Mục lục
Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi bị hội học sinh cự tuyệt, Triệu Nghị và Lam Kỳ Nhi liền bắt đầu bắt tay vào việc thu nạp nhân tài. Bởi vì thời gian riêng hiện tại khá ít, hơn nữa cũng chưa hiểu rõ các tình huống trong trường học, nên nhiệm vụ này tiến triển rất chậm chạp.



Nhưng may mắn, hai người đều có ưu thế riêng. Tài hoa tính toán và thu thập tài liệu của Triệu Nghị rất cao. Kể từ khi nhập học đại học Yến Kinh, hắn thích thỉnh thoảng lên website trường dạo một chút, hơn nữa đặc biệt chọn những mục bị khóa lại, nhập mật mã vào. Thời điểm mới bắt đầu, hắn còn bị Cục Giám Sát Internet trường học phát hiện một chút tung tích, nhưng sau đó quen tay, rất nhanh, căn bản không hề lưu lại bất kỳ dấu vết nào.



Từ các trang web, hắn tìm được rất nhiều tài liệu thú vị, trong đó có tư liệu về mối bất hòa giữa một số xã đoàn với hội học sinh. Nhưng phần lớn trong đó đều là những hành vi xấu, không tuân thủ kỉ luật. Tuy vậy, Triệu Nghị vẫn phát hiện được một vài mầm giống tốt.



Mặc dù Lam Kỳ Nhi là tân sinh, nhưng nhờ diện mạo xinh đẹp cùng phong thái dịu dàng, không biết đã lấy đi bao nhiêu trái tim của các học trưởng, trở thành bông hoa mới lộ, có khuynh hướng nhận được danh hiệu hoa khôi của trường. Quan trọng hơn, bởi vì là lớp trưởng, nên cô tiếp xúc tương đối nhiều với các sinh viên chức vụ cao khác.



Trong quá trình tiếp xúc với các học trưởng, học tỷ, cô đã có thêt thông qua phương pháp tán gẫu lấy được một số tin tức bú mật quan trọng.



Cứ như vậy, hai người cùng nỗ lực, rất nhanh đã xác định được vài mục tiêu.



"Anh là Diêu Vũ sao?"



Triệu Nghị ở trong quán Internet bên cạnh trường học vừa vặn tìm được một bóng dáng đang PK(*). Tất cả lực chú ý của nam sinh đều tập trung trên cuộc PK, không hề chú ý đến bên cạnh xuất hiện một người. Triệu Nghị cũng không nói gì, đợi đến lúc cả màn ảnh bùng lên màu đỏ tươi mới mở miệng.



(*)PK: PK ở đây là một thuật ngữ trong game online:



PK = Player Killer hay Player Killing: chỉ người hoặc hành động đi "giết" người chơi khác.



Nam sinh đang chìm trong ảo não, thình lình nghe thấy bên cạnh có người nói chuyện, sợ đến mức thiếu chút nữa la to.



Nhưng đến khi hắn nhìn đến người không quen biết phía sau thi có phần bất mãn:



"Nhóc định tìm chết à? Dám hù dọa ông anh?"



Hắn cũng chỉ phô trương thanh thế, giọng nói hung tợn nhưng vẻ mặt lại không hề giữ tợn, kết hợp với vẻ ngoài lôi thôi, có phần giống với quỷ đỏ Internet. (Editor : Không hiểu cụm từ này có ngụ ý gì, nhưng dịch sát nghĩa là như vậy)



Đầu tiên, Triệu Nghị bị giọng nói kia làm sợ hết hồn, nhưng khi nhìn thấy bộ dáng lúc ấy của Diêu Vũ, cũng nhớ rõ mục đích tới đây, nên cố nén cười hỏi lại :



"Xin hỏi anh có phải là Diêu Vũ?"



Diêu Vũ kiêu ngạo hếch cằm:



"Chính Diêu đại ca ta, nhóc là ai?"



Triệu Nghị thủy chung luôn nhớ mục đích tìm trợ thủ, với thái độ kiêu căng cuồng vọng này của Diêu Vũ cũng không quá để ý:



"Tôi là tân hội viên hội máy tính, tên là Triệu Nghị, tôi có chút chuyện muốn tìm anh."



Vừa nãy Diêu Vũ còn tưởng rằng hắn là người chủ quán Internet tới thu phí, nghe hắn nói như vậy theo bản năng thở phào nhẹ nhõm. Hắn đã chơi ở quán Internet một tuần lễ, cả ngày lẫn đêm đều xả mình vào trên web, nợ không ít phí internet. Nếu như không phải hắn là người quen của chủ quán, đoán chừng đã sớm bị đuổi ra rồi.



"Có chuyện gì? Tôi không có thời gian nói lời vô nghĩa với nhóc con như cậu!"



Diêu Vũ hung tợn nói, nghe thấy âm thanh rít gào của đồng đội từ trong tai nghe, vội vàng trở lại chỗ ngồi:



"Tôi rất vội, không có thời gian để ý đến nhóc."



Triệu Nghị cũng không tức giận, đứng tại chỗ nhìn Diêu Vũ ở trong đội ngũ của mình giết boss, sau đó bị boss đánh đến lệ rơi đầy mặt.



"Xui xẻo!"



Liên tiếp khiêu chiến mười lần vẫn thất bại, tính khí Diêu Vũ trở nên nóng nảy.



Chuẩn bị hút điếu thuốc, vừa quay đầu lại đã nhìn thấy tên nhóc tên Triệu Nghị vẫn đứng tại chỗ, lập tức nổi giận:



"Thằng nhóc này xảy ra chuyện gì? Đã nói đại ca ta không rảnh, sao nhóc còn đứng đây?"



"Nếu tôi công chiếm được trò chơi này, anh nguyện ý cho tôi cơ hội nói chuyện một chút chứ ?" Triệu Nghị cười híp mắt nói.



Diêu Vũ sửng sốt, theo bản năng cho rằng thằng nhóc này đang cười nhạp hắn không qua được cửa, vốn muốn mở miệng mắng to, nhưng nhìn đống thi thể trên màn hình, chần chừ một lúc, lấy giọng nói cực kỳ hoài nghi hỏi:



"Nhóc nói thật? Nhóc có thể công chiếm được trò chơi này? Trò chơi này mới vừa được Beta(**) không lâu, rất nhiều phó bản cùng bản đồ cũng chưa được tiết lộ ."



(**)Thường thì trong thế giới game, trước khi cho ra phiên bản hoặc trò chơi mới, nhà sản xuất sẽ thử nghiệm trước bằng các bản trò chơi có hạn.



Sau vài lần thử nghiệm, sửa lỗi mới được phát hành hàng loạt.



Những giai đoạn này có tên gọi riêng đàng hoàng, nhưng mình chưa tra kĩ được, chỉ nhớ vậy thôi. ^^ Hiểu tạm vậy đã.



Nếu là người khác, dưới tình huống này khẳng định không cách nào công chiếm được trò chơi. Nhưng Triệu Nghị là ai? Hắn là thiên tài máy tính, am hiểu nhất chính là những khía cạnh liên quan đến máy tính.



Mười phút sau, mấy quái vật (boss) lúc trước mới đánh mấy đồng đội Diêu Vũ vô cùng thê thảm, đẩy họ đến Cửa Luân Hồi(***) mười lần nay lại ầm ầm ngã xuống đất. Nhìn nhân vật trên màn hình thăng cấp vùn vụt, ánh mắt Diêu Vũ tỏa sáng, kích động nhìn Triệu Nghị.



(***) Cửa Luân Hồi : Trong nhiều game online, sau khi chết, nhân vật bị đẩy đến nơi này để " sống lại ". Tùy theo game mà thời gian " chờ sống lại " và địa điểm sau khi đã " sống lại " khác nhau.



"Trời ạ, nhóc làm thế nào vậy? Bọn ta vây công Boss này mấy ngày rồi nhưng mỗi lần đều bị nó đánh tan tác, nhưng chỉ cần vài phút, nhóc lại có thể giải quyết nó? Chẳng lẽ nhóc lại là cao thủ trong bảng xếp hạng?"



Đối diện với ánh mắt kích động cùng sùng bái của Diêu Vũ, Triệu Nghị rất bình tĩnh :



"Đây chỉ là chút lòng thành. Nếu như anh muốn, tôi có thể chỉ cho anh cách công chiếm trò chơi này. Nhưng tôi nghĩ, niềm vui thú từ game thì quá đơn điệu, tôi có một ý tưởng, muốn anh cùng gia nhập, nếu anh đồng ý, anh sẽ phát hiện cuộc sống trước đây của mình tẻ nhạt đến thế nào."



Sau khi được Lam Kỳ Nhi chỉ dạy, Triệu Nghị đã nắm giữ được cốt lõi của kỹ xảo giao tiếp. Như chiêu vừa khích tướng vừa mời gọi này, mặc dù không thể coi là bách chiến bách thắng, nhưng trên căn bản hơn 90% đối tượng đều bị thuyết phục bởi chiêu này.



Diêu Vũ, xã trưởng xã đoàn Kịch, được xem là thiên tài biên kịch đại học Yến Kinh. Nhưng vì bất hòa với mấy người trong hội học sinh mà bị tước chức xã trưởng cùng tư cách đại biểu so tài, là một trong những người bị hội học sinh chèn ép.



"Nữ vương. . . . . . ."



Một tuần sau, cuối cùng thì Triệu Nghị và Lam Kỳ Nhi đã làm xong mấy chuyện căn bản, sau đó mang người đến gặp Lãnh Tâm Nhiên. Lãnh Tâm Nhiên đang kiểm tra thị trường chứng khoán trên máy tính, theo đề nghị của Thẩm Quân, cô bắt đầu tiếp xúc với giới cổ phiếu, nhưng vẫn là tay mới, các giao dịch đều không phải thật lớn.



Lấy xuống cặp kính phòng phóng xạ, nhìn hàng người trước mặt, Lãnh Tâm Nhiên khẽ nheo mắt.



Trên thực tế, chỉ cần một động tác của Lãnh Tâm Nhiên, Triệu Nghị đều có thể đoán ra ngụ ý của nó. Hiện tại cũng không ngoại lệ, thấy cô cau mày liền giải thích:



"Nữ vương, bọn mình có chút việc gạt cậu. Nhưng cậu phải tin tưởng mình và Kỳ Nhi đều không có lòng riêng."



Đợi đến lúc Lãnh Tâm Nhiên biết chuyện tình hội học sinh gây khó khăn từ Triệu Nghị, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo lập tức hiện lên một tầng sương lạnh :



"Quá kiêu ngạo rồi!"



Triệu Nghị vội vàng bổ sung:



"Nữ vương, không cần lo lắng. Mình biết rõ chuyện này cậu có thể giải quyết, nhưng mình cùng Kỳ Nhi đều muốn mạnh lên, chỉ có như vậy, bọn mình mới xứng đáng đứng bên cạnh nữ vương. Mấy ngày nữa sẽ có một đoàn học sinh trao đổi tới trường học chúng ta, đến lúc đó nhất định sẽ tiến hành khiêu chiến cới trường ta. Mấy tin tức này đều nhờ mình cùng Kỳ Nhi tìm hiểu được từ các học trưởng, học tỷ. Chỉ cần chúng ta có thể tỏa sáng ở lần trao đổi này, mình nghĩ, chúng ta sẽ có một màn mở đầu tráng lệ!"



"Người này là đồng học Lãnh Tâm Nhiên, cô là người đứng đầu xã đoàn King của chúng ta."



Lam Kỳ Nhi vội vàng giới thiệu Lãnh Tâm Nhiên với những người khác.



Lãnh Tâm Nhiên đưa mắt quét qua mười mấy người này, cao thấp mập gầy đều có. Nhận lấy tài liệu Lam Kỳ Nhi đưa tới, Lãnh Tâm Nhiên tùy ý ngồi trên ghế:



"Địa điểm làm việc của Xã đoàn đã xác định chưa?"



Lam Kỳ Nhi lắc đầu. Chưa thông báo cho trường học nên không cách nào xác định được địa điểm làm việc của xã đoàn. Muốn thành lập một xã đoàn, so với tưởng tượng khó khăn hơn nhiều.



"Chuyện này mình sẽ phụ trách. Những thứ khác, tùy ý hai người."



Xem những tư liệu kia, Lãnh Tâm Nhiên cảm thấy không hồ là đại học tốt nhất cả nước, sinh viên nơi này đều là nhân vật ngọa hổ tàng long. Những người này, nhìn thì bình thường, nhưng thân phận mỗi người đều không giống nhau. Có nhà biên kịch hạng nhất, có nghệ sĩ biểu diễn violin, có nhà vô địch võ thuật quốc gia, thậm chí có người đã tham gia diễn xuất, tóm lại, cần có ai đều có, ai cũng là nhân trung long phượng.



Lam Kỳ Nhi và Triệu Nghị đã quen tính cách lạnh lùng của Lãnh Tâm Nhiên, nhưng những người khác thì không. Một nam sinh vóc người khôi ngô, cơ bắp vạm vỡ tiến lên, vừa mở miệng, giọng nói đã vang như sấm, cả căn phòng dường như cũng kịch liệt chấn động.



"Tôi là Lôi Vũ, cô là Lãnh Tâm Nhiên? Tôi biết tên của cô, cô chính là nữ sinh chống lại huấn luyện viên ở đợt quân huấn lần trước. Tôi đã xem qua video về trận đối kháng. Từ nhỏ tôi đã tập võ, nếu muốn tôi gia nhập xã đoàn, có một điều kiện, nếu cô đánh với tôi mộ trận ! Chỉ cần cô thắng, tôi sẽ lập tức gia nhập!"



Lôi Vũ cũng giống như diện mạo của hắn, thẳng thắn, đi thẳng vào vấn đề, căn bản không hề cố kỵ.



Lời nói của hắn khiến sắc mặt những người ở đây đều biến đổi. Những người này đều là thiên chi kiêu tử, tâm cao khí ngạo, vì đủ loại nguyên nhân bị hội học sinh chèn ép mà buồn bực không vui. Nhưng muốn bọn họ thần phục một sinh viên năm nhất, còn là nữ sinh, nhất định phải có bản lãnh thật sự! Chuyện Lôi Vũ làm, chính là chuyện bọn họ muốn làm .



Bọn họ đồng ý tới gặp, chủ yếu vẫn là coi trọng mặt mũi Triệu Nghị và Lam Kỳ Nhi. Về phần Lãnh Tâm Nhiên, trước kia bọn họ chưa từng tiếp xúc qua, nên vẫn tồn tại tâm lý hoài nghi.



Triệu Nghị và Lam Kỳ Nhi rất tức giận. Mặc dù bọn họ đều biết yêu cầu này là điều dễ hiểu, nhưng muốn bọn họ tiếp nhận thì rất khó khăn.



Triệu Nghị thì không cần phải nói, hắn đã sớm đem Lãnh Tâm Nhiên cắm rễ trong lòng mình, thề rằng khi vương cùng huynh đệ ban F không có ở đây, thời thời khắc khắc phải bảo vệ nữ vương cẩn thận. Hiện tại lại thấy có người dám khiêu khích uy nghiêm của nữ vương, tức giận đến chút nữa mắng to.



Mặc dù thời gian Lam Kỳ Nhi tiếp xúc với Lãnh Tâm Nhiên không lâu, nhưng vì mối quan hệ ‘thầy trò’ với Thẩm Quân, trong lòng hắn, Lãnh Tâm Nhiên tồn tại vô cùng thần bí. Theo nhận định của mình, mạo phạm Lãnh Tâm Nhiên hoặc là hoài nghi lời nói của cô, đều vũ nhục cô!



Đang lúc hai người chuẩn bị tiến lên nói gì đó, Lãnh Tâm Nhiên vốn đang lười biếng lật xem tài liệu từ từ đứng dậy, khuôn mặt nhỏ nhắn tinh xảo vẫn không bộc lộ cảm xúc gì, nhàn nhạt nói :



"Được."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK