Yến Bách cũng không dám quá mức lỗ mãng, ai ai oán oán đi đến bên cạnh bàn xách một cây bánh mì lên cắn.
Yến Lạc phụt một tiếng bật cười, chạy bước nhỏ đến bên người hắn, ôm lấy hắn, thân mật cọ cọ, mới mở miệng, "Anh hai cũng phải chú ý an toàn đấy, sớm ngày trở về."
Động tác của Yến Bách dừng lại, khóe môi ngăn không được lung tung kéo lên.
Nga.. Em gái thật là sinh vật đáng yêu đệ nhất thiên hạ, mà em gái hắn là đáng yêu nhất, không tiếp thu bất luận phản bác gì!
Lục Bất Trì đứng ở cửa thang lầu thấy hết thảy híp một hơi thật sâu, mới đi xuống, Yến Tề lại như là đã sớm phát hiện hắn, một chút đều không ngoài ý muốn, trực tiếp mở miệng, "Nếu con cùng Lạc Lạc đến đế quốc, hôm nay con mang con bé đi làm thủ tục đi, ba cùng Yến Bách có chút việc muốn đi quân bộ."
* * *
Lên xe, mới thoát khỏi ánh mắt dính người của Yến Bách, Yến Lạc hơi hơi thở phào nhẹ nhõm, lúc này mới nhìn về phía Lục Bất Trì ở bên cạnh vẫn luôn không nói gì.
Tay nhỏ chậm rãi thăm qua, nắm nắm góc áo hắn, Lục Bất Trì quay đầu tới, ánh mắt hai người đối diện.
Cặp mắt to kia của Yến Lạc chớp chớp, oai oai đầu nhỏ, "Tiểu ca ca, anh thật sự muốn đến đế quốc sao? Chính là không phải anh không thích nơi đó sao?"
"Nhưng em muốn đi nơi nào a." Lục Bất Trì nói, giơ tay sờ sờ đầu nhỏ của Yến Lạc, nhìn đôi mắt của cô nhóc hơi hơi mở to một chút, sau đó có chút ngượng ngùng cúi đầu, trên vành tai trắng nõn lặng yên không tiếng động nhiễm một tia đỏ ửng.
Lục Bất Trì hơi hơi híp mắt, thu hồi tay.
Hơn nữa lúc này, hắn nhất định phải chấm dứt, ác mộng quấn quanh trong lòng nhiều năm.
Mặc dù hơi đê tiện một chút, nhưng cũng tuyệt đối sẽ không thương tổn cô, tuyệt đối sẽ không.
Lục Bất Trì nghĩ như vậy, đáy mắt mang theo một chút mỏi mệt nhắm mắt lại, lúc mở mắt ra lần nữa, đã khôi phục một mảnh đạm mạc.
Thủ tục làm thực mau, chờ đến khi về nhà, hai ba con Yến gia đang thu thập đồ vật, chuẩn bị xuất phát.
Đi gấp gáp vội vàng, đích xác như là đã xảy ra chuyện lớn, Yến Lạc nghĩ đến hơi thở màu đen như có như không ở trong phòng lúc trước, mày nhịn không được hơi hơi nhăn lại, luôn mãi dặn dò làm cho bọn họ nhất định phải cẩn thận, mới để hai người rời đi.
Khí đen kia tuy rằng tồn tại, nhưng lại rất đạm, mặc dù có chuyện ngoài ý muốn gì xảy ra, cũng sẽ không nguy hiểm đến tánh mạng, hơn nữa loại hơi thở này, cũng không phải cô nói tránh là có thể tránh được.
Tiễn hai người đi, Yến Lạc cùng Lục Bất Trì cũng bắt đầu thu thập đồ vật.
Thời gian làm học sinh trao đổi một năm này có chút gấp gáp, vốn dĩ cũng không phải Yến Lạc đi làm học sinh trao đổi này, rốt cuộc mỗi một điều tiết giả, đều là tài phú của toàn bộ quốc gia, đặc biệt là loại điều tiết giả có huyết mạch thuần khiết giống Yến Lạc.
Chẳng qua đế quốc bên kia vẫn luôn yêu cầu, sau đó chính cô lại đáp ứng rồi, lúc này mới quyết định làm cô xuất phát đến đế quốc.
Lúc trước, viện trưởng vẫn luôn không ngừng dặn dò đế quốc đệ nhất, đệ nhị vương tử đều chưa có vương tử phi, nhưng đừng bị bên kia mê hoặc.
Lúc này đế quốc yêu cầu mãnh liệt như vậy, chỉ sợ cũng đánh chủ ý tới trên người cô, rốt cuộc một điều tiết giả thuần tịnh, liền đại biểu cho một chiến lực cường đại mới, mà làm điều tiết giả thuần tịnh nhất toàn bộ tinh tế, tin tức của cô, đế quốc cũng là từ lúc bắt đầu liền nhìn chằm chằm.
Qua mấy ngày, chuyện trong tay Lục Bất Trì cũng công đạo xong rồi, hai người mới bước lên tinh hạm, đi về hướng tinh hệ của đế quốc.
Đế quốc học viện còn có đế quốc hoàng thất đều đang ở trên chủ tinh của tinh hệ đế quốc.
Yến Lạc cũng không phải lần đầu tiên cưỡi tinh hạm, nhưng phải đi xa như vậy, vượt qua tinh hệ thật là lần đầu tiên.