Mục lục
Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Ngươi, Hắc Hoá Nam Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Giá trị hắc hóa cao như vậy, chỉ bằng chị lo lắng là có thể rơi chậm lại sao?"

Đã không thể OOC, lại còn muốn thanh trừ giá trị hắc hóa.

Nếu cô thực sự vạn năng như vậy, còn có thể bị hố hệ thống này trói định?

Hơn nữa loại giá trị hắc hóa phát sinh trong hoàn cảnh bi thảm này, chỉ bằng cô tùy tiện bán manh làm nũng là có thể tiêu trừ sao?

Lục Bất Trì không giống với mấy đại lão hắc hóa khác, hắn toàn tâm toàn ý căm hận đế quốc, toàn bộ mục đích đều là vì đơn thuần hủy diệt đế quốc, không suy xét đến mặt khác.

Muốn thanh trừ giá trị hắc hóa, phải từ từ tới, hơn nữa loại chuyện này, có tăng mới có giảm không phải sao? Đối với Lục Bất Trì, cô phải chậm rãi thẩm thấu vào thế giới của hắn.

Không thể gấp.

Tiểu Phấn Hồng: Ách, tuy không quá hiểu rõ, nhưng hình như rất có đạo lý.

Nói ngắn lại, thiên ngôn vạn ngữ hóa thành một câu.

"Ký chủ thân ái, cố lên!"

Yến Tề nắm Yến Lạc đi phía trước, Lục Bất Trì an an tĩnh tĩnh theo ở phía sau, lên xe, tìm một góc an tĩnh ngồi xuống.

Cô bé vừa rồi bị hắn hất tay lại dán lên.

Tựa hồ là đối với chuyện vừa rồi còn có chút bóng ma, tay nhỏ trắng nõn của cô bé duỗi lại đây, do dự một lát lại lùi về, sau đó thật cẩn thận cọ tới bên người hắn.

Cảm nhận được hơi thở thơm ngọt của cô bé, Lục Bất Trì đột nhiên nhíu mày, lại kiềm chế bất mãn của mình, ngồi tại chỗ.

Con nhóc này, là con gái của Yến Tề.

Phải nhẫn nại..

Từ nhỏ đã sinh hoạt ở khu vực hẻo lánh lại rung chuyển như vậy, hắn đã sớm hiểu đạo lý trao đổi đồng giá.

Nghe nói con nhóc này là một điều tiết giả, đáy mắt xẹt qua một tia châm chọc.

Liên minh rốt cuộc là nghĩ muốn cái gì, hắn còn không biết, nhưng nếu có thể làm hắn có được lực lượng có thể hủy diệt đế quốc, hắn không ngại trả giá thứ gì đó.

"Đinh -- giá trị hắc hóa của Lục Bất Trì +5 (96/100)"

Anh anh anh, sợ hãi 〒▽〒

"Tiểu ca ca, anh đừng thương tâm, Lạc Lạc sẽ đối tốt với anh." Cô bé thật cẩn thận thò qua, lấy lòng nheo lại đôi mắt cười.

Lục Bất Trì không rên một tiếng, lại tùy ý để Yến Lạc ngồi ở bên người.

Yến Tề ở một bên nhìn, sau đó ôn hòa cười, duỗi tay với Yến Lạc, "Lạc Lạc lại đây, tiểu ca ca của con không quá thoải mái, đừng gây thêm phiền toái, tới làm ba ba ôm một cái."

"Không cần." Cô bé bĩu môi cự tuyệt, ôm chặt cánh tay của Lục Bất Trì bên cạnh, rõ ràng cảm nhận được thân mình Lục Bất Trì cứng đờ, lại vẫn dán lên, "Tiểu ca ca, anh có chỗ nào không thoải mái sao?"

Ô ô ô ở bên cạnh đường chết, điên cuồng thử QAQ

"Không.."

Lục Bất Trì gắt gao nhấp môi, nặn ra một chữ, khắc chế chính mình không cần lập tức vứt người đang ôm lấy cánh tay mình ra ngoài.

Sợi tóc rũ xuống, tạo thành một bóng ma.

Hắn, chán ghét người khác đụng vào.

Cũng may Yến Tề nhìn ra được Lục Bất Trì đang ẩn nhẫn, cuối cùng vẫn là đem cô bé dỗ trở về.

Xe bay vững vàng mà nhanh chóng chạy về phía trước, bất quá cô nhóc sáu tuổi đã gối đầu lên cánh tay mình ngủ mất, Yến Tề rũ con ngươi nhìn cô rốt cuộc ngừng nghỉ, mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, ánh mắt dừng ở phía đối diện.

Thiếu niên có diện mạo thực thanh tú, nhìn qua là một cậu bé ngoan ngoãn, nhưng hơi thở chung quanh quá mức với táo bạo, khó có thể khống chế.

Hắn không phản đối con gái mình có thêm một người bạn chơi cùng, nhưng cái dạng cảm xúc này của Lục Bất Trì, hơn nữa thái độ của hắn đối với Yến Lạc, Yến Tề luôn cảm thấy trong lòng mình có một loại dự cảm không tốt lắm.

Giơ tay ấn huyệt Thái Dương một chút, Yến Tề nhắm mắt.

Hy vọng là ảo giác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK