Mục lục
Nữ Vương Hắc Đạo: Ông Xã Chớ Làm Loạn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên kia Bắc Âu Hàn đang rối rắm không biết thế nào, bên này Lãnh Tâm Nhiên đã dẫn theo Lâm Lâm ngốc trệ trở lại lớp F.



Điều khiến cô vô cùng hài lòng chính là, các bạn học trong lớp đều đang ở đây đọc sách, mặc dù cũng có những kẻ không trung thực lẫn vào, ví dụ như Dung Thiếu Tuyệt vừa nhìn thấy sách là ngủ. Nhưng đa số mọi người vẫn rất nghiêm túc, chủ nhiệm lớp 'chưa già đã yếu' đứng bên ngoài, xuyên qua cửa sổ nhìn những học sinh của mình bên trong, cầm khăn tay lén lau nước mắt.



"Chào thầy."



Người hầu Lâm Lâm cúi chào chủ nhiệm.



Chú nhiệm có chút lúng túng giấu chiếc khăn lau nước mắt đi, có chút ngoài ý muốn nhìn Lãnh Tâm Nhiên: "Bạn Lãnh Tâm Nhiên, em không tham gia thi sao?"



"Dạ có, đã thi xong."



Lãnh Tâm Nhiên gật đầu một cái, trực tiếp đẩy cửa bước vào.



Lâm Lâm cũng chạy vào theo, sau khi các cô tiến vào, phòng học liền được khóa lại từ bên trong. Không phải là bài xích chủ nhiệm, chẳng qua là nghe theo mệnh lệnh từ trước của Lãnh Tâm Nhiên, trừ đi vệ sinh, không cho bất cứ kẻ nào được phép ra khỏi phòng học. Mà cô, cũng thông qua một ít thủ đoạn khiến cho việc giảng dạy của lớp F bị dừng lại. Căn bản của những đứa nhỏ này quá kém, cho bọn họ tiếp tục học cũng chỉ lãng phí thời gian thôi. Bất quá, trước khi quyết định những chuyện này cô đã thảo luận ổn thỏa với chủ nhiệm. Dù sao, vị giáo viên này, là người duy nhất ở trường học này xứng với danh hiệu "giáo viên". Mặc dù cấp bậc của ông ta thấy, mặc dù các tiết dạy của ông ta không thú vị, nhưng mà, phẩm chất tốt nói lên tất cả. Giáo viên có thể vì học sinh, ở trường này càng ngày càng ít.



Chủ nhiệm nghe thấy sau khi Lãnh Tâm Nhiên bước vào không lâu, trong phòng học truyền đến một trận huyên náo. Nhưng mà rất nhanh lại trở về yên tĩnh, cảm giác xa lạ này, khiến cho ông vô cùng mong đợi, có lẽ, đứa nhỏ kia, thật có thể thay đổi vận mạng của những học sinh này cũng không biết chừng!



Lãnh Tâm Nhiên trở lại chỗ ngồi, cầm lên cuốn từ điển Oxford thật dày dùng sức nện vào đầu Dung Thiếu Tuyệt đang ngủ say. Nghe được tiếng vang đinh tai nhức óc, người xem náo nhiệt trong phòng học cũng theo bản năng rụt cổ lại một cái. Nữ vương, thật quá kinh khủng. Cú nện này, nếu là người bình thường, ít nhất cũng chấn động não nha!



Mơ mơ màng màng mở mắt ra, Dung Thiếu Tuyệt vừa chuẩn bị nổi giận, nhưng khi nhìn thấy người trước mắt thì lửa giận liền biến mất: "Cậu, sao cậu lại trở lại?"



Anh đã đặc biệt canh lúc cô không có ở đây tận dụng lúc rãnh rỗi để bổ sung thể lực, mấy ngày nay, mọi người trong lớp khổ không thể tả, hận không thể biến một phút thành hai phút để sử dụng. Treo tóc đâm đùi, cà phê, canh chừng nhau, thủ đoạn gì cũng đều đem ra sử dụng hết. Ngắn ngủn mấy ngày, tất cả mọi người đều tiều tụy không ít. Nhưng không ai muốn từ bỏ, bởi vì bọn họ biết, đây là cơ hội cuối cùng của bọn họ, cũng là cơ hội duy nhất để có thể chứng minh bản thân!



Không phải vì người khác, mà là phấn đấu vì chính mình. Hình ảnh Lãnh Tâm Nhiên đánh giáo viên ngày hôm đó vẫn còn in sâu trong đầu bọn họ, những lúc bọn họ có chút lười biếng, liền nhớ đến màn này, sau đó sẽ lập tức tỉnh lại.



"Bài thi lần trước làm xong chưa?"



Lãnh Tâm Nhiên mặt không thay đổi nói.



Dung Thiếu Tuyệt có chút chột dạ mở mắt: "Chưa."



Anh rất ghét đọc sách, mỗi lần nhìn thấy những con chữ giống như kiến kia liền nhức đầu. Nhưng anh lại không dám phản kháng cô nữ sinh này, không phải bởi vì thực lực của đối phương, mà là sự thần phục đối với người mạnh hơn.



"Vậy thì tiếp tục đi, thời gian không còn nhiều."



Đối với mệnh lệnh của Lãnh Tâm Nhiên, Dung Thiếu Tuyệt rất ít khi từ chối. Bây giờ cũng thể, mặc dù rất ghét đọc sách, nhưng anh vẫn đàng hoàng cầm lên bài thi Lãnh Tâm Nhiên đã soạn cho anh. (bài thi sơ cấp)



Nhìn một màn kinh ngạc của vương, người lớp F đã sớm tập thành thói quen, tiếp tục làm chuyện của mình.



"Triệu Nghị, cố gắng lên."



Trước khi vào phòng thi, Lãnh Tâm Nhiên đã lộ ra nụ cười khích lệ. Cô rất ít khi cười, cho nên nụ cười trân quý này khiến cho Triệu Nghị giống như được bơm máu gà, mặc dù không có mang máy tinh bảo bối theo thì có chút không quen, nhưng nghĩ đến lát nữa có thể cùng nữ vương tham gia cuộc thi liền bình tĩnh trở lại.



Nhưng mà, cuộc thị bắt đầu không lâu, cậu đã không cười được nữa. Mặc dù cậu đã sớm biết nữ vương rất cường hãn, nhưng cũng không cần thiết phải kiêu ngạo đến mức này chứ. Cậu mới làm được hơn một nửa đề, bên kia Lãnh Tâm Nhiên đã thu dọn bút viết nộp bài.



Triệu Nghị vô cùng khâm phục, có lẽ là bị cô kích thích, ngược lại mấy câu sau làm vô cùng thuận lợi. Kết quả là, cậu là người thứ ba nộp bài ra khỏi phòng thi. Thứ nhất dĩ nhiên là nữ vương Lãnh Tâm Nhiên của bọn họ, thứ hai là Bắc Âu Hàn luôn ra vẻ của lớp A. Triệu Nghị rất ghét Bắc Âu Hàn, không phải bởi vì ghen tị, mà là không ưa vẻ mặt luôn tự cho là thanh cao của đối phương. Dĩ nhiên, cậu cũng không bỏ sót ánh mắt phức tạp của người kia khi nhìn Lãnh Tâm Nhiên, xem ra có trò hay để xem rồi.



Bắc Âu Hân hung tợn nhìn chằm chằm vẻ bình thản ung dung của Lãnh Tâm Nhiên. Thật xui xẻo, lại có thể gặp con quỷ đáng ghét này ở đây.



Lãnh Tâm Nhiên không nhìn đến ánh mắt của Bắc Âu Hân, người không quan trọng thì xem như trong suốt. Cô đang suy nghĩ, sau khi cuộc thi kết thúc nên đi tìm Thẩm Quân.



Thật không biết tự lượng sức mình, lại muốn tham gia cuộc thi toán học nâng cao, nghe nói trừ cô ta còn có mấy người nữa cũng tham gia. Quá nhiên là vật hợp theo loài, không biết tự lượng sức mình cũng truyền nhiễm.



Bắc Âu Hân cũng không để Lãnh Tâm Nhiên vào mắt, chẳng qua là cô vô cùng ghét con nhỏ năm lần bảy lượt khiến mình mất thể diện này. Trong lòng cô có chút hả hê, bởi vì cô tin chắc, Lãnh Tâm Nhiên đứng bét toàn trường trong cuộc thi lần trước, lần này cũng sẽ trở thành trò hề trong mắt người khác.



Vậy mà, thực tế lại trái ngược với dự đoán của cô.



"Làm sao có thể?"



Nhìn bảng thành tích dáng ở hành lang, Bắc Âu Hân không thể tin vào mắt mình lui về phía sau mấy bước.



Bị giật mình không chỉ có cô, còn có mấy người tụi Giang Sảng đi cùng cô. Tẩt cả mọi người đều không dám tin nhìn kết quả trên bảng, cảm thấy nhất định là nhầm lẫn, nếu không, nhỏ Nhiên háo sắc đó sao có thể được chọn đi thi chứ?



"Nhất định là nhầm lẫn rồi, mình phải đi tìm giáo viên!"



Chết đứng nhìn chằm chằm mấy chữ "Lãnh Tâm Nhiên lớp F" trên bảng tham gia dự thi, rốt cuộc Bắc Âu Hân cũng không chấp nhận nổi sự thật này xoay người bỏ chạy. Giang Sảng cũng chạy theo sau cô, bất quá, trước khi đi, cô lại nhìn đến một góc dường như còn một cái tên rất quên thuộc —— Triệu Nghị lớp F? Triệu Nghị, chẳng lẽ là thiên tài máy tính Triệu Nghị nổi danh hồi trung học cấp một sao?



Bởi vì trên bảng chi công bố những người tham gia dự thi, còn cụ thể dự thi những môn nào là do chủ nhiệm thông báo. Cho nên, Bắc Âu Hân không biết, Lãnh Tâm Nhiên không chỉ tham gia cuộc thi toán học nâng cao lần này, mà còn tham gia tất cả các môn. Cũng chính vì bây giờ không biết sự thật này, cho nên không lâu sau khi chân tướng xuất hiện trước mặt cô, cô mới có thể bị kích thích và tra tấn lớn đến vậy.



Thực tế thì tàn khốc, còn mình chính là vật hy sinh, nhưng phải không lâu sau Bắc Âu Hân mới chân chính nhận ra được!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK