Mục lục
Mau Xuyên Nữ Xứng: Sủng Ngươi, Hắc Hoá Nam Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lục Bất Trì một đầu tóc đen có chút hỗn độn, đôi mắt hơi híp lại, áo sơ mi trắng trên người nhăn bèo nhèo, mơ hồ còn có thể nhìn nếp uốn lúc nãy bị tay của Yến Lạc nắm lấy.

Một giấc này ngủ quá trầm, hơn nữa bên cạnh có Yến Lạc, nhóc con không thành thật này, Lục Bất Trì khó được nhìn qua có chút chật vật.

Hắn giơ tay hơi hơi sửa lại cổ áo.

Bộ dáng chật vật này lại khiến Yến Bách xem đến nghiến răng nghiến lợi.

Đây là Lạc Lạc nắm! Lạc Lạc nắm! Nếu Lục Bất Trì dám ghét bỏ, hắn thế nào cũng phải một chân đá Lục Bất Trì ra ngoài.

Dựa! Hắn cũng chưa ngủ cùng Tiểu Lạc Lạc lần nào, tên khốn này! (艹皿艹)

Lục Bất Trì ngăn trở một chiêu của Yến Bách, đáy mắt mới là hoàn toàn tỉnh táo, thân mình hơi hơi lùi về sau, hai loại lực lượng va chạm ở bên nhau, hai người phân biệt lui về phía sau, lúc này mới dừng lại.

Đáy mắt Yến Bách xẹt qua một đạo kiêng kị, nhưng vẫn là trong cơn giận dữ, muốn tiến lên.

"Được rồi, đừng náo loạn." Yến Tề rốt cục là nhịn không được mở miệng, có chút đau đầu nhìn con trai nhà mình, khi còn nhỏ không có nhiều thời gian ở bên Yến Lạc, cố tình hiện tại điên cuồng phát tác tình thương của anh trai cả.

Lục Bất Trì nhưng thật ra nháy mắt thu tay lại, cung cung kính kính, "Ba."

Yến Lạc cũng xoa mắt ngáp một cái, từ trên giường đứng dậy.

Chú ý tới quần áo của thiếu nữ, Lục Bất Trì rất là bình tĩnh từ một bên lấy ra một cái áo khoác, trùm lên người Yến Lạc, một bộ dáng đại gia trưởng, lại khiến Yến Bách xem đến nghiến răng nghiến lợi.

Cuối cùng vẫn nhịn không được bước một bước lớn, lẻn đến bên người Yến Lạc, ở Yến Lạc bên tai mở miệng, tràn đầy châm ngòi ly gián, "Lạc Lạc ngoan, nói cho anh hai biết, có phải tên nhóc thúi này nửa đêm khi dễ em?"

Chỉ cần ra lệnh một tiếng, hắn liền đánh chết người này.

"Anh hai, anh nói cái gì đâu?" Yến Lạc nháy mắt, vẻ mặt vô tội, "Là Lạc Lạc nửa đêm gặp ác mộng, mới đến tìm tiểu ca ca."

Yến bách: "..."

* * * (T▽T)

Vì cái gì là tìm Lục Bất Trì, không phải tìm hắn, người anh trai ruột thịt này? (T_T)

Em gái, trong lòng anh hai đau quá!

"Được rồi, đừng chậm trễ thời gian em gái con đến trường học làm thủ tục."

Yến Tề liếc mắt nhìn Yến Bách một cái, tiếp tục nói, dẫn đầu xuống lầu.

Yến Lạc nhìn thoáng qua đồng hồ, chớp chớp mắt, lại nhìn Yến Bách đứng ở một bên, tay nhỏ do dự vẫy vẫy, "Anh hai, em đi trước thay quần áo, xuống lầu ăn cơm nha, bằng không kịp thời gian."

Các người thật là thân ba ruột, em ruột sao (? `? ′)

Yến Lạc chạy bước nhỏ ra khỏi phòng, giờ phút này chỉ còn lại có Yến Bách cùng Lục Bất Trì nhìn nhau, Lục Bất Trì nhìn Yến Bách nghiến răng nghiến lợi, đuôi lông mày hơi nhướng lên, sửa sang lại quần áo một chút, cũng tính toán xuống lầu.

Chợt phía sau, hơi thở của người nọ lại trở nên nghiêm túc, Lục Bất Trì hơi hơi sửng sốt, theo bản năng dịch bước, thấy Yến Bách nguyên bản còn cách hắn một khoảng cách rất dài trực tiếp xuất hiện ở phía sau hắn, ý cười đùa giỡn trên mặt đã sớm tan đi, đáy mắt là đánh giá có thể thấy được rõ ràng.

Lực lượng rất mạnh.

Lục Bất Trì cũng có chút hiểu biết Yến Bách, siêu cấp thiên tài có tiềm lực tinh thần 2S trong truyền thuyết, rốt cuộc là dạng năng lực gì.

Lực lượng như vậy kỳ thật thực dễ dàng có thể phá hư tấm chắn phòng ngự trong phòng này, nhưng vừa rồi động tĩnh lớn như vậy lại không tạo thành một chút hư hao nào, cũng liền đại biểu cho người này đối với việc khống chế lực lượng đã là thuần thục đến thu phóng tự nhiên.

Nhưng đồng dạng, Yến Bách đứng ở đối diện Lục Bất Trì, cũng nhịn không được nhướng mày, đối với năng lực của Lục Bất Trì cảm thấy kinh hãi.

Nhìn ánh mắt của Lục Bất Trì, Yến Bách rất có hứng thú cong cong khóe môi.

Nếu nói coi như đối thủ, người này xác thật đủ rồi, có năng lực, có tâm tính, có thể nhẫn nại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK