giữa háng của Lăng Phong, khiến hắn tỉnh táo ngay lập tức.
Hắn hung hăng lắc đầu một chút, sau đó lấy lại tinh thần, cười nói:
- Tỷ tỷ, ta đi trước!
Nói xong lập tức xoay người đi xuống lầu.
Hắn nhất thời không dám dừng lại, nữ nhân vừa rồi cho hắn cảm giác kinh khủng, hắn sợ sẽ không khống chế được.
- Thật đáng sợ, nữ nhân này, tuyệt đối không đơn giản, chính là một ánh mắt, cơ hồ liền có thể để cho ta luân hãm!
Nghĩ đến cảm giác vừa rồi, Lăng Phong vẫn có chút sợ hãi.
Mà mỹ phụ kia, nhìn thân ảnh Lăng Phong chạy trối chết, biểu lộ cũng là hơi có chút sai, nàng đưa tay sờ lấy cái kia nũng nịu bờ môi, lộ ra một tia tươi cười nghiền ngẫm, nói:
- Thật là kỳ quái, cái là Luyện Khí đệ nhị trọng, vậy mà rất nhanh liền thoát khỏi ta mị thuật? Chẳng lẽ là ta quá lâu không thi triển, công phu liền kém rồi?
Trong khi nói, nàng cũng cúi đầu liếc nhìn ngực mình.