Mục lục
Hồng Mông Thiên Đế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Linh hồn càng lớn mạnh thì linh thức của người tu luyện càng mạnh.

Linh thức mạnh mẽ có thể khiến người tu luyện có năng lực nhận biết về bên ngoài càng mạnh.

Tuy nhiên, sức mạnh của linh hồn rất khó tăng lên, bình thường chỉ có thể thông qua tu luyện, sức mạnh của linh hồn mới có thể dần dần được tăng cường.

Ở đại lục Tiên Ma, mặc dù cũng có một chút thiên tài địa bảo có thể làm cho sức mạnh linh hồn gia tăng, nhưng loại thiên tài địa bảo này thật sự là quá ít.

Cửu Thải Thần Mục Nghê này mặc dù sức chiến đấu không mạnh, nhưng ở trong động đá vôi này cho dù là cường giả Tiên Thiên tới, cũng không thể giết chết nó.

Bởi vì cảm giác của nó rất mạnh, một khi phát hiện sinh vật có tu vi mạnh mẽ tới gần, nó sẽ bỏ trốn mất dạng, hoặc là không dám xuất hiện.

Con hàng này bản lĩnh chạy trốn rất mạnh, nếu không cũng không sống lâu được như vậy.

Mà lần này Lăng Phong cũng là gặp may, vậy mà dùng lư hương làm chết một đầu Cửu Thải Thần Mục Nghê.

Nếu không phải có loại pháp bảo đặc thù lư hương này, Lăng Phong lúc này chắc chắn đã trở thành bữa ăn trong miệng đầu Cửu Thải Thần Mục Nghê này.

Những con Cửu Thải Thần Mục Nghê đồng dạng thời điểm này say, một lần ngủ say, có khả năng kéo dài đến ngàn năm.

Lần này Lăng Phong vừa vặn đụng phải Cửu Thải Thần Mục Nghê thức giấc, mà nó lại cảm giác được tu vi Lăng Phong không mạnh, cho nên mới chủ động leo ra.

Nếu không phải Cửu Thải Thần Mục Nghê chủ động từ trong huyệt động leo ra, Lăng Phong cũng không thể phát hiện ra nó, bởi vì bản lĩnh che giấu khí tức của nó thực sự quá mạnh.

Một giấc này của Lăng Phong, trực tiếp ngủ thẳng tới sáng sớm ngày thứ hai, sau khi hắn tỉnh lại, phát hiện bụng của mình lại đói.

Hắn kích hoạt phát sáng phù, phát hiện Chung Nhũ Tuyền trong ao nước, lần nữa trở nên trong suốt.

Máu của Cửu Thải Thần Mục Nghê hòa tan tại trong nước, tất cả đều bị thân thể của hắn hấp thu.

Hắn đi đến bên cạnh thi thể Cửu Thải Thần Mục Nghê, nhìn Cửu Thải Thần Mục Nghê một chút.

Khi hắn nhìn chằm chằm con mắt Cửu Thải Thần Mục Nghê, lập tức bị giật nảy mình, bởi vì con mắt của Cửu Thải Thần Mục Nghê kia, lúc này lại biến thành màu tím.

- Ngọa tào, còn chưa chết?

Lăng Phong lập tức triệu hoán lư hương đi ra, cầm trong tay, sau đó chậm rãi tới gần Cửu Thải Thần Mục Nghê.

Hắn dùng chân đá Cửu Thải Thần Mục Nghê một cái, cuối cùng phát hiện Cửu Thải Thần Mục Nghê này chết thật rồi.

- Thực sự chết rồi? Nhưng sao con mắt của nó còn có thể đổi màu?

Lăng Phong không khỏi nhíu mày, hắn rõ ràng nhớ kỹ, đêm qua con mắt của Cửu Thải Thần Mục Nghê này là màu đỏ.

Hiện tại lại biến thành màu tím, thật là gặp quỷ.

- Không cần quan tâm nhiều, lão tử đều sắp chết đói, trước nướng một chút thịt!

Lăng Phong nói, sau đó đem con Cửu Thải Thần Mục Nghê này nâng lên, đi ra bên ngoài động đá vôi.

Sau khi đi ra bên ngoài, hắn đem Cửu Thải Thần Mục Nghê đặt ở bên trong một bể thạch nhũ bằng phẳng, sau đó bắt đầu nhóm lửa.

Cũng không biết có phải do con Cửu Thải Thần Mục Nghê này có thể chất đặc thù, hay là bởi vì trong Chung Nhũ Tuyền này có khoáng chất đặc thù, chất thịt của con Cửu Thải Thần Mục Nghê này một chút cũng không thay đổi, vẫn tươi mới như cũ.

Nhóm lửa xong, Lăng Phong dùng dao găm mang theo bên người, đem đầu Cửu Thải Thần Mục Nghê cắt xuống, bởi vì đầu Cửu Thải Thần Mục Nghê đã bị hắn dùng lư hương nện đến nát bét.

Hắn biết ở trong động đá vôi này, đồ ăn rất quý, không dám lãng phí một chút nào, cho nên hắn dự định đem đầu Cửu Thải Thần Mục Nghê ăn trước tiên.

Nhưng khi hắn đem đầu Cửu Thải Thần Mục Nghê lấy xuống, đang định nướng ăn, lại phát hiện chính mình căn bản là không có thứ gì để xiên đầu con kỳ nhông này để nướng.

Hắn trầm tư một chút, sau đó triệu hoán lư hương ra, trong miệng nỉ non nói:

- Không biết lư hương này có thể đem đi nướng thịt không?

Lăng Phong chưa bao giờ bỏ thịt vào lư hương, thứ duy nhất gần với thịt là lúc trước ở Hoàng Long Giới, hắn bỏ quả trứng của Hỏa Tước mà Trần Tam Bảo đưa cho hắn, cuối cùng cái trứng Hỏa Tước bị luyện hóa.

Hắn đem nắp lư hương mở ra, cắt một khối thịt nhỏ ném vào, sau khi cẩn thận quan sát một lúc, phát hiện thịt cũng không bị luyện hóa.

- Còn tốt, không có bị luyện hóa, có thể dùng để nấu thịt!

Lăng Phong chậm rãi thở phào nhẹ nhõm, lập tức truyền chân khí cho lư hương, để lư hương tăng cao đến hai thước.

Thể tích của lư hương có thể bởi vì hấp thu chân khí mà biến lớn, nhưng cũng sẽ bởi vì chân khí tiêu hao mà thu nhỏ.

Nhưng nếu Lăng Phong không chủ động đem lư hương thu hồi, loại trạng thái này của lư hương sẽ bảo trì một đoạn thời gian rất dài, cho dù thu nhỏ, tốc độ cũng sẽ rất chậm, khoảng thời gian này đủ để Lăng Phong đem đồ vật nấu chín.

Lăng Phong đầu đem kỳ nhông nhét vào, bỏ vào bên trong thêm Chung Nhũ Tuyền, cuối cùng đặt ở trên đống lửa.

Chiếc lư hương này vốn dĩ có ba chân, đặt lên ngọn lửa như thế này, Lăng Phong lập tức cảm thấy lựa chọn của mình rất thông minh, xem ra chiếc lư hương này rất thích hợp để nấu nướng.

Cùng lúc đó, hắn cũng cảm thấy lư hương này cùng mình đúng là một đôi trời đất tạo nên, càng xem càng thuận mắt.

Bỗng nhiên, Lăng Phong phát hiện, thiên địa linh khí chung quanh, giống như tụ tập về phía lư hương, cuối cùng bị lư hương hấp thu vào.

Bí văn mặt ngoài lư hương lúc này vậy mà dần dần sáng lên.

- Cái quỷ gì?

Lăng Phong khẽ giật mình, hai mắt nhìn chòng chọc vào lư hương.

- Nó hấp thu linh khí, hẳn là chuyện tốt!

Sau khi quan sát cẩn thận quan sát một lát, Lăng Phong liền ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại, vận chuyển Vô Danh Luyện Khí Quyết.

Một phần linh khí bị hắn ảnh hưởng, trôi dạt đến xung quanh thân thể của hắn, cuối cùng bị hắn hấp thu.

Sau khoảng nửa canh giờ, một cỗ mùi thơm từ trong lư hương bay ra, mùi thơm này ngửi qua, giống như càng thơm hơn so với máu của Cửu Thải Thần Mục Nghê tối hôm qua.

- Thơm quá! Chẳn là chín rồi!

Lăng Phong nhịn không được nuốt xuống một ngụm nước bọt, đem nắp lư hương mở ra, đang chuẩn bị đem đầu kỳ nhông vớt ra, tuy nhiên lại phát hiện không thấy đầu của con kỳ nhông kia đâu.

- Xảy ra chuyện gì vậy?

Hắn nhíu nhíu mày, lập tức dùng dao găm quấy ở bên trong, phát hiện ngay cả xương cốt đều không còn, mà trong lư hương, chỉ có nước canh màu trắng sữa.

- Không biết canh này có thể uống hay không!

Lăng Phong cau mày, sau đó hắn trực tiếp nhặt một miếng gỗ từ đống củi, bắt đầu dùng dao găm trong tay đẽo gọt, rất nhanh liền làm ra một cái thìa thô sơ.

Hắn đem thìa thả vào bên trong lư hương, múc một thìa canh thịt, đưa tới bên miệng, nhẹ nhàng thổi một cái, đầu tiên là dùng đầu lưỡi liếm một chút, cảm giác không có vấn đề gì, lúc này mới đem một thìa canh toàn bộ uống hết.

Canh kia vào miệng tham ngát, nhưng bởi vì không có muối, hương vị có chút nhạt.

Lăng Phong dùng lưỡi khuấy nước canh trong miệng, để nó tận lực kích thích mọi vị giác của mình, cuối cùng mới chậm rãi nuốt vào.

Khi nước canh tiến vào bụng, hắn lập tức cảm thấy từng dòng nước ấm, tiến về phía kinh mạch của hắn du tẩu ra dạo chơi.

Thân thể của hắn hơi chấn động một chút, trên mặt lộ ra một tia kinh ngạc, hắn lẩm bẩm nói:

- Linh lực thật dồi dào, khi ta uống máu con kỳ nhông này, linh lực rất mỏng, hiện tại linh lực trong nước canh này lại nồng đậm như vậy, chẳng lẽ là bởi vì bên trong quá trình nấu, lư hương hấp thu linh khí, dung nhập vào trong nước canh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK