Mục lục
Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một viên đá làm gợn ngàn tầng sóng!



Dạ Mộc Thần lời này vừa nói ra, tất cả người ở chỗ này cùng đồng loạt đứng lên , mắt trợn to hết cỡ, vẻ mặt không dám tin nhìn về phía Dạ Mộc Thần vẫn lạnh nhạt ngồi ở ghế chủ vị.



"Không thể nào!"



Chín người đồng loạt hét lên , không hẹn mà cùng nói ra một câu như nhau. Vẻ mặt mọi người đều vô cùng kích động lẫn khó tin đối với điều mình vừa nghe được, tất cả đều cảm thấy nghi ngờ .



"Đây là sự thật. Mặc kệ các anh có tin hay không, Thì Kiệt chính là phản đồ trong bang chúng ta."



Dạ Mộc Thần biết anh là người lãnh đạo , tuyệt đối không thể mềm lòng, vì vậy khi mọi người đều đang rất hoang mang trước tin tức chấn động như thế, anh đem tất cả mọi chuyện đều nói rõ.



Lần này, không có ai nói gì nữa, tất cả mọi người đều là vẻ mặt vô cùng kinh ngạc, miệng mở rộng ngơ ngác nhìn Dạ Mộc Thần.



Tình huống như thế , Dạ Mộc Thần đã sớm dự liệu trước , mấy năm sống chung , sống chết có nhau, tình nghĩa huynh đệ đã vô cùng bền chắc, đột nhiên nghe được tin tức chấn động như vậy, cho dù ai đều sẽ không thể chấp nhận nổi .



"Tôi muốn chứng cớ."



Đây là một người trong số đó bình tĩnh lại đầu tiên . Người đàn ông này mặc tây trang , không đeo caravat , cũng chính là một trong hai người bị hiềm nghi lớn nhất - Xà Tân. Vẻ mặt anh ta trắng bệch , hiển nhiên là bị đả kích rất lớn và đang vô cùng đau lòng.



Dạ Mộc Thần ra hiệu cho Ninh Trí Viễn đem tư liệu đã được chuẩn bị sẵn đưa tới trước mặt mỗi người: "Lúc ở trong nước, tôi đã tra được một chút tài liệu, nhưng cũng không xác định là người nào. Lần này tới Mỹ, nguyên nhân chủ yếu nhất chính là việc này, điều tra rõ ràng. Bốn năm trước Tô Á qua đời, một năm trước Nhiên Nhiên rời đi, kế tiếp còn có thể xảy ra chuyện gì nữa, cũng không ai biết. Là Môn chủ của Diêm Môn, tôi tuyệt đối không cho phép bất kỳ nguy hiểm nào tồn tại bên trong Diêm Môn. Cùng Ghost gặp mặt, chính là một khảo nghiệm. Ở địa điểm tôi cung cấp cho Thì Kiệt, xuất hiện tay súng bắn tỉa, thế thân toàn bộ đều chết."



Thế thân đều chết, đây là chuyện hoàn toàn ngoài dự tính của anh . Mặc dù đã sớm chuẩn bị kỹ càng, nhưng thực tế lại biến hóa khó lường , phòng ám tiễn , đó là chuyện tuyệt đối khó mà phòng bị.



"Không thể nào."



Xà Tân mở to hai mắt, liều mạng lắc đầu, hoàn toàn không chấp nhận nổi những gì mình vừa nghe thấy.



"Sau khi tìm được Thì Kiệt, anh ta cũng đã thừa nhận mình làm tất cả mọi chuyện, sau đó, liền tự sát." Dạ Mộc Thần hồi tưởng lại câu nói của Thì Kiệt trước khi chết "Thật xin lỗi" và nước mắt của anh ta chảy xuống , trong lòng có chút ê ẩm chát chát. Anh ta cũng từng là anh em sinh tử của mình , nhưng bây giờ lại ………..



Xà Tân nhận lấy xấp tài liệu đưa tới trước mặt mình , bao gồm nhật ký của Thì Kiệt và một số tài liệu được lấy từ máy vi tính của anh ta.



Nửa tiếng trôi qua, trong phòng làm việc không một người nào nói chuyện, chỉ có âm thanh lật xem tài liệu.



Dạ Mộc Thần ngồi im lặng, vẻ mặt lạnh lùng. Trong lòng anh cũng không dễ chịu là mấy, chỉ là anh không thể biểu hiện ra. Kế tiếp, chờ đợi anh phía trước cũng là một loại khảo nghiệm khác đây. Trấn an Anh em trong bang, quyết định tốt bước kế tiếp của kế hoạch sắp tới, chính là nhiệm vụ thiết yếu của anh trong lúc này.



“ Tại sao có thể như vậy?”



Xà Tân lầm bầm, lảo đảo lui về phía sau, thiếu chút nữa, ngã nhào trên đất. Anh thế nào cũng không dám tin, tên tiểu tử lớn xác luôn tươi cười kìa, trong lòng cư nhiên luôn ẩn dấu nhiều bí mật không muốn người biết như vậy.



“Tên ngu ngốc này sao có thể…sao có thể…”



Chuyện của Thì Kiệt, đối với bọn họ thật sự là một đả kích quá lớn, nhưng quan trọng hơn họ cũng không phải oán trách cái gì, mà là tự trách. Tự trách bình thường không có chú ý tới Thì Kiệt khác thường, không có quan tâm anh ta nhiều hơn, mới có thể gây nên hậu quả như vậy.



“ Chuyện Thì Kiệt, tôi cũng rất đau lòng, nhưng đau lòng cũng không thể giải quyết vấn đề. Kế tiếp còn có nhiều việc quan trọng đang chờ chúng ta. Căn cứ tài liệu tra được, chuyện này sợ là có người chủ mưu phía sau. Thì Kiệt rất có thể là bị người nào đó lợi dụng. Hiện tại Thì Kiệt chết rồi, kế tiếp đối phương sẽ còn động tác gì chúng ta cũng không biết. Quan trọng hơn là, chúng ta ở ngoài chỗ sáng đối phương ở trong tối. Về sau, mỗi một hành động, các anh đều phải hết sức cẩn thận hơn nữa.”



Thấy tâm tình của mọi người đã dần ổn định lại, trong lòng Dạ Mộc Thần không khỏi thở phào nhẹ nhõm, thật không dễ chút nào. Anh gõ nhẹ mấy cái trên bàn ý bảo mọi người chú ý. Khi tất cả đều hướng ánh mắt về phía này, Dạ Mộc Thần mới nói ra suy đoán của mình.



“Là ai?”



Vừa nghe Thì Kiệt có thể là người bị hại, những người này liền bắt đầu nổi giận. Trong số bọn họ, phần lớn cũng hơn ba mươi tuổi rồi, Thì Kiệt chỉ mới hơn hai mươi, tự nhiên bị xem thành em út trong bang được mọi người quan tâm che chở. Hiện tại xảy ra chuyện như vậy, mặc dù mọi chuyện đều liên quan đến Thì Kiệt, nhưng là bọn họ vân có chút ý nghĩ ` giận chó đánh mèo `.



“ Cái này tạm thời vẫn không biết. Nhưng yên tâm, đối phương khẳng định lập tức liền sẽ có hành động. Từ vũ khí của bọn họ sử dụng, có thể tra được một chút đầu mối.” Dạ Mộc Thần khẽ cau mày.



“Dạ, môn chủ”



Mọi người trăm miệng một lời đồng thanh trả lời.



Dạ Mộc Thần nhẹ nhàng gật đầu, từ trên ghế đứng lên, động tác ưu nhã:” Hy vọng mọi người hóa bi phẫn làm động lực, làm động lực cố gắng. Tôi không hy vọn thấy mọi người gặp chuyện không may, nhưng là càng không hy vọng là bởi vì nguyên nhân này mà gặp chuyện không may. Chúng ta là anh em nên tin tưởng lẫn nhau, không nên tồn tại bất kỳ sự phản bội nào. Tôi hy vọng chuyện Thì Kiệt lần này, là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng.”



“Dạ!”



Tiếng đồng thanh trả lời vang vọng khắp phòng.



Khi mọi người đều rời đi, Dạ Mộc Thần mới thả lỏng người trên ghế, vuốt vuốt hai bên thái dương đau nhức. Mấy ngày nay, anh không có nghỉ ngơi tốt vì suy nghĩ và sắp đặt mọi kế hoạch cho lần này. Mặc dù không tìm được quá nhiều chứng cứ, nhưng là anh căn bản đã có thể xác định được chuyện lần này, tuyệt đối cùng tổ chức,nhất định có lên quan. Đối phương, rốt cuộc là người nào?



Chuyện của Thì Kiệt thật sự là một đả kích lớn đối với cả Diêm môn. Nhưng tất cả mọi người đều biết, nếu lựa chọn con đường này, cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần có thể chết bất cứ lúc nào. Cho nên nguyên nhân cái chết của Thì Kiệt bọn họ rất đau lòng. Nếu như, hắn là vì Diêm Môn mà chết, như vậy bọn họ còn có thể tùy ý phát tiết bi thương cua mình. Nhưng hiện tại, nó lại là chuyện rất khó mở lời và cũng không muốn nhắc tới. bọn họ là vừa khiếp sợ lại đau lòng, đồng thời trong lòng lại có chút hận ý. Không chỉ hận bị Thì Kiệt phản bội, cũng hận kẻ đứng sau chủ mưu tất cả. Tiểu thư Tâm Nhiên cũng bởi vì Thì kiệt mới chết, làm cho bọn họ càng thêm căm hận cảm giác bị phản bội này. Bọn họ rất yêu thương và coi trọng Thì Kiệt nên tình cảm giữa bọn họ thật không tệ, nhưng đôi với bọn họ mà nói, Lãnh Tâm Nhiên nhất định là quan trọng hơn. Cô gái ấy mạnh mẽ, kiên cường không thua bất kỳ người đàn ông nào, luôn đối xử với họ như người thân trong nhà, đã dạy bọn họ rất nhiều thứ, lại vì Thì Kiệt phản bội mới bị hại chết.



Dạ Mộc Thần cũng không ở nước Mỹ lâu. Thế lực chủ yếu của Diêm Môn ở vùng này nước Mỹ, một mặt khai thác lĩnh vực mới, một mặt thì đang tạo quan hệ tốt với bang phái chung quanh, trọng yếu nhất, còn là vì Trung Quốc xây dựng một tường rào vững chắc, ngăn cản ý định xâm phạm của những quốc gia khác.



Hai ngày sau khi giải quyết xong chuyện của Thì Kiệt, Dạ Mộc Thần liền đáp máy bay về nước. Lần này trở về gấp như thế, là bởi vì anh nhận được một tin xấu.



"Tiểu thư, ngoại trừ ‘Kole’ của ta ra, mấy chỗ khác cũng giống chúng ta gần đây tra ra được một chút đồ không tốt. Ngoài một số loại phổ biến như thuốc lắc , đá… , gần đây còn xuất hiện loại thuốc phiện mới gọi là ‘ Hải Lạc Nhân ‘, độ tinh khiết cao hơn mấy loại đang lưu hành. Ngày hôm qua, ở Thái Cổ khu Tây , phát hiện một thanh niên bị sốc thuốc khi đang hít thuốc phiện mới này. Nghe nói mới hơn hai mươi tuổi, là một sinh viên."



Dương Lâm vừa cầm tài liệu đọc, vừa nghiêm túc nói.



Lãnh Tâm Nhiên gật đầu: "Ông chủ của Thái Cổ là ai, đã tra được chưa? Tra xem gần đây bọn họ thường xuyên tiếp xúc với ai nhiều nhất , cố thu thập nhiều tài liệu, tôi cần sử dụng."



Dương Lâm gật đầu: "Trừ Thái Cổ, mấy chỗ khác cũng xuất hiện loại ma túy mới này , được gọi là ‘ K’ . Khả năng gây nghiện của loại thuốc này cực mạnh, nghe nói chỉ cần dùng một lần sẽ thành nghiện, hơn nữa không cách nào bỏ hẳn, là nước ngoài mới nghiên cứu ra, còn chưa có thuốc ức chế."



" K ?"



Nghe đến đây, Lãnh Tâm Nhiên cau mày. Mấy năm nay, khoa học kỹ thuật phát triển, công nghệ điều chế ma túy cũng phát triển từng ngày. Không chỉ tạo ra độ tinh khiết cao hơn , mà còn có tính gây nghiện là cực nhanh. Nó không đơn thuần được tạo ra từ một loại hoa anh túc rồi. Trước kia , ma túy lưu hành trên thị trường, phần lớn là được chiết xuất từ cây thuốc phiện, mà bây giờ, còn kết hợp thêm nhiều loại hóa chất khác làm cho dược tính của nó càng thêm phức tạp. Việc nghiên cứu thuốc giải nó càng thêm khó khăn .Bình thường, xuất hiện một loại ma túy kiểu mới , để nghiên cứu ra thuốc giải của nó, ít nhất phải mất 3 tháng. Mà trong ba tháng này , có nhiều chuyện đã thay đổi.



"Đúng, nhưng mà lần này vẫn chưa tra được xuất xứ của loại ma túy này. Trước kia vẫn hoài nghi là nước L, nhưng hiện tại thực lực của chúng ta chưa đủ lớn để điều tra xa như vậy." Tiếp xúc càng nhiều, càng phát hiện mình quá nhỏ yếu rồi. Nhưng tình huống này với Dương Lâm cũng không phải quá xấu , bởi vì, chỉ có biết được mình nhỏ yếu mới không ngừng thúc giục mình trở nên mạnh mẽ hơn nữa.



Lãnh Tâm Nhiên nghe Dương Lâm nói , chân mày nhíu càng chặt: "Cảnh sát bên kia gần đây có động tĩnh gì không? Trừ cái này, ông cần chú ý xem , gần đây có xuất hiện thế lực mới nào không, thông thường mà nói loại ma túy mới này chắc sẽ không tự nhiên mà chảy vào Yến kinh. Cư nhiên bây giờ có người dám nhổ răng cọp, chuyện sẽ không đơn giản như vậy."



Cô phân tích ra được kết quả như thế, cũng giống với suy đoán của Dạ Mộc Thần, cảm giác chuyện lần này sợ là chỉ mới bắt đầu, chuyện xảy ra tiếp sau đây, mới thật sự là trọng điểm.



Lãnh Tâm Nhiên còn dự cảm đến một chuyện, nếu như đối phương là từ các khu kinh doanh giải trí lớn ở Yến kinh mà xuống tay, như vậy ‘Kole’ cũng sẽ trở thành mục tiêu. Hiện tại thì vẫn chưa có chuyện gì xảy ra, là bởi vì bị Dương Lâm giám thị chặt chẽ. Nhưng dù thận trọng thế nào , cũng sẽ tránh không khỏi để cá lọt lưới.



"Chú ý một chút, mục tiêu kế tiếp có thể là chúng ta. Mặt khác, nhanh chóng tìm được hàng mẫu ‘K’, đưa đến công ty y dược Thịnh An, để bọn họ trong thời gian ngắn nhất nghiên cứu ra thuốc giải. Nếu như thuận lợi, chuyện ‘ K’lần này, sẽ trở thành một cơ hội tốt cho chúng ta ."



Lãnh Tâm Nhiên bắt đầu học xem xét sự tình theo hai phương diện, chuyện tốt nhưng không có nghĩa là tốt hoàn toàn , ngược lại chuyện xấu cũng chưa hẳn là chỉ toàn là xấu, cái gì đều có hai mặt của nó . Với cách phân tích đó , suy nghĩ của cô càng thêm trở nên sinh động, sâu sắc hơn ,cặn kẽ hơn rất nhiều, chỉ cần dám nghĩ, không có gì là không thể xảy ra .



Lời nói của Lãnh Tâm Nhiên giống như là dự báo trước. Mấy tiếng sau, Dương Lâm đang dẫn người kiểm tra khu giải trí thì trong một quán bar phát hiện một một người rất đáng nghi. Vốn ông cũng không chú ý tới người kia, vừa lúc tiếng nhạc trong quầy ầm ầm vang lên, phần lớn mọi người theo âm nhạc tràn vào sàn nhảy. Nhưng trong góc khuất , có một người ngồi co rúc trên ghế một cách bất thường làm ông phải chú ý .



Sau khi nghe Lãnh Tâm Nhiên dặn dò, Dương Lâm càng thêm cực kỳ cẩn thận. Ở ‘Kole’ nếu xuất hiện ‘ K’ thì sẽ rất nghiêm trọng, sợ nhất chính là chuyện xảy ra mà ông là người phụ trách nhưng lại không biết.



Bị ông để mắt tới , là một cô gái còn rất trẻ, ăn mặc rất model, áo thấp ngực , váy ngắn, cả người co rúc ở góc ghế sa lon, đầu hướng chỗ tối trong góc, không có động tác gì , chỉ bất động một chỗ , hoàn toàn trái ngược với xung quanh.



Mặc dù đã chú ý tới tình huống này, nhưng Dương Lâm cũng không muốn bứt dây động rừng. Đầu tiên , ông kêu một phục vụ đi qua nhìn một chút, nếu có gì bất thường tự ông sẽ đi tới. Phục vụ sau khi đi qua, đầu tiên là giả bộ lơ đãng hướng phía đó liếc mắt nhìn, sau đó lập tức hoảng loạn. Không để ý tới che giấu cái gì, chạy nhanh đến chỗ Dương Lâm, nhưng vẫn còn nhớ hạ thấp giọng : "Ông chủ không xong, vị khách kia tình huống không đúng lắm."



Dương Lâm cau mày, nhưng cũng không lập tức đi qua: "Đem tình huống nói rõ với tôi."



"Ánh đèn quá mờ nên thấy không rõ ràng lắm, nhưng mà tôi lại thấy vị tiểu thư kia giống như bị sùi bọt mép." Phục vụ nhỏ giọng nói.



Khi Dương Lâm đi qua nhìn, trong lòng máy động, ngoắc ngoắc tay bọn cận vệ đi theo bên người , khi bọn họ dùng thân thể che chắn tầm nhìn mọi người, ông mới bắt đầu quan sát cô gái đang nằm trên ghế. Tình huống hiện tại gần giống với chuyện xảy ra ở Thái Cổ, cô gái cũng rất trẻ tuổi, trang điểm đậm, ăn mặc hở hang. Lúc này cả người nằm ngang ở trên ghế sofa, tóc rối tung , ánh sáng lờ mờ bên trong, mơ hồ có thể nhìn thấy trên miệng còn dính chất lỏng màu trắng.



"Cẩn thận một chút, mang cô ta lên lầu đi. Nơi này gọi người tới xử lý, còn có. . . . . ." Dương Lâm nhìn chằm chằm túi xách bên cạnh cô gái kia, còn có mẩu thuốc lá còn đang cháy dở trong đồ gạt tàn thuốc, khẽ nhíu mày: "Đem mấy cái này mang đi luôn."



Không thể không nói, thủ hạ Dương Lâm đều được huấn luyện nghiêm chỉnh, vừa nghe Dương Lâm hạ lệnh phân phó, lập tức chia nhau làm việc một cách nhanh chóng , không hề gây ra bất kỳ sự chú ý nào . Lập tức đem cô gái đã hôn mê rời đi, dọn dẹp chung quanh xong lập tức rời khỏi hiện trường.



Trên lầu là phòng làm việc của Dương Lâm, phòng nghỉ ngơi của nhân viên cũng ở tầng này. Chỉ những người có chức vụ , được Dương Lâm tin tưởng, mới có thể đi vào phòng làm việc của ông ở phía tận cùng bên trong. Nhìn cô gái đang nằm trên giường, Dương Lâm nhanh chóng cho người gọi bác sỹ đến kiểm tra cho cô ta.



"Lão đại, vẫn còn hô hấp, xem ra là hít thuốc phiện quá liều rồi."



Một hộ vệ có làn da ngăm đen tiến lên kiểm tra sơ lược cho cô gái kia , liền báo cáo cho Dương Lâm.



Rất nhanh, một người đàn ông vóc dáng cao to đi vào. Sau khi đi vào cũng không nói gì, lập tức mặc áo khoác trắng vào, vừa cài nút áo vừa nói: "Tình huống thế nào?"



" Phát hiện ở dưới lầu, hình như là hít thuốc phiện quá liều. Miệng sùi bọt mép, cả người co quắp, bây giờ vẫn còn hôn mê bất tỉnh. Kiểm tra xem tình huống có nghiêm trọng không." Nhìn người tới, Dương Lâm mới cảm thấy an tâm một chút. Người đàn ông tên Hạ Phàm này, là anh em tốt của ông, tốt nghiệp xuất sắc ngành y. Nhưng là tên tiểu tử này không thích ở bệnh viện làm bác sĩ, mà tự mình mở phòng mạch tư, đặc biệt khám chữa bệnh cho một số người có thân phận đặc biệt. Nói cách khác, anh ta là một thầy thuốc của hắc đạo.



Hạ Phàm cầm lên ống nghe bệnh bắt đầu kiểm tra nhịp tim, sau đó lại kiểm tra con ngươi, miệng lưỡi của cô gái, rất nhanh kết thúc công việc của mình: "Đưa đến chỗ của tôi. Nơi này không có dụng cụ, còn nữa, đem theo những thứ kia luôn, để tôi làm kiểm tra luôn. Anh có phải đang nghi ngờ thứ này có liên quan với cái lúc trước anh đưa cho tôi?"



Người ở chỗ này cũng không nhiều, đều là người Dương Lâm tin tưởng, nghe Hạ Phàm nói vậy cũng không có giấu giếm, gật đầu: "Ừ. Gần đây xuất hiện rất nhiều."



Hạ Phàm sáng tỏ gật đầu: "Tôi biết rồi. Anh cũng đi theo tôi qua đó sao?"



"Chờ có kết quả tôi sẽ đến. Tôi sợ có thể sẽ xảy ra tình huống tương tự bên này, cho nên muốn ở lại ."



Hạ Phàm là một người rất có tài , chỉ là tính tình thì rất cổ quái. Nhưng quan hệ rất tốt với Dương Lâm , nên thái độ đối với ông cũng tốt hơn rất nhiều. Nghe Dương Lâm nói như vậy cũng không nói thêm gì nữa, cầm lên túi đồ của mình rồi rời đi.



Phòng khám của Hạ Phàm cách ‘Kole’ không xa. Tới nơi, anh đầu tiên là kêu người đem bệnh nhân đặt lên giường, giao lại cho trợ thủ của mình.Sau đó liền cầm đống đồ kia đi vào phòng xét nghiệm.



Không thể không nói hiệu suất làm việc của Hạ Phàm rất cao, một tiếng đồng hồ sau Dương Lâm nhận được điện thoại của anh ta gọi tới. Hai tin tức, một tin tốt và một tin xấu. Tin tốt là cô gái kia đúng là hít thuốc phiện quá liều, nhưng tình hình bây giờ đã ổn định. Mà tin xấu cũng có liên quan đến cô gái đó, căn cứ bước đầu anh ta kiểm nghiệm, thứ cô ta dùng chính là ‘K’, vừa xuất hiện gần đây ở Yên kinh.



Lãnh Tâm Nhiên rất nhanh biết được tin tức này, liền cùng Dương Lâm tới phòng khám của Hạ Phàm . Đây là lần đầu tiên Hạ Phàm gặp mặt Lãnh Tâm Nhiên, đối với người đứng sau này của Dương Lâm , anh luôn rất tò mò nhưng cũng không biểu hiện ra mặt , chỉ là ánh mắt không khỏi quan sát thêm vài lần , sau đó liền trực tiếp xoay người đi vào phòng, khí phách tiêu sái tỏa ra từ trên người anh , người bình thường thật đúng là không học được.



"Cô ấy rất nhanh có thể tỉnh. Cô ấy không phải lần đầu tiên hít thuốc phiện, nhưng ‘K’ này là lần đầu tiên. Chỉ là ‘K’ độc tính thật sự quá mạnh mẽ, cô ấy hút số lượng cũng không nhiều, nhưng tác dụng lại cực kỳ rõ ràng. Nếu như không có việc gì, có thể mang người đi. Chỗ này của tôi nhỏ nên cũng không tiện lắm. Còn nữa, ‘ K’ có độc tính mạnh hơn những loại ma túy khác, quan trọng hơn là, nó trực tiếp phá hư trung khu thần kinh con người. Không chỉ không thể cai nghiện nó, hơn nữa chỉ cần hút loại độc phẩm này, cũng rất có thể sẽ trở thành đần độn."



Hạ Phàm dùng kính hiển vi quan sát mẫu vật, cũng không quay đầu lại , từ từ nói ra kết quả với Lãnh Tâm Nhiên và Dương Lâm.



Dương Lâm chỉ sợ thái độ Hạ Phàm chọc giận Lãnh Tâm Nhiên, vội vàng hạ thấp giọng giải thích: "Tiểu thư, chớ để ý, tính khí anh ta vẫn thế."



Lãnh Tâm Nhiên ngược lại không có cảm giác gì. Thật ra thì tên tuổi của Hạ Phàm trước kia cô cũng từng nghe qua. Ở Yên kinh, bệnh viện không ít, phòng khám tư càng thêm đếm không xuể, nhưng giống như phòng khám của Hạ Phàm chuyên chữa trị cho người trong hắc đạo thì rất ít. Hắc đạo quỷ y Hạ Phàm, quả thật là trăm nghe không bằng gặp mặt. Bởi vì Dạ Mộc Thần cũng mở bệnh viện tư nhân và sở nghiên cứu , nên dĩ nhiên là biết đến danh tiếng của Hạ Phàm, kiếp trước Lãnh Tâm Nhiên cũng chưa từng gặp qua anh ta. Tính toán ra, mặc dù đã sớm nghe nói qua cái tên này, nhưng đây vẫn là lần gặp đầu tiên.



"Không sao. Chúng ta đi thôi. Kế tiếp còn có rất nhiều chuyện phải làm." Lãnh Tâm Nhiên thản nhiên nói.



Hạ Phàm nói quả nhiên không sai, nửa giờ sau, cô gái bị hôn mê từ từ mở mắt. Nhưng vừa mở mắt liền bộc phát tính khí , so với lúc ngủ mê an tĩnh hoàn toàn khác nhau một trời một vực.



"Mẹ nó, nơi này là nơi nào? Các ngươi là ai? Tại sao lão nương lại ở chỗ này? Nếu như các ngươi dám động đến ta dù một cọng tóc , ta sẽ cho người giết hết các ngươi! "



Lời kia vừa thốt ra, tại hai vệ sĩ lưu lại canh chừng cô ta, trên trán đều là mồ hôi lạnh. Đây cũng quá là hung hãn đi ! ‘Mẹ, lão nương’, vừa mở miệng liền mạnh mẽ như thế. Làm bọn họ vừa nghe cũng cảm thấy thật chói tai.



Nhưng hai vệ sĩ này vẫn nhớ chức trách của mình , mặc kệ đối phương tức giận mắng thế nào, vẫn không mở miệng nói câu nào.



Hồng Tiêu đang chuẩn bị từ trên giường đứng lên muốn cho hai người không có lễ phép này một bài học, nhưng vừa mới ngồi dậy, liền cả người mềm nhũn nằm xuống. Toàn thân đau nhức khiến cho cô nhớ lại chuyện xảy ra trước khi cô mất đi ý thức.



"Nơi này là không phải quầy rượu ‘Kole’?" Lăng Tiêu gầm lên giận dữ.



Nhưng vẫn không ai trả lời cô. Cô giùng giằng muốn từ trên giường bước xuống, từ nhỏ đến lớn chưa từng bị làm cho tức giận đến thế. Nhưng khi cô vừa mới xuống giường, hai người mặt đen trước hoàn toàn không có phản ứng liền một trước một sau không nói tiếng nào trực tiếp áp chế cô lên giường lại. Sau khi làm xong , hai người lại nhanh chóng trở lại chỗ ngồi trước đó. Lúc Lãnh Tâm Nhiên và Dương Lâm đến nơi, còn chưa mở cửa đi vào , ở hành lang bên ngoài liền nghe được tiếng răng rắc từ bên trong truyền tới. Hai người liếc nhau một cái, cũng không có ai nói chuyện.



Dương Lâm trực tiếp một cước đá văng cửa phòng. Khi cửa vừa bị đá văng, một bóng đen hướng về phía ông bay tới. Dương Lâm không né kịp, nhưng Lãnh Tâm Nhiên bên cạnh không chút do dự một cước đem đồ bay tới đạp bay qua chỗ khác . Đồ kia rơi xuống đất, phát ra âm thanh thanh thúy của đồ sứ vỡ , hai người vừa nhìn liền nhận ra là lọ nước biển.



Trong phòng lúc này vô cùng hỗn độn. Gối đầu, chăn, bình nước biển, ly nước, đều bị ném lên mặt đất. Mà người đang ngồi trên giường , là bộ dáng người đàn bà chanh chua ,tức giận mắng: "ĐxxCM, các ngươi những tên hỗn đãn này, mau thả ta ra. Nếu lão nương ta xảy ra chút chuyện gì, lão nương muốn cho các ngươi muốn sống cũng không được muốn chết cũng không xong!"



Sự hung hãn bậc này, làm Dương Lâm cũng không nhịn được nhăn mày lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK